Chương 58: Bắt thánh nữ làm nha hoàn (2)

Trong lòng Lục Chính Hằng mất bình tĩnh.

Miệng của tên nghịch tử này có thể dẫn đến kẻ địch.

Không nói đến Tề Hoàng, dẫu sao cũng có thể phản kháng một chút, nhưng thánh địa Dao Trì là đệ nhất thánh địa hoang vực, bên trong đó mạnh mẽ đến nổi khiến người ta tuyệt vọng, hai chữ thánh địa có thể được xưng là thế lực.

Bên trong có lão quái vật.

Một lão quái vật thật sự xuất hiện có thể lặp đi lặp lại nhào nặn Hoàng triều Đại Tề trên trăm lần, thánh nữ là nhân vật đại biểu của thánh địa, coi như là chỉ có lời nói xúc phạm cũng sẽ mang đến họa diệt tộc.

Chọc tới thế lực này, bọn họ chết không thể nghi ngờ.

“Lời thế này chớ có nói nữa.” Lục Chính Hằng cảnh cáo.

Lục Trần nhún vai một cái, nhàn nhạt nói: “Lão già đừng sợ, không phải chỉ là bắt một thánh nữ về làm nha hoàn thôi sao.”

“Ngươi nghiêm túc.” Lục Chính Hằng nhìn chằm chằm Lục Trần.

Bởi vì nhìn dáng vẻ của Lục Trần không giống như đang nói giỡn.

Lục Trần một mặt nghiêm túc: “Ngươi xem ta có giống đùa giỡn không?”

“Lão tử muốn đoạn tuyệt quan hệ với ngươi.” Lục Chính Hằng giận dữ nói.

Lục Trần: “……”

Thật ra Lục Trần biết suy nghĩ của lão già, chủ yếu là vì thánh địa quá khủng khϊếp, cấp bậc thế lực của Nhân hoàng tuyệt đối không thể so sánh, mấy lão quái vật bên trong thánh địa xuất thần nhập hóa, là thánh giả.

Một người có cấp bậc như vật xuất hiện cũng sẽ khiến cho Hoang vực chấn động.

Sắc mặt Lục Chính Hằng chưa bao giờ nghiêm túc như vậy: “Thánh chủ thánh địa Dao Trì, uy chấn Hoang vực, là kẻ mạnh nhất Thánh bảng ở Hoang vực, nhân vật lớn có thể một tay che trời, ngươi chớ có làm loạn.”

Thánh địa Dao Trì, vùng đất thánh.

Không biết bao nhiêu truyền nhân của gia tộc đỉnh cấp, con cháu hoàng tộc gia nhập vào đó, đã khiến cho thánh địa Dao Trì trở thành đệ nhất thánh địa Hoang vực danh xứng với thực.

Một vị Vương giả tuyệt đỉnh tùy tiện bước ra từ Thánh địa Dao Trì đã có thể diệt Lục quốc.

Nghịch tử này lại muốn bắt thánh nữ của thánh địa Dao Trì làm nha hoàn, đây là muốn chết.

“Yên tâm, tự ta có chừng mực.” Lục Trần khoát tay nói.

Ngày thứ hai, Lục Trần rời khỏi Vương thành, thay hình đổi dạng, lặng yên không một tiếng động rời đi.

Vào ngày thứ hai Lục Chính Hằng không nhìn thấy Lục Trần, gấp gáp muốn phát điên, nghịch tử này chẳng lẽ thật sự đến thánh địa Dao Trì, hắn vội vàng phân phó cho cảnh vệ đi bắt Lục Trần về.

Nhưng mà lật tung hai lần Vương thành vẫn không tìm được hắn.



Cùng lúc đó, Lục Trần đã rời khỏi Lục quốc, lợi dụng Truyền tống trận đã ra khỏi Đại Tề.

Chủ yếu là vì gần đây trong lòng hắn có dự cảm, lập tức sẽ đột phá Siêu Phàm cảnh, trở thành siêu phàm sinh mệnh, nên hắn liền lên đường trước thời hạn, đến thánh địa Dao Trì.

Năm ngày sau, Lục Trần đến Hoàng triều Khổng Tước.

Hoàng triều Khổng Tước gần kề với Hoàng triều Đại Tề, mặc dù lân cận nhưng ở biên giới hai hoàng triều, có ít nhất hơn mười vạn dặm biên giới hiếm có dấu vết người ở, nơi này hoàn cảnh gian khổ, khí hậu lạnh lẽo, thuộc về vùng đất hoang vu.

Từ Lục quốc đến Hoàng triều Khổng Tước, vượt qua gần bốn năm trăm vạn dặm.

Lục Trần thông qua Truyền tống trận ở các thành trì lớn, ước chừng ngồi khoảng 4 ngày.

Hoàng triều Khổng Tước còn cường thịnh hơn Hoàng triều Đại Tề.

Có khoảng ba bốn vị Hoảng giả tọa trấn, là một hoàng triều đỉnh cấp danh xứng với thực.

Tục truyền Hoàng triều Khổng Tước do yêu tộc sáng lập, khổng tước Yêu Thánh hóa thành hình người thành thân với một cô gái nhân loại, sáng lập ra hoàng triều, nhưng mà, cách thời đại của khổng tước Yêu Thánh đã qua hơn bốn năm ngàn năm.

So với thời kỳ khổng tước Yêu Thánh, Hoàng triều Khổng Tước hiện tại đã vắng vẻ hơn nhiều, chỉ còn lại bốn tôn Hoàng giả.

Chẳng qua, cho dù chỉ có bốn tôn Hoàng giả tọa trấn cũng không có người dám đến xâm phạm.

Lúc này, nơi Lục Trần đang ở có tên là thành Thiên Thắng.

Thành chủ Khổng Thiên Thắng, Vương giả cấp đỉnh phong, là đời sau của Khổng Tước Yêu Thánh, cùng chung một mạch với Nhân Hoàng của Hoàng triều trung ương.

Là hoàng tộc chính thống.

Thành Thiên Thắng rất sầm uất, dân số hơn mười vạn, hưng thịnh phồn vinh, dẫu sao nơi này cũng là thành trì có Vương giả tuyệt đỉnh trấn giữ. Ngoài ra, còn có hai ba gia tộc Vương giả tọa trấn.

Vương giả một phương, khi đưa vào hoàng triều như Đại Tề đã có thể sáng lập ra một vương quốc.

Có thể tưởng tượng được Hoàng triều Khổng Tước phồn thịnh đến nhường nào.

Bên trong một quán trà, Lục Trần đang uống trà, bên ngoài các loại tiếng rao bán hàng nối liền không dứt.

“Trân Bảo các vừa mới đưa ra một nhóm pháp bảo mới, do luyện khí sư lục phẩm luyện chế, giá cả phải chăng, tuyệt không lừa dối.”

“Thuốc chữa thương hàng của Bách Thảo đường giảm giá, giảm 9.2%, một ngày duy nhất, qua rồi không có lại.”

Cả một con đường bên ngoài là các loại binh khí phổ, cửa hàng thảo dược, cửa hiệu sủng vật, cái gì cần có đều có hết, náo nhiệt vô cùng.

“Theo như lời Đại sư phụ Tô Nghênh Hạ đã nói, linh thạch cần dùng để đột phá Siêu Phàm lần thứ mười gấp mười lần mấy lần trước, thêm nữa không được để người khác quấy rầy, thôi được rồi, tìm một khách điếm tu luyện vậy.” Lục Trần nói thầm một câu.

Khách điếm tu luyện không giống với các khách điếm dừng chân khác, đây là khách điếm chuyên dùng để tu luyện.

Mỗi phòng bên trong khách điếm tu luyện đều đã được cường giả bày cấm chế, ngăn cách sự dò xét của tinh thần lực, đồng thời còn Tụ Linh trận giúp cho tốc độ tu hành tăng nhanh hơn. Linh khí bên trong dày đặc gấp mấy chục lần thậm chí hơn cả trăm lần bên ngoài.

Quyết định ở cấp bậc Tụ Linh trận.

Võ giả tại thời khắc phá cảnh sẽ tạo ra động tĩnh to lớn, kẻ khác có thể cảm giác được nên có khả năng sẽ bị quấy rầy.