Chương 1

Cô lại làm chuyện này với chị gái ruột của mình, trong căn phòng tối tăm, Cố Miểu nằm trên chiếc giường mềm mại cặp mông mượt mà đang vểnh lên đối diện với Cố Bình Chi.

Ngày thường Cố Bình Chi luôn mang dáng vẻ trong trẻo nhưng lạnh lùng giữ mình, ngay cả khi nhìn em gái bị mình thô bạo xâm nhập ở trên giường, cũng chỉ hơi cau mày, mím đôi môi mỏng, nhưng động tác trên tay không hề ngừng lại, càng lúc càng nhanh.

"Bình Chi... Ha... A... Quá nhanh, a a a a... Đừng..."

Âʍ ɦộ của Cố Miểu bị cô khống chế mẫn cảm đến cực hạn, giống như bất cứ lúc nào cũng phải tiết ra nước da^ʍ, tiếng nước "róc rách" làm cho Cố Miểu đỏ mặt nắm chặt ga giường nức nở, quá sâu... Cô sắp bị chị gái chơi chết rồi.

Ngón tay Cố Bình Chi vốn trắng nõn mà thon dài, đầu ngón tay mượt mà, móng tay được cắt dũa gọn gàng, cùng với ngón tay khớp xương rõ ràng kia đang rút ra cắm vào cực nhanh trong lỗ nhỏ của cô, làm cho Cố Miểu sướиɠ đến không biết trời trăng gì nữa.

Hoa huyệt không ngừng chảy ra chất lỏng động tình, thân thể Cố Miểu càng ngày càng mẫn cảm "Sắp rồi, sắp rồi! A... Bình Chi, dùng sức, dùng sức đâm em, ha a a a... Nhanh lên... Nhanh lên..."

Hô hấp của Cố Miểu dồn dập, trong giọng nói mang theo tiếng khóc nức nở, thắt lưng bủn rủn bất chấp tất cả đưa đến tay Cố Bình Chi.

Cố Bình Chi hơi hạ người xuống, một bàn tay đè lên cổ tay Cố Miểu, ngón tay cào mị thịt trong lỗ nhỏ, lại thả chậm động tác đâm sâu, gần như khiến Cố Miểu sắp phát điên: "A... Đừng như vậy mà, tiến vào đi... Bình Chi..."

Cố Bình Chi cười nhẹ ghé sát vào tai cô thấp giọng nói: "Miểu Miểu, đừng nóng vội." Cố Bình Chi thích nhìn dáng vẻ thèm khát của Cố Miểu, chị rút ngón tay ra, chỉ nghe Cố Miểu nức nở một tiếng, thân thể cô mềm nhũn trong nháy mắt, nằm bẹp trên giường, hoa môi không ngừng chảy ra chất lỏng sền sệt, thấm ướt ga giường.

Cảm giác sắp lên đến đỉnh núi lại bị bỏ rơi thật không dễ chịu, Cố Miểu cắn môi hạ giọng nức nở, lại bị Cố Bình Chi lật người đối mặt với chị.

Sau khi vận động kịch liệt, tóc Cố Bình Chi có hơi lộn xộn, dưới ánh đèn lờ mờ, Cố Bình Chi từ trên cao nhìn xuống cô, khóe miệng chị nhếch lên, ánh mắt lại nhàn nhạt, thậm chí có chút lạnh lùng: "Dang chân rộng ra."

Lời còn chưa dứt, thân thể Cố Miểu đột nhiên bị xuyên qua, "Ha a! A..." Hai ngón tay cùng lúc đâm vào, Cố Miểu bị kí©h thí©ɧ đến eo cong lên.

Cố Bình Chi thuận thế lấy tay xoa bóp phần eo bóng loáng của cô, hai ngón tay phải không ngừng quấy nhiễu trong hoa huyệt của Cố Miểu, ngón tay của Cố Bình Chị bị lỗ da^ʍ của Cố Miểu kẹp chặt đến nỗi gần như không thể động đậy, chị cắn núʍ ѵú trước ngực Cố Miểu rồi liếʍ láp: "Thích ngón tay của chị đến vậy sao?"

"Thích... thích... còn muốn nhiều hơn, Bình Chi... A!" Trong mắt Cố Miểu toàn là tìиɧ ɖu͙©, sắc mặt ửng hồng, hai tay ôm lấy cổ Cố Bình Chi đang đùa giỡn thân thể của mình.

Cố Bình Chi dùng răng cắn nụ hoa trước ngực Cố Miểu, hơi thở hổn hển: "Gọi chị được không?"

Cố Bình Chi cực kỳ yêu dáng vẻ của Cố Miểu khi bị chị chơi, chị tách chân Cố Miểu ra một chút, gác hai chân lên vai mình, có thể nhìn thấy âʍ ɦộ của Cố Miểu co rút cùng nước da^ʍ tràn ra theo ngón tay, Cố Bình Chi hít sâu một hơi, khẽ khàng hừ một tiếng, ngón giữa cùng ngón trỏ mạnh mẽ đẩy tới chỗ sâu nhất, nhanh chóng đâm vào rút ra.

"A a a a! Nhiều quá... A! Sắp chết, a a a, chị ơi... Sắp bị chị chơi chết rồi, ưm a a! Chị... chị ơi, đẩy đến tận cùng bên trong rồi... Chịu không nổi... A! " Cố Miểu ôm Cố Bình Chi cao giọng rêи ɾỉ, cả người run rẩy, lời nói trong miệng mơ hồ không rõ.

Cô vốn không phải người lẳиɠ ɭơ có thể nói ra lời như vậy, nhưng khi ở trước mặt Cố Bình Chi, toàn bộ lý trí và xấu hổ đều bị ném sạch ra sau đầu ngay tại khoảnh khắc cô được lấp đầy.