“Vâng.”
Vạn An chỉ vào những mảnh kim loại còn sót lại trên mặt đất.
Sau đó, Vạn An lại giải thích cho ba vị trưởng lão về việc ba món pháp bảo của hắn đã lần lượt bị phá huỷ như thế nào.
“Ngươi nói rằng hắn đã dùng tay không để chống lại Bạch Dương kiếm, một đấm đã đập gãy Bạch Dương kiếm?”
“Sau đó ném ra một vật thể màu đen hình vuông, lần lượt đập nát Băng Sơn Trác và Kim Lân đao?”
Ba vị Vương giả nghe Vạn An thuật lại sự việc đã xảy ra, ngay lập tức đều sửng sốt, dùng tay không va chạm với Bạch Dương kiếm, bản thân vẫn không sao, mà lại khiến cho Bạch Dương kiếm gãy thành mấy đoạn, điều này chỉ có Vương cảnh mới có thể làm được.
Nguyên nhân chính là do Vạn An mới ở Nguyên Thần cảnh, không thể phát huy được uy lực thật sự của Bạch Dương kiếm, nhưng đối phương dùng nắm đấm chặn lại, hai luồng sức mạnh cường đại va chạm vào nhau, quả thực đủ để phá hủy Bạch Dương kiếm.
Vì vậy, ba người họ cho rằng kẻ vô duyên vô cớ tấn công Vạn An, thấp nhất cũng thuộc cấp bậc Vương cảnh.
“Tuy nhiên, pháp bảo của đối phương có thể dễ dàng phá vỡ Băng Sơn Trác, điều đó có nghĩa là pháp bảo trong tay đối phương thấp nhất cũng là Hoàng khí, vả lại ít nhất còn là pháp bảo đứng đầu trong số các Hoàng khí.” Một trưởng lão bên cạnh trầm ngâm lẩm bẩm một mình.
“Ngươi còn nhớ khuôn mặt của người đã tấn công ngươi không?” Ba người hỏi.
Vạn An nghiến răng, tức giận nói: “Nhận ra, cho dù hắn hóa thành tro bụi, ta cũng nhận ra.”
“Vậy thì tốt.”
Ba vị Vương giả gật đầu, sau đó rời đi.
Họ muốn đi điều tra tên trộm đó, họ chắc chắn rằng tên trộm chính là kẻ đã tấn công Vạn An, lấy linh quả từ chỗ của Vạn An, biến thành khuôn mặt của Vạn An, tiếp cận đài nuôi cá cho cá ăn, đợi Long Lân Ngư đến gần, gϊếŧ ngay lập tức, sau đó mang đi.
Sau đó, ba vị Vương giả lại đến đài nuôi cá, nơi này vẫn còn rất nhiều đệ tử đang bàn tán về việc Long Lân Ngư bị trộm.
Ba vị Vương giả điều tra, thu thập chứng cứ, phát hiện nhiều nhân chứng nói rằng là do Vạn An trộm, nhưng khi bọn họ hỏi về đặc điểm diện mạo, vẫn có được một thông tin hữu ích, tuy tên cướp đã thay đổi thành khuôn mặt của Vạn An.
Nhưng lại để một kiểu tóc xoăn xù.
Đây dường như là một bước đột phá.
Long Lân Ngư bị đánh cắp, vả lại rất có thể là do đệ tử trong Thánh địa Dao Trì trộm mất, sự việc này lập tức gây náo động cả Thánh địa Dao Trì, vô số đệ tử sau khi nghe tin đều há mồm trợn mắt, là lá gan của ai lớn như thế, đến cả Long Lân Ngư của Nhàn Thánh cũng dám ăn trộm, hơn nữa còn là giữa ban ngày ban mặt.
Sự việc trộm cá lần này, phạm vi lan truyền rất rộng.
Nghe nói Phong Nhàn Thánh giả đã rất tức giận, đích thân giao cho hai võ giả cấp Hoàng giả làm người phụ trách chính trong cuộc điều tra, đồng thời bọn họ quả quyết rằng nhất định sẽ tìm ra hung thủ.
Mặc dù các nhân chứng đều nói là do Vạn An làm, nhưng họ đã loại trừ Vạn An, bởi vì hắn cũng đã bị tổn thất nặng nề, mất đi ba món Vương khí, gần đây lúc nào cũng như mất hồn, giống như một tên ngốc.
Tuy nhiên, bọn họ vẫn thu được thông tin hữu ích, tuy khuôn mặt là Vạn An nhưng mái tóc lại rất khác lạ, đây có vẻ là một bước đột phá, thế nên hai vị Hoàng giả đã phái người đi tìm, chưa kể, còn điều tra ra có một vài kẻ để kiểu tóc xoăn xù giống hệt nhau trong Thánh địa Dao Trì.
Tổng cộng có mười một mười hai tên.
Nghe nói, tên đầu tiên là đệ tử trên đỉnh Thần Phong, vì bị chế nhạo nên quyết tâm trả thù, biến những kẻ chế giễu mình thành kiểu tóc xoăn xù, bọn họ lập tức xác định kiểu tóc này, tập hợp tất cả những tên có kiểu tóc này lại.
Tra hỏi nghiêm khắc.
Thực ra cũng không quá khắt khe, chỉ cần kiểm tra cảnh giới của bọn họ, bởi vì theo họ, những người có thể chiến đấu với Vạn An, vả lại còn đập nát Bạch Dương Kiếm bằng tay không, ít nhất cũng phải có tu vi Vương cảnh mới có thể làm được, điều này cũng khiến nhóm điều tra rơi vào chỗ sai lầm.
Bọn họ tập hợp đám đệ tử tóc xoăn xù đó lại, phát hiện không có Vương cảnh liền thả đi, đồng thời càng tin chắc rằng tên trộm hiện tại vẫn đang lẩn trốn, còn tạm thời đang trốn ở đâu thì vẫn chưa biết.
Suy cho cùng, nếu một Vương giả muốn ẩn náu, trừ phi kiểm tra toàn bộ hàng trăm ngọn linh sơn, nếu không thì thực sự không thể tìm thấy được.
Tuy nhiên, người phụ trách điều tra vụ việc này đã ra lệnh cho Vạn An nhớ lại khuôn mặt mà hắn đã nhìn thấy, rốt cuộc, khuôn mặt mà các nhân chứng ở hồ Kim Linh nhìn thấy là Vạn An, rõ ràng đã được ngụy trang, mà khuôn mặt Vạn An nhìn thấy có thể là khuôn mặt thật của tên trộm.
Bởi vì Vạn An hận thấu xương kẻ đã phá hủy ba món pháp bảo của mình, khuôn mặt đó đã in sâu vào trong lòng hắn, cho nên dựa vào trí nhớ, hắn đã vẽ ra ‘Đỗ Nghị’, thế nên, khuôn mặt của Đỗ Nghị đã xuất hiện trên bức tranh.
Hàng trăm bức chân dung của Đỗ Nghị được vẽ ra, dán đầy khắp mọi ngọn linh sơn.
Một số ít người lập tức đã nhận ra ‘Đỗ Nghị’.
Khi nhìn thấy bức tranh, Dư Quân tròn mắt ngạc nhiên: “Kẻ trộm là Đỗ huynh, chuyện này không thể nào, sao có thể là Đỗ huynh chứ, không được, ta phải đến động phủ của Đỗ huynh hỏi rõ.”
Dư Quân tìm đến động phủ của Đỗ Nghị.