Người xung quanh không lên tiếng, không thể không nói, cuồng đồ này tuy rằng cuồng, nhưng có thực lực.
Một đám đệ tử Thánh địa Dao Trì sắc mặt đều thay đổi, thực lực của cuồng đồ này rất mạnh, vượt ngoài dự kiến của bọn họ, ngay cả Ngô Tà sư huynh cũng bị đánh bại, xem ra phải tìm đại sư huynh mạnh hơn để chế tài.
Đệ tử trước đó nói lời hung ác, lạnh lùng nói: “Ngươi đừng đắc ý, Mã Long sư huynh đến đây, Mã Long sư huynh nhất định sẽ đánh ngươi thành mắt gấu trúc, ngươi ngang ngược không được bao lâu.”
“Ta chờ.” Lục Trần vẫn lười biếng nói.
Không bao lâu, một thanh niên dáng người gầy nhanh chóng đến đây, ánh mắt hắn dừng trên người Lục Trần, quát: “Ngươi chính là cuồng đồ sỉ nhục thánh nữ điện hạ.”
Chủ yếu là Lục Trần một mình ngồi chính giữa, những người còn lui ra xa, phạm vi hai mươi mét chỉ có một mình Lục Trần, cho nên có thể lập tức nhận ra.
“Lại đây chịu....”
Mã Long mở miệng nói, nhưng mà lời còn chưa nói xong, đã nhìn thấy Lục Trần cách đó không xa biến mất không thấy, cùng lúc đó, một khí tức cực kỳ nguy hiểm truyền khắp toàn thân, khiến hắn lông tóc dựng đứng.
Vù!
Một nắm đấm xuất hiện trong tầm mắt Mã Long, sau đó cảm thấy con mắt đau xót, đau rát.
Tiếp theo một con mắt khác cũng gặp công kích, đau muốn chảy nước mắt.
Sau đó, Lục Trần đá một cước vào bụng hắn.
Người tên Mã Long này trực tiếp bay ra ngoài, sau đó ngất đi với hai con mắt gấu trúc xanh đen.
Mọi người xung quanh lại ngơ ngác, Mã Long đến từ Thánh địa Dao Trì sao cũng bị đánh bại, giống như Ngô Tà, hoàn toàn không hề sức phản kháng, hoặc là nói căn bản không kịp phản ứng, đến đây còn chưa kịp thở một hơi, đã hôn mê.
Sắc mặt đệ tử Thánh địa Dao Trì thay đổi.
Đồng thời có vài đệ tử, hung hăng trừng mắt nhìn đồng môn vừa nói lời hung ác.
Miệng quạ đen này.
Đầu tiên là nói Ngô Tà sẽ đánh cho người này răng rơi đầy đất, sau đó xui xẻo chính là Ngô Tà, bị đánh răng rơi đầy đất, sau đó còn nói Mã Long sư huynh sẽ đánh người này thành mắt gấu trúc.
Sau đó, Mã Long sư huynh mang hai mắt xanh đen đã hôn mê đi.
Đm, có cần miệng quạ đen như vậy hay không.
“Nâng đi, người tiếp theo.” Lục Trần lười biếng nói.
Đệ tử trước đó nói lời hung ác tức giận nói: “Nói cho ngươi biết, ngươi đừng quá đắc ý, Vương Mãng sư huynh cũng đang trên đường tới rồi, Vương Mãng sư huynh nhất định có thể đánh người đến đầu đầy cục u.”
Không bao lâu, Vương Mãng mà bọn họ mơ ước kỳ vọng cao đến rồi.
Dáng người Vương Mãng cũng không cao, chỉ có khoảng một mét bảy, nhưng vô cùng cường tráng, giống như một mãnh thú hình người, huyết khí vô cùng tràn trề, uy thế trên người lộ ra mạnh hơn so với Ngô Tà, Mã Long rất nhiều.
Lục Trần cũng bất giác nhìn thêm một cái, người tên Vương Mãng này là một sinh mệnh Siêu Phàm chân chính, tuy rằng lột xác không viên mãn như hắn.
Vương Mãng là đệ tử của một trưởng lão Thánh địa, thiên phú xuất sắc, ở trong Thánh địa Dao Trì, cũng coi như nhân vật phong vân.
Đệ tử xung quanh Thánh địa Dao Trì nhìn thấy Vương Mãng đến, đều thở phào nhẹ nhõm, trong Thánh địa Dao Trì tuy rằng Vương Mãng không bằng mấy yêu nghiệt đó, nhưng đặt trong một hoàng triều, có thể quét ngang đồng cảnh giới.
Bọn họ vô cùng tin tưởng Vương Mãng sư huynh.
Vương Mãng nhìn chằm chằm Lục Trần, ánh mắt hung ác, giống như một mãnh thú nhìn chằm chằm Lục Trần, hắn không nói lời nào, trực tiếp cất bước đi qua, một quyền bao bọc sức mạnh cuồng bạo hoành đánh ra.
Một quyền này mang theo uy thế vô cùng khủng bố, uy vũ sinh uy, cương mãnh bá đạo.
Người xung quanh cảm nhận được uy thế của một quyền này, sắc mặt thay đổi.
Một quyền này rất mạnh, nếu đánh vào trên người bọn họ, ước chừng Vương Mãng sẽ khóc, khóc xin bọn họ đừng chết.
“Cuối cùng đến một người lọt vào mắt.” Lục Trần thản nhiên cười, nâng tay đỡ lấy nắm đấm của đối phương.
Uy lực một quyền của Vương Mãng, khiến cánh tay hắn hơi tê.
Một luồng kình khí chui vào cánh tay, cương mãnh bá đạo, hoàn toàn không ngăn được, nếu là người bình thường bị kình khí này nhập thể, cánh tay sẽ trực tiếp phế bỏ, chẳng qua đối với Lục Trần mà nói, không đau không ngứa.
Điều động linh lực chui vào cánh tay, trấn áp kình khí này, trực tiếp hóa giải.
Vương Mãng thấy sắc mặt Lục Trần bình tĩnh, trong mắt lộ ra một tia kinh ngạc, có thể ngăn được một quyền của hắn mà mặt không đổi sắc, đến là có chút nền tảng.
Phải biết rằng từ nhỏ hắn dùng máu các loại yêu thú ngao luyện thân thể, huyết khí cuồng bạo, thân thể ngao luyện vô cùng cứng rắn, ngay cả linh lực ngao luyện trong cơ thể vô cùng bá đạo, người bình thường nào dám cứng đối cứng với hắn, người có thể chịu một quyền của hắn có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Ầm!
Một tay Lục Trần chống băng ghế, cả thân thể nghiêng qua, một chân bên cạnh quét ngang Vương Mãng, Vương Mãng ra tay, chụp lấy chân que của Lục Trần, nhưng mà hắn rõ ràng xem nhẹ sức mạnh mang theo một cước này.
Vương Mãng cảm thấy cánh tay tê dại, lui về sau vài bước.
Vương Mãng lui về phía sau vài bước, cảm giác khí huyết có chút dâng lên, vội vàng vận chuyển công pháp, áp chế khí huyết sôi trào trong cơ thể.
“Vương Mãng sư huynh bị đánh lui rồi.”
Một màn này rơi vào trong mắt đệ tử Thánh địa Dao Trì, bọn họ lộ ra vẻ ngạc nhiên, mạnh như Vương Mãng cũng bị đánh lui sao, vậy thì thanh niên này thật sự rất mạnh, cũng không phải hạng đầu đường xó chợ.
Lục Trần đánh lui Vương Mãng, thừa thắng xông lên, bóp quyền ấn, huyết khí chấn động, gào thét về phía mặt Vương Mãng.
Vương Mãng thân thể lui mạnh về, hóa thành một cái bóng, mà Lục Trần cũng hóa thành cái bóng, hai người chiến đấu kịch liệt ở ngoài quán rượu, quyền cước tương giao, cũng không có vận dụng võ kỹ, hoàn toàn chỉ dùng lực đánh nhau.
Tiếng thân thể nặng nề không ngừng vang lên, đồng thời còn có tiếng kêu rên.