Chương 10: Điện Hạ Vạn Tuế!

"Mặc dù Tẩy Tủy đan chỉ là đan dược tam phẩm, nhưng có thể luyện chế ra Tẩy Tủy đan có độ tinh khiết cao như thế, thì tối thiểu phải là luyện đan sư ngũ phẩm trở lên mới có thể luyện chế ra được." Ánh mắt Mạc Hành Không sáng quắc nhìn chằm chằm Lục Trần.

Luyện đan sư dựa vào đan phương luyện đan, trong khi luyện chế đan dược, dùng hỏa diễm để dung luyện nước thuốc, tinh luyện tinh hoa, biến thành đan dược, cuối cùng ra lò.

Cho dù là luyện đan sư nghịch thiên, trong quá trình luyện chế đan dược cũng sẽ hao tổn tinh hoa của nước thuốc, khiến cho phẩm chất đan dược bị thấp đi.

Ví dụ như hắn là một luyện đan sư tứ phẩm, luyện chế Tẩy Tủy đan tam phẩm, có lẽ đan dược tinh luyện ra được chỉ có độ tinh khiết đạt tới khoảng năm phần mười, mà đây là một viên Tẩy Tủy đan có độ tinh khiết đạt tới tám phần.

Quả thật đã khiến cho trái tim của hắn đập mãnh liệt.

Độ tinh khiết càng cao, thì giá trị của đan dược sẽ càng cao. Tẩy Tủy đan bình thường trên thị trường, phần lớn chỉ có độ tinh khiết từ hai đến ba phần mười, một số ít có độ tinh khiết bốn phần năm phần mười, phải có giá khoảng từ mấy vạn đến mười vạn linh thạch.

Mà một viên Tẩy Tủy đan có độ tinh khiết đạt tới tám phần, giá trên thị trường là khoảng ba mươi vạn linh thạch.

Bởi vì phẩm chất đan dược càng cao, tỷ lệ phá cảnh càng cao. Phẩm chất đan dược tốt hay xấu đều có liên quan đến phá cảnh, có liên quan đến việc võ giả có thể đột phá thành công lên cảnh giới tiếp theo hay không.

Bởi vậy Tẩy Tủy đan, chính là đan dược phá cảnh.

Một vài võ giả tu luyện tới Ngưng Khí cảnh viên mãn sẽ mượn nhờ sự trợ giúp của đan dược để tăng cảnh giới, đây cũng là nguyên nhân địa vị của luyện đan sư là vô cùng tôn quý, hơn nữa còn rất có tiền, về cơ bản mỗi một luyện đan sư đều là nhà giàu mới nổi.

Bởi vì cái nghề này, có tốc độ vơ vét của cải rất chi là nhanh.

Tất nhiên có một người không tính trong đó, chính là Mạc Hành Không.

Đối với người như Mạc Hành Không mà nói, tình nghĩa lớn hơn cả tiền tài. Nếu như hắn đi ra ngoài đầu hàng, phản bội quân vương, thì dựa vào chức nghiệp luyện đan sư tứ phẩm, cho dù đi tới môn phái nào cũng sẽ trở thành khách quý.



Mạc Hành Không ném trả lại Tẩy Tủy đan cho Lý Ưng, ánh mắt phức tạp nói: "Ăn viên đan dược này vào, ngươi không được phụ lòng tốt của điện hạ, tranh thủ đột phá đến Tẩy Tủy cảnh đi."

Lý Ưng xúc động nói: "Mạc đan sư, ta nhất định sẽ không phụ sự kỳ vọng của điện hạ."

"Điện hạ, ta..."

Lý Ưng nhìn Lục Trần, há miệng, muốn nói ra những lời cảm động đến rơi nước mắt, nhưng không biết vì sao lại thấy mũi cay cay, lời nói bị chặn lại ở giữa họng.

"Chỉ là một viên Tẩy Tủy đan mà thôi, cái đồ chơi này cơ bản là không đáng tiền." Lục Trần khoát tay áo, nói: "Không cần cảm kích quá đâu, đây là do ngươi xứng đáng."

Những cấm vệ ở bên cạnh đều hâm mộ nhìn Lý Ưng. Đối với bọn họ mà nói, có thể có được một viên đan dược cực phẩm như vậy, thì còn có tác dụng lớn hơn cả ban thưởng linh thạch.

Bọn họ tu luyện vì cái gì, còn không phải là vì không ngừng mạnh lên sao.

"Không cần phải gấp gáp, các ngươi cũng có phần."

Nghe được lời nói của Lục Trần, ánh mắt của cấm vệ ở xung quanh sáng lên.

Lục Trần nhìn quanh bốn phía, thản nhiên nói: "Trong vương cung, còn dư lại bao nhiêu cấm vệ, gọi tất cả bọn họ tới đây đi."

Rất nhanh, có người đi gọi bọn họ.

Chỉ chốc lát sau, cấm vệ từ bốn phía đi tới, chỉ trong chốc lát xung quanh xuất hiện một đám người đông nghịt, có khoảng hai ngàn người. Một đội trưởng cấm vệ trong đó đứng ra nói: "Bẩm báo điện hạ, hiện giờ chúng ta còn dư lại một ngàn tám trăm năm mươi cấm vệ."

"Ít như vậy sao."

Lục Trần nhíu mày.



Lúc trước khi rời đi, cấm vệ trong Vương cung trống trơn còn có một vạn người.

Hiện giờ, chỉ còn lại có chừng đó.

Nghe được lời nói của Lục Trần, mọi người đều hơi bị lúng túng. Bởi vì rất nhiều bằng hữu, và huynh đệ của bọn họ, vì biết được sự thay đổi của bên ngoài mà đã lén lút rời khỏi Vương cung, còn có một số nhỏ, bởi vì ra khỏi Vương cung đi tìm hiểu tin tức mà bị gϊếŧ.

Sau đó Lục Trần hỏi: "Võ giả Ngưng Khí cảnh và Tẩy Tủy cảnh, tổng cộng có bao nhiêu người."

Đội trưởng cấm vệ nói: "Báo cáo điện hạ, cấm vệ Ngưng Khí cảnh có một ngàn sáu trăm ba mươi hai người, cấm vệ Tẩy Tủy cảnh có hai trăm linh một người, cấm vệ Siêu Phàm cảnh có mười bảy người."

Lục Trần nhìn quanh bốn phía một chút, hắng giọng mở miệng nói: "Đa tạ mọi người đã không rời không bỏ khi lão già nhà ta bệnh nặng, vẫn còn bảo vệ Vương cung, sự trung thành của các ngươi ta đã nhìn thấy rõ."

"Mỗi một người còn ở lại, đều có thể đối đãi như huynh đệ."

Một vài cấm vệ phòng thủ ở góc xó xỉnh trong Vương cung không rõ ràng cho lắm, chẳng lẽ điện hạ gọi bọn họ chạy tới đây chỉ là để phát biểu mấy lời khích lệ thôi sao.

Lục Trần vung tay lên, chỉ thấy trong nhẫn không gian có rất nhiều bình sứ chứa đan dược bay ra và rơi trên mặt đất. Rất nhanh, bình sứ chứa đan dược ở trên mặt đất đã chồng chất như núi, nhìn ra có khoảng mấy ngàn bình.

Cấm vệ ở xung quanh bao gồm cả Mạc Hành Không và Tả Khưu Thiền nhìn những bình đan dược trên mặt đất, tất cả đều choáng váng.

Điện hạ thế mà lại lấy ra nhiều đan dược như vậy.

Lục Trần không nhìn mọi người đang choáng váng, tiếp tục nói: "Trong này có ba ngàn viên Tẩy Tủy đan tam phẩm, năm trăm viên Siêu Phàm đan tứ phẩm, hai trăm viên Nguyên Thần đan ngũ phẩm."

Sau khi Lục Trần giới thiệu, trong lòng của những người ở xung quanh đều chấn động mạnh mẽ.