Chương 79: Một loạt bóng đèn

Vừa dứt lời, trên bàn đã nhiều thêm tám đôi bát đũa, điều này khiến cho các tiểu nhị tửu lâu đặc biệt vô ngữ.

Hơn nữa người bên cạnh ào ào làm theo.

Tự chuẩn bị bàn ghế bát đũa, không sót một ai.

Người xung quanh quá nhiều, tranh cãi vô cùng ầm ĩ, đừng nói Lục Trần khó chịu, kể cả đôi mi thanh tú của Liễu Khuynh Thành cũng hơi nhíu lại, thật hiển nhiên, nàng không thích bị nhiều người vây xem như vậy, sớm biết đã dẫn sư huynh vào phòng bao có cấm chế.

“Tiểu tử, ngươi tốt nhất đừng làm loạn, bằng không ta bóp chết ngươi.” Bên tai Lục Trần đột nhiên vang lên một lời uy hϊếp.

Quay đầu nhìn lại đã thấy bàn bên trên có hai thanh niên khí chất bất phàm đang ngồi, một trong hai người nhíu mày trợn mắt nhìn hắn, làm ra vẻ hung ác.

Tuy rằng uy hϊếp người nào đó, nhưng Liễu Thành vẫn không hề yên tâm, dù sao mới vừa rồi đã được chứng kiến người nào đó to gan lớn mật, nên truyền âm cho Liễu Khuynh Thành: “Hoàng muội, ngươi đừng để hắn chiếm tiện nghi, thực lực của ngươi chưa chắc đã kém hơn hắn, hắn dám động tay động chân, ngươi cứ việc đánh lại, hoàng huynh ở trước mặt ngươi, ngươi chỉ cần đánh lại, ta lập tức chụp chết hắn.”

Liễu Khuynh Thành quay đầu nhìn lại, phát hiện ca ca của mình cũng đang ở bên cạnh, lập tức choáng váng, trong lòng đặc biệt không nói được gì.

Vì người ở xung quanh nhiều lắm, Liễu Khuynh Thành thấp giọng nói: “Nếu không chúng ta rời đi, đi đến chỗ khác, hoặc quay về Thánh địa Dao Trì.”

“Không được.”

Lời đề nghị của Liễu Khuynh Thành vừa dứt, Liêu Thành đã sốt ruột khó nhịn nói.

Trong lòng Liễu Thành đều mờ mịt, hoàng muội đang điên à, vì sao muốn ăn cơm với thằng khốn này, còn nói phải đổi chỗ, đáng sợ hơn là, còn muốn dẫn hắn đến Thánh địa Dao Trì, hắn tuyệt đối không có khả năng tạo ra hoàn cảnh đơn độc cho hai người, lập tức mở miệng cắt ngang.

“Ngươi là ai vậy, hai chúng ta ăn cơm, liên quan gì đến ngươi chứ?” Lục Trần quay đầu lại trừng mắt nhìn Liễu Thành.

Nếu không phải cảm thấy thực lực của người kia sâu không lường được, giống như đã bước vào Vương cảnh, hơn nữa lúc trước đối phó liên tục với ba Siêu Phàm cao nhất, hao tổn hơi lớn, bằng không Lục Trần đã sớm gọt hắn.

“Ta là…”

Liễu Thành đang định nói ra thân phận của mình, nhưng Liễu Khuynh Thành ở bên cạnh lại ho nhẹ một tiếng.

“Ta là ai không cần ngươi quan tâm.” Liễu Thành ngạo nghễ nói.

“Con bà nó ai thích biết tên của ngươi chứ?” Lục Trần châm chọc một câu.

Liễu Thành lập tức bị nghẹn họng.

Bởi vì hai người Liễu Khuynh Thành và Lục Trần đến trước, ước chừng cách nửa canh giờ, đủ loại đặc sản miền núi được đưa lên đủ rồi, nhưng mà âm thanh xung quanh càng thêm ồn ào, thậm chí còn có người đang ca hát, hắng giọng kêu la om sòm giống như vịt đực.

Rõ ràng cho thấy không cho hai người có tâm tình sung sướиɠ ăn cơm.

Bọn họ rõ ràng chính là không ăn được nho thì nói nho chua, nếu như bọn họ đã không có cơ hội ngồi cùng một bàn ăn cơm với nữ thần, như vậy người khác đừng mơ tưởng có được cơ hội, cho dù chiếm được cơ hội cũng đừng mong được yên tĩnh ăn xong một bữa cơm.

Đây con bà nó quả thật là một đống bóng đèn.

“Thật sự cho rằng ta không có cách nào yên tĩnh ăn cơm sao?” Lục Trần đứng lên, liếc nhìn bốn phía, nhất là đám người đang kêu la om sòm, sau khi nói xong, trong tay Lục Trần đã nhiều thêm một trận kỳ.

Trong Bạch Vụ trận, kết giới bao phủ một tầng sương trắng có thể ngăn cách được âm thanh và tầm nhìn. Lục Trần lấy hai người làm trung tâm, bố trí một Bạch Vụ trận cấp sáu, trận pháp hình thành, bao phủ hai người lại bên trong, ngăn cách tất cả âm thanh xung quanh.

Mà đối với những người bên ngoài, họ đột nhiên thấy hai người biến mất, còn nơi họ đứng thì bao trùm một lớp sương trắng dày đặc.

“Trận pháp kết giới.”

Liễu Thành giật mình, sau đó đánh một quyền vào trận pháp, vận dụng một quyền đầy uy lực của Vương giả cảnh, nhưng mà trận pháp lại hoàn toàn không bị tổn hại chút nào. Liễu Thành khϊếp sợ nói: “Trận pháp cấp sáu.”

Ngô Tuấn xoa cằm nói: “Đây là Bạch Vụ trận, một loại trận pháp mê huyễn phòng ngự, có thể ngăn cách âm thanh và tầm nhìn bên ngoài.”

Một đám người tru khóc kêu gào xung quanh cũng ngừng lại, lần lượt hóa đá. Họ cố tình la hét, tạo ra tiếng ồn ở bên cạnh khiến tên khốn nào đó chẳng còn tâm tư ăn cơm nữa. Hoàn toàn không ngờ bọn họ có kế Trương Lương, tên khốn kia lại có thang trèo tường, trực tiếp bày ra một trận pháp.

“Chết tiệt!”

Liễu Thành oán hận nói, ngàn tính vạn tính cũng không thể ngờ được Lục Trần có trận kỳ.

Hơn nữa còn là trận kỳ cấp sáu. Loại kết giới trận kỳ này tạo thành thì Hoàng giả bình thường cũng khó có thể phá vỡ chứ đừng nói đến Vương giả.

“Công kích trận pháp, cứu nữ thần.”

Đám người xung quanh lo lắng gấp gáp, không thể bình tĩnh được.

Bây giờ ở trong tình huống này, hai người lại ở cùng nhau, bọn họ có thể không vội sao. Dồn dập công kích trận pháp nhưng lại bị trận pháp bắn ra, đừng nói đến bọn họ, cho dù là Vương giả tuyệt đỉnh cũng không phá nổi kết giới này.

Ầm ầm ầm!

Một nhóm người nữa lại đánh tới, thế nhưng đều bị lực phản chấn của kết giới đánh bay ra, không có ngoại lệ.

“Súc sinh!”

Có vài người mắng chửi.

Không biết hai người ở trong đó sẽ xảy ra chuyện gì.