TG1 - Chương 11: Bị quỷ nhập rồi 2

Tô Nhiễu theo bản năng mở mắt, kinh ngạc trợn tròn mắt nhìn khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc của Tả Trấn Xuyên.

"Cuối cùng cũng chịu nhìn tôi rồi, cô bé đáng yêu." Trong mắt hắn mang theo ý cười da^ʍ tà, không còn đứng đắn bảo thủ như trước, hiện giờ trông hắn quả thực giống hái hoa đạo tặc phong lưu thành tánh.

Cô run rẩy gọi một tiếng: "Anh rể?"

Người đàn ông nhướng đuôi mày, không trả lời câu hỏi của cô, mà lại cúi đầu xuống, ngậm lấy đôi môi đang run run của cô.

Tô Nhiễu cuối cùng đã xác định, vị anh rể trước mặt này không phải anh rể thự sự, mà bị quỷ nhập người!

Bây giờ cô có thể làm gì?

Đẩy hắn ra rồi chạy?

Đương nhiên không được.

Tư thế chính xác chính là nắm bắt cơ hội, ngoan ngoãn bị thao.

Là thời điểm phát huy diễn xuất chân chính của cô rồi...

Tô Nhiễu sợ tới mức cơ thể nhỏ bé run run, suy yếu tựa trong lòng người đàn ông, miệng lại bị thứ này vừa mυ"ŧ vừa liếʍ, ngay cả đầu lưỡi trong miệng hắn đều lạnh toát, làm cho cô nhớ tới que kem cô ăn hồi nhỏ.

Dường như bất mãn khi cô thất thần, đầu lưỡi đột nhiên đau xót, ác quỷ buông môi cô ra, híp mắt nở nụ cười rất nguy hiểm: "Bé đáng yêu, không phải em rất thích anh rể sao? Hôm nay anh rể thỏa mãn em nhé?"

Tô Nhiễu vờ ngây thơ chớp mắt mấy cái: "Anh rể, sao anh biết em thích anh?"

"Vì anh cũng thích em mà."

"Anh rể..." Cô cúi đầu giả vờ ngại ngùng.

Ác quỷ vừa lòng nhếch môi, bỗng nhiên hắn dùng một tay bế cả người cô lên, đi lên một phòng nghỉ nào đó ở tầng 9.

Trong căn phòng tối đen như mực, hắn đặt điện thoại lêи đỉиɦ đầu sau đó đặt Tô Nhiễm xuống sô pha.

Nhờ ánh đèn pin từ di động, hắn ta nheo mắt lại đánh giá thiếu nữ xinh đẹp trước mặt.

Tô Nhiễm lo lắng nắm chặt bàn tay nhỏ, cô có chút cuống chân cuống tay dưới ánh mắt không hề kiêng nể chút nào của đối phương.

Hắn cúi người xuống, mũi hắn kề sát vào cổ cô, hung hăng hít vào một hơi: “Bé đáng yêu, trên người của em thơm quá… Mùi hương này khiến anh phát nghiện ấy…”

Tô Nhiễm không thể ngửi thấy mùi gì trên người mình cả, nhưng mà khứu giác của ác quỷ khác với người thường, có lẽ nào là mùi thịt?

Nghĩ vậy, cô nhịn không được mà hỏi một câu đầy nơm nớp lo sợ: “Anh rể… anh, anh muốn làm gì?”

Dưới con mắt của người đàn ông, thiếu nữ với đôi mắt nhỏ mông lung sợ hãi giống như con thỏ rơi vào bẫy rập, nhu nhược non nớt lại không thể phản kháng.

Yết hầu di chuyển lên xuống, hai mắt thâm trầm, giọng nói hắn khàn khàn: “Anh rể muốn yêu thương em, đồng ý không?”

Tô Nhiễm ngượng ngùng nhắm mắt lại, gật đầu nhẹ khó có thể nhận thấy.

Ác quỷ vừa lòng, hắn đầy khéo léo lột hết áo quần trên người thiếu nữ, chỉ chừa lại qυầи ɭóŧ và áo ngực.