“Bẩm Mạc đan sư, điện hạ đã trở về rồi.” Một cấm vệ ôm quyền với ông lão.
“Mạc lão, năm năm không gặp, vẫn khỏe chứ nhỉ.” Lục Trần cười tủm tỉm chào.
Mạc lão, chính là một vị luyện đan sư phụ thân hắn kết giao lúc đi ra ngoài lịch luyện trước khi lên làm Nhân Vương, tên là Mạc Hành Không, năm đó Mạc Hành Không buộc hắn đọc đan thư, chuẩn bị truyền thuật luyện đan của mình cho hắn.
Nhưng Lục Trần khi ấy không muốn tu luyện, thường thường cho Mạc Hành Không leo cây, đúng là chọc tức Mạc Hành Không.
“Điện hạ, sao ngươi lại trở lại…” Mạc Hành Không hơi giật mình nhìn Lục Trần.
“Trở lại thăm hỏi chút.”
Lục Trần cười hì hì nói, sau đó đi tới trước giường, dò hỏi: “Lão già ông sao chứ.”
Người mặt vuông vức nằm trên giường đúng là lão cha của hắn - Lục Chính Hằng.
Đứng ở nơi cách giường một mét, Lục Trần có thể cảm nhận được một dòng khí nóng bỏng tản ra từ trên người Lục Chính Hằng, hắn nhíu mày nói: “Một loại hỏa độc à.”
Mạc Hành Không khôi phục vẻ mặt bình thường, gật đầu: “Tình huống không lạc quan, ta vốn tưởng là độc hỏa hạt thông thường, Băng Tâm đan tứ phẩm hẳn có thể giải độc được, nhưng lại không ngờ cái Băng Tâm đan này không chỉ không có tác dụng, ngược lại còn làm cho quân vương hôn mê, bệnh tình nặng thêm.”
“Chắc là độc dược được điều chế từ máu của Hỏa Hạt Vương rồi.”
“Máu của Yêu Vương, điều chế nên kịch độc, chơi lớn thật đấy.” Hai mắt Lục Trần lóe lên.
Trong lãnh thổ của Tương quốc có một vùng đất trắng, nơi ấy có một chủng tộc Yêu tộc khổng lồ sinh sống - Hỏa Hạt Tử. Chúng nó rất lớn, trên cơ bản không xê xích khi so với người là bao.
Cách phân chia đẳng cấp yêu thú thế này, yêu thú nhất giai, yêu thú nhị giai, yêu thú tam giai, yêu thú tứ giai, yêu thú ngũ giai, yêu thú lục giai.
Phân biệt tương ứng với cảnh giới tu luyện của nhân loại: Luyện Thể cảnh, Ngưng Khí cảnh, Tẩy Tủy cảnh, Siêu Phàm cảnh, Nguyên Thần cảnh, Vương cảnh.
Trong đó yêu thú lục giai thì được coi như là nhân vật cấp Yêu Vương.
Vương của tộc Hỏa Hạt Tử thuộc về cấp bậc Yêu Vương.
Kịch độc do máu của Hỏa Hạt Vương điều chế thành, đúng là có thể hạ độc cả Vương cảnh được luôn ấy chứ. Lục Trần cười nói: “Xem ra Tương quốc hạ quyết tâm muốn chơi chết lão già nhà ta rồi. Giá để đổi máu của Hỏa Hạt Vương không thấp đâu.”
Quân vương của Tương quốc có cấp bậc Vương cảnh, Hỏa Hạt Vương là yêu thú lục giai, bình thường hay gọi là Yêu Vương, thuộc cùng một cảnh giới với Vương cảnh của nhân loại. Nói thế, đại chiến cùng Vương cảnh thì rất khó để phân ra thắng bại, cho nên Lục Trần cảm thấy, quân vương Tương quốc đã cho Hỏa Hạt Vương chỗ tốt nào đó, nên mới lấy được máu có nó để điều chế kịch độc.
Mạc Hành Không nói với sắc mặt khó coi: “Điện hạ, độc này ít nhất phải cần Thần Lộ đan lục phẩm thì mới có thể cứu quân vương về được, thứ cho ta bất lực.”
Cấm vệ xung quanh nghe lời Mạc Hành Không nói, trên mặt đều mang vẻ thất vọng.
Lẽ nào chỉ có thể trơ mắt nhìn quân vương độc phát thân vong thôi sao.
Đan dược lục phẩm Thần Lộ đan, cần luyện đan sư lục phẩm mới có thể luyện chế được, mà Mạc Hành Không chỉ là một luyện đan sư tứ phẩm nhỏ bé không đáng kể, hơn nữa cho dù hắn tấn chức luyện đan sư lục phẩm thì cũng không thể luyện chế Thần Lộ đan trong thời gian ngắn.
Luyện đan sư lục phẩm cho dù ở Hoàng triều Đại Tề thì cũng được Nhân Hoàng coi như là thượng khách, dù sao sức ảnh hưởng của một luyện đan sư cao cấp to lớn không gì sánh được.
“Là cái này à.”
Một giọng nói đột ngột vang lên.
Mạc Hành Không quay đầu nhìn về phía Lục Trần, chỉ thấy ở giữa ngón cái và ngón trỏ của Lục Trần đang cầm một đan dược màu xanh hình trứng. Đan dược mượt mà tràn đầy màu sắc, còn có một mùi thơm thoang thoảng nữa.
“Đây, đây là…”
Bên cạnh, Mạc Hành Không nhìn đan dược trong tay Lục Trần với hai mắt khϊếp sợ, giống như mừng như điên, đồng thời còn chút không thể tin tưởng.
Điện hạ thế mà lại lấy ra Thần Lộ đan.
Gặp quỷ rồi.
Trong đầu Mạc Hành Không chỉ có mỗi suy nghĩ như vậy.
Hơi thở Mạc Hành Không gấp gáp, vội vàng hô to: “Quân vương được cứu rồi, quân vương được cứu rồi.”
Xung quanh, cấm vệ quân nào cũng đều hưng phấn.
Quân vương được cứu rồi.
Một khi quân vương khu trừ độc tố, tu vi khôi phục lúc cường thịnh, ý chí vương giả bao phủ toàn bộ vương thành thì bọn đạo chích tứ phương có ai dám làm càn chứ.
Trong Lục quốc, quân vương sở hữu thực lực Vương cảnh trung kỳ. Phương Thường Lâm - người đứng đầu bên dưới quân vương cũng chẳng qua chỉ đạp một bước vào Nguyên Thần cảnh viên mãn mà thôi, thuộc về bán Vương cảnh. Hắn chẳng qua là thừa dịp quân vương trúng kịch độc nên mới dám xằng bậy như vậy.
Thậm chí bọn họ suy đoán, rất có thể Phương Thường Lâm đã cấu kết với quân vương của Tương quốc rồi.
Có điều giờ đây chỉ cần tu vi của quân vương khôi phục, mọi chuyện đều chẳng còn là vấn đề nữa.
Đại tướng quân, Phi Xà tông, Âm Độc môn, cùng với mấy đại gia tộc trong Vương thành tạo phản đều phải bị thanh trừng.
“Cho lão già dùng đi.” Lục Trần thản nhiên nói.
Mạc Hành Không mừng rỡ như điên nhận đan dược, bóp miệng Lục Chính Hằng nhét Thần Lộ đan vào bên trong.
“Lão Mạc, bệnh tình của quân vương thế nào rồi, đã khống chế được chưa.” Bên ngoài truyền tới giọng nói, sau đó một cơn gió nhẹ thổi tới, trong phòng đã thấy một ông lão râu tóc bạc trắng đứng đấy.
Ông lão mặc áo trắng, hai mắt sáng ngời có thần.
“Bái kiến quốc sư.” Cấm vệ xung quanh thấy ông lão, bèn vội vàng ôm quyền cung kính nói.
Người đến tên là Tả Khưu Thiền, là một trận pháp sư ngũ cấp. Sở dĩ vương cung vẫn chưa bị bọn đại tướng quân công phá là bởi vì trong toàn bộ vương cung có bố trí một trận pháp phòng ngự cấp năm cường đại.
Tả Khưu Thiền, cũng là quốc sư của Lục quốc.