Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 71: Truyền nhân Thánh giả cũng không được (1)

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Sư huynh thối, còn muốn kêu ta làm nha hoàn cho ngươi, nằm mơ đi.”

Liễu Khuynh Thành cắn nhẹ môi đỏ, trong mắt nàng lộ vẻ xấu hổ và giận dữ, tuy lần đầu tiên nàng gặp sư huynh, nhưng cảnh tượng gặp mặt thật sự quá tồi, hình tượng oai hùng phi phàm của đại sư huynh trong lòng nàng triệt để tan biến.

Không chỉ Liễu Khuynh Thành tức giận, đám người xung quanh Lục Trần cũng tức chết đi được.

Trước đó hắn vẫn chỉ là muốn bảo Liễu Khuynh Thành rót rượu cho hắn, bây giờ còn nâng cấp muốn Liễu Khuynh Thành làm nha đầu bưng trà rót nước cho hắn nữa.

“A a a đừng cản ta, ta muốn đánh chết hắn.”

Liễu Thành đứng ở phía xa gào thét, khí tức nhấp nhô, nếu không phải Ngô Tuấn đứng bên cạnh kéo hắn lại thì hoàng huynh của Liễu Khuynh Thành sớm đã xông ra ngoài.

Ngô Tuấn an ủi rằng: “Đừng vội, hắn đang tự tìm đường chết, người của Thánh địa sẽ trừng trị hắn.”

Thật ra, sắc mặt của ba Vương giả càng tối sầm lại, ánh mắt u ám nhìn chằm chằm vào Lục Trần, hận không thể chặt Lục Trần ra thành tám khúc, tên này đang nằm mơ sao, muốn thánh nữ của bọn họ làm nha hoàn.

Làm nhục thánh nữ chính là đang sỉ nhục Thánh địa Dao Trì.

“Sỉ nhục thánh nữ như vậy, ta muốn gϊếŧ chết hắn.” Có thanh niên gào to.

“Đáng tiếc, chúng ta không phải đối thủ của hắn.” Cũng có người lý trí.

Tóm lại, thanh niên xung quanh đều rất tức giận, trong lòng của bọn họ, Liễu Khuynh Thành là thiêng liêng, cao quý như tiên tử, không cho phép khinh nhờn, giờ phút này người nào đó chính là đang khinh nhờn tiên tử.

Tuy nhiên, không ai ra tay, vì chiến lực của người này vô cùng biếи ŧɦái, hơn hẳn chín phần mười võ giả Siêu Phàm cảnh có mặt tại hiện trường.

Vù!

Ngay lúc này, hư không chấn động, linh khí hội tụ, bất chợt ngưng tụ một ánh đao màu vàng rực rỡ, phát ra quầng sáng sắc bén.

“Đao ý mạnh quá, uy lực này không phải bình thường.”

Mọi người xung quanh cảm nhận được mũi nhọn do ánh đao nuốt vào nhả ra, đều lùi lại về sau một bước, ánh mắt lộ ra vẻ run sợ.

Soạt!

Ánh đao giống như một sấm chớp màu kim bắn về phía Lục Trần.

Lục Trần xuất quyền, quả đấm đỏ hoe có quyền ý lờ mờ lưu chuyển, khí tức nóng bỏng giống như một thần hỏa, như muốn hòa tan mọi thứ, một quyền hoành kích ra va chạm với ánh đao.

Ầm!

Một quyền của Lục Trần trực tiếp đánh tan nát ánh đao sắc bén sáng chói này, gợn sóng khuếch tán, chỉ để lại một tiếng nổ vang.

“Thú vị, để ta khiêu chiến ngươi.”

Một thanh niên có khí tức vô cùng lớn mạnh xuất hiện trước mặt Lục Trần, thân hình thanh niên không cao không thấp, ánh mắt sắc sảo, đồng tử ngập tràn chiến ý, trên người hắn kèm theo một luồng đao ý rất mạnh.

Hắn đang vác một trường đao được bao bọc bởi vải đen trên lưng.

Đám người xung quanh đều có thể cảm nhận được luồng đao ý khủng khϊếp này, không cần nói, người ra tay tuyệt đối là một Siêu Phàm đỉnh cấp.

“Đệ tử Đao Thánh cũng đã đến đây.”

“Đệ tử Đao Thánh ra tay, thanh niên này xong đời rồi.”

Mọi người xung quanh bật cười ha ha nói, đều thở phào nhẹ nhõm.

Lý Hắc, sư phụ là Đao Thánh, tu hành đủ loại đao pháp, lúc này khí tức do Lý Hắc phát ra vô cùng ác liệt, lấy đao nhập đạo.

Lý Hắc là Siêu Phàm đỉnh cấp thật sự.

Trang phục khá nổi bật chính là đao ý lưu chuyển trên người hắn quá mãnh liệt, khiến người khác không thể chịu đựng nổi, hơn nữa rõ ràng có nhẫn không gian, nhưng lại thích vác vũ khí Thanh Sương đao của mình trên lưng.

Đây chính là phong cách hành sự của Lý Hắc.

Lý Hắc nhập thế với danh xưng Đao Vương, khiêu chiến các cường giả Hoang vực, rèn luyện đao ý, các Hoàng triều lớn đều lưu truyền danh tiếng Đao Vương Lý Hắc, hơn nữa vì chiến lực của Lý Hắc quá lớn mạnh, đối thủ có thể khiến hắn thật sự ra đao ít lại càng ít.

Cộng thêm tuy sư tôn Đao Thánh của Lý Hắc không có trên bảng thập đại chí cường Hoang vực, nhưng hắn lại là lão quái vật tiếng tăm lừng lẫy trên Thánh bảng.

Cho nên, Lý Hắc vừa xuất hiện thì phần lớn người đều quen biết hắn.

“Lý Hắc đã ra tay, xem ra không cần tới ta nữa.” Trong đám người, một thanh niên áo đen khắp người phát ra khí tức âm u lạnh lẽo lẩm bẩm một mình, đôi mắt nhìn sang Lý Hắc xen lẫn một vẻ kiêng nể.

“Cứ để Lý Hắc dò xét thử vậy.” Ở một hướng khác có một nam tử trẻ tuổi mặc một bộ áo lông màu bạc lộng lẫy phong thái vô song, tuấn tú như ngọc, đồng tử của hắn lưu chuyển tia sáng như hai quầng sáng lạnh lùng.

Ngoài ra, còn có lác đác hai ba người trông thấy Lý Hắc xuất hiện đều biến đổi sắc mặt.

Ba Vương giả của Thánh địa thấy Lý Hắc xuất hiện cũng thở phào, đây là truyền nhân Đao Thánh, đao pháp vô song, kẻ điên cuồng ngang ngược này chắc chắn không phải đối thủ của truyền nhân Đao Thánh.

“Lý Hắc, truyền nhân Đao Thánh.” Lý Hắc chắp hai tay sau lưng, đao ý phát ra từ thân thể hắn càng lúc càng nồng nặc, linh khí hóa thành ánh đao màu kim xoay quanh thân thể hắn, những ánh đao này hết sức rực rỡ, tia sáng lấp lánh phát ra uy thế vô cùng vô tận.

“Cuối cùng cũng xuất hiện một con sâu cái kiến lớn mạnh hơn một ít.” Lục Trần thản nhiên nói.

Tuy người đang đứng trước mặt hắn là sinh mệnh Siêu Phàm, nhưng thoái biến không hoàn chỉnh, nhưng đối phương tu hành đao pháp, lực ý chí lớn mạnh, sau này trưởng thành lên thì sự ảnh hưởng cũng không phải lớn lắm, vẫn có xác suất rất lớn sẽ trở thành Thánh.

Ánh mắt của Lý Hắc lạnh lùng.

Con sâu cái kiến lớn mạnh một ít?

Đây vẫn là lần đầu tiên hắn thấy người hung hăng càn quấy như thế.

‘Vù!’

Lý Hắc giơ tay lên, đao khí quanh người ngưng tụ, mấy chục ánh đao óng ánh lao về phía Lục Trần.
« Chương TrướcChương Tiếp »