Chương 88: Một kiểu tạo hình độc đáo (2)

Tin tức vừa ra, đệ tử Thánh địa đều trợn tròn mắt.

Đỉnh Thần Phong, đó là tẩm cung của Thánh chủ, thân phận Thánh chủ tôn quý, tuyệt đại tiên tư, cao cao tại thượng, không có mệnh lệnh của nàng thì đến ba vị Thánh cũng không dám lên quấy rầy, huống chi là bọn họ.

Trên cây mộng bức có quả, dưới cây mộng bức có ngươi và ta.

Bọn họ hoàn toàn không hiểu rõ, loại chuyện vặt vãnh này có thể giao cho trưởng lão của Hình Pháp điện, sao lại phải để Thánh chủ đích thân làm chuyện này? Chẳng lẽ Thánh chủ muốn đích thân ra tay, tuy là có chút quá mức cần thiết nhưng cũng rất hợp lý.

Dù sao thì Liễu Khuynh Thành cũng là đệ tử của Thánh chủ.

Đồ đệ bị đùa giỡn, sư tôn nhất định là đích thân ra mặt.

Rơi vào tay Thánh chủ thì chắc chắn là xong đời rồi, có lẽ bây giờ đã chết, vì vậy vấn đề này đã được giải quyết.



Trên Thần Phong.

Ở xa xa có thể nghe thấy từng đợt tiếng rú thảm thiết, thê lương.

“Vũ tỷ, tha mang, ta sắp chết rồi!”

“Mau mau mau, dừng lại đi, thật không chịu nổi nữa!”

Trong cung điện to lớn trống trải, đột nhiên xuất hiện lôi đình to lớn, tạo ra âm thanh xèo xèo, mỗi lần xuất hiện đều có ba bốn cái lôi đình, đánh vào tên thanh niên ở chính giữa.

Đừng cho rằng những lôi đình này rất bé nhỏ, thế nhưng uy năng phát ra rất mạnh, gần bằng sức mạnh của Nguyên Thần cảnh.

Một tên thanh niên đầu tóc bốc khói đang chạy trối chết, nhưng cho dù hắn có chạy bao nhiêu thì lôi đình cũng sẽ chuyển hướng xuất hiện và đồng loạt bắn vào hắn, chui vào trong cơ thể.

Mỗi khi lôi đình nhập thể, cơ thể hắn tỏa ta lôi hồ liên tiếp, bộ dáng giống như một chậu nước hắt ra.

Mà thân thể hắn run rẩy, khuôn mặt méo mó vì đau đớn.

Cái tên xui xẻo bị sét đánh này đương nhiên chính là Lục Trần.

Giờ phút này Lục Trần vô cùng thê thảm, mặt mũi như đống than đen, quần áo rách tả tơi, vài chỗ bị cháy rụi bốc ra mùi khó ngửi, trên người còn bê bết máu.

Quan trọng nhất là quả đầu bị nổ, đây là bị lôi đình đánh, từng sợi tóc dựng thẳng lên, quả nhiên là “một kiểu tạo hình độc đáo”.

“Vũ tỷ, xin tha mạng, ta thật không chịu được, cứu mạng đi, ta sắp bị giật chết rồi!” Lục Trần ở trong trận pháp rống lên một tiếng tê tâm liệt phế.

Lục Trần lúc này thật muốn điên rồi.

Ba ngày nay hắn bị nhốt trong trận pháp không ra được, chỉ có thể tìm cách luyện Lôi Đình Luyện Thể quyết.

Hôm nay là ngày thứ tư, đã qua kỳ hạn ba ngày, Trần Vũ không chút do dự, mở ra trình tự công kích.

Sau đó, hắn đã được trải nghiệm cái cảm giác dục tiên dục tử.

Trong thời gian nửa giờ đồng hồ, Lục Trần phải hứng chịu choảng ba bốn trăm tia lôi đình, những tia lôi đình này rất nhỏ, chỉ to khoảng bằng ngón tay, nhưng mà uy lực nó bộc phát ra có thể so với công kích của Nguyên Thần cảnh, đủ để đánh chết mười mấy võ giả Siêu Phàm cảnh.

May mà sinh mệnh của Lục Trần là siêu phàm, thân thể mạnh mẽ hơn so với Siêu Phàm cảnh bình thường, cho nên mới có thể chịu đựng được.

Lục Trần cảm thấy thân thể hiện tại như muốn nứt ra, và tan rã, toàn thân tê giật, bị điện giật không hề nhẹ.

Trần Vũ đứng ở bên ngoài trận pháp, mặt không thay đổi chút nào nói: "Lần đầu tiên lôi đình luyện thể, một giờ là đủ rồi."

"Đã trải qua bao lâu rồi." Lục Trần hỏi.

"Mới có nửa giờ."

Lục Trần nghe xong, suýt chút nữa thì từ trên không trung ngã xuống, nếu còn kiên trì nửa giờ nữa, có lẽ sẽ mất nửa cái mạng.

Trần Vũ nói: "Trong nháy mắt khi lôi đình đi vào cơ thể, ngươi vận chuyển khẩu quyết, hấp thu hạt lôi tính, tẩm bổ thể xác, như vậy không chỉ có thể rèn luyện thể phách, thời gian lâu dài, còn có thể khiến ngươi có sức miễn dịch đối với lôi đình, gia tăng thích ứng với lôi đình nhập thể."

Lục Trần muốn chửi con mẹ nó, tất nhiên là hắn biết, nhưng đây là chỗ tốt của việc lần đầu tiên dùng lôi đình tẩm bổ, mặc kệ người ta chịu được hay chịu không được.

Nửa giờ còn lại rất nhanh đã đi qua, nhưng mà xem ra với Lục Trần bây giờ mỗi giây dài như cả năm, mỗi giây đều đang phải chịu dày vò.

Sau khi Trần Vũ nói kết thúc, thân thể căng thẳng của Lục Trần cuối cùng cũng được thả lỏng, nằm trên mặt đất thành hình chữ đại, biểu cảm trên mặt nghi ngờ nhân sinh, trên người hắn thỉnh thoảng lại xuất hiện một vòng tia sét, giật cho hắn một cái.

Lục Trần cứng đơ nằm trên mặt đất, yên lặng vận chuyển khẩu quyết của Lôi Đình Luyện Thể quyết, hấp thu hạt lôi tính trong thân thể, đi rèn luyện từng tế bào.

Đến ngày thứ hai, ngày thứ ba, và đến ngày thứ năm trải qua lôi đình luyện thể.

Năm ngày này, Lục Trần đã thích ứng được với cảm giác bị sét đánh, khi lôi đình đi vào cơ thể, vận chuyển khẩu quyết, hấp thu hạt lôi tính còn sót lại, điều duy nhất khiến hắn khó chịu là, cái đầu của hắn như bị nổ, từng sợi tóc dựng thẳng đứng lên, nhìn có hơi hung hăng phách lối.

Kiểu đầu này, cũng không biết phải giữ nó bao lâu.

Nửa tháng sau, thể phách Lục Trần đạt được tăng cường cực lớn, đã có thể đứng ở trong trận pháp miễn dịch với lôi đình, uy lực của Ngự Lôi trận cấp bốn, đã không đủ để làm Lục Trần bị thương nữa, ngay sau đó Trần Vũ đã đổi thành Ngự Lôi trận cấp năm, tương đương với võ giả Nguyên Thần cảnh.

Uy lực Ngự Lôi trận cấp năm bộc phát ra, đủ để dễ dàng đánh chết võ giả Nguyên Thần cảnh.

Lục Trần đứng ở trong trận pháp, thận trọng: "Vũ tỷ, đây chính là trận pháp cấp năm đấy, ngươi giữ ở mức độ vừa phải thôi nha."