Sau khi Tống Triêu Sơn tham gia, tình thế chiến đấu lập tức đảo ngược. Mười hai tiên nhân bao vây ma vương. Nhiều loại vũ khí và pháp thuật đan xen vào nhau, trận chiến kinh thiên động địa
...
Tống Diễn xem đến say mê.
Những người biểu diễn trên sân khấu đều là tu sĩ cấp thấp, mặc dù hiệu quả chiến đấu của bọn họ không tốt lắm nhưng biểu diễn lại có hiệu quả đúng chỗ! Không có 3D mắt thường nào mạnh mẽ như thế này.
Ma vương bị tiên chủ và mười hai trưởng lão bao vây, hắn nhanh chóng không thể chống cự, quỳ một chân xuống đất, bị tiên chủ đâm một kiếm vào ngực mà chết.
Các Ma tướng thấy chủ thượng không địch lại Tiên Môn, dẫn theo Ma tộc còn sót lại tháo chạy, tiên chủ tạo thế uy nghiêm, khán giả vỗ tay như sấm.
Tống Diễn cho rằng đây là một màn trình diễn nghệ thuật, trận chiến này tiên chủ không dễ dàng giành chiến thắng, không chỉ mười hai trưởng lão đều chết trận, mà bản thân Tống Triêu Sơn cũng rơi vào tình trạng kiệt sức, lưỡng bại câu thương.
Một kiếm đâm vào tim thực sự là một hành động thô tục.
Nếu Tịch Vô Quy thực sự chết như thế này, thế nhân có thể viết lịch sử kiểu gì cũng được, nhưng vấn đề là... Tịch Vô Quy sắp quay trở lại, thảm họa lần này mang đến sẽ là lớn hơn nhiều so với lần trước.
Tống Diễn thở dài, đang định đi lên lầu thì đột nhiên nghe thấy một giọng nói ngạc nhiên từ bên cạnh.
"Đây không phải là Tống thiếu gia à? Sao hôm nay ngươi lại không ở nhà với phu nhân, cuối cùng cũng chịu ra ngoài rồi sao?"
Tống Diễn quay lại nhìn, người vừa lên tiếng là tên công tử giàu có quần là áo lượt, tên là Quách Tuấn Luân.
Bên cạnh Quách Tuấn Luân là một thư sinh cầm quạt xếp ăn mặc như một văn công tử, tên là Trình Nhạc.
Quách gia và Trình gia đều là những gia tộc thương nhân giàu có ở thành Túc Minh, lại có quan hệ làm ăn với Tống gia nên quen biết với nguyên chủ, đồng thời cũng là hồ bằng cẩu hữu của nguyên chủ, bọn họ tụ tập chè chén vui chơi mỗi ngày.
Mơ hồ nhớ đến khoảng thời gian ở cư gia, hai người bọn họ đã gửi vài thiệp mời vài lần nhưng đều bị mình từ chối
Quách Tuấn Luân cười đi tới, vòng tay qua vai Tống Diễn: "Nào, đi nào, đã lâu như vậy không gặp nhau, hôm nay ta mời ngươi một ly!"
Trình Nhạc cũng cười nói: "Đi chung."
Tống Diễn không có thời gian uống rượu với bọn họ, y khẽ mỉm cười nói: "Xin lỗi, hôm nay ta có việc phải làm, chúng ta hẹn hôm khác đi?"
Tống Diễn lạnh nhạt cười nói.
Trình Nhạc trầm ngâm nhìn Tống Diễn, có vẻ như Cố Duy có gì đó đặc biệt với Tống Diễn, lần này lãng tử quay đầu thật sao?
Tống Diễn không có ý định lãng phí thời gian ở đây, buổi đấu giá sẽ sớm bắt đầu. Lúc y chuẩn bị rời đi, đưa mắt vừa hay nhìn thấy Cố Tư Tề từ cửa bước vào, hơi cau mày.
Quách Tuấn Luân và Trình Nhạc cũng phát hiện ra Cố Tư Tề.
Tính tình Quách Tuấn Luân vô tư, vui vẻ nói: "Cố nhị thiếu gia cũng ở đây, nhanh lên chứ không kịp. Hôm nay chúng ta đi Tích Hoa Lâu, ta mời khách! "
Cố Tư Tề lại không thèm nhìn hắn ta, ánh mắt lạnh lùng lướt qua Tống Diễn, hắn ta hừ lạnh một tiếng, trực tiếp đi ngang qua Tống Diễn.
Quách Tuấn Luân vẫn đứng tại chỗ, có chút bối rối: "Cố nhị thiếu gia sao vậy? Tâm trạng không tốt sao? Hắn không đi thì thôi vậy. Tống Diễn ngươi đi với bọn ta đi..."
Trình Nhạc túm lấy Quách Tuấn Luân, cười bất lực nói: "Tống Diễn đã nói hắn có việc, ngươi sao vậy chứ!"
Quách Tuấn Luân muốn thuyết phục y lần nữa nhưng Trình Nhạc đã nhéo hắn ta một cái rồi kéo hắn ta ra khỏi đây, tên này thật sự không có mắt nhìn chút nào. Cố Tư Tề cãi nhau với Tống Diễn.
Còn là vì cái gì nữa?
Trình Nhạc nghĩ đến Cố đại thiếu gia trong tin đồn và những tin đồn về Cố gia... Chẳng lẽ có liên quan đến Cố đại thiếu gia?
Tống Diễn không quan tâm đến thứ nhỏ nhặt này, y được người hầu dẫn lên lầu bảy.