Cất tiền tiết kiệm xong, Phương Nịnh đi xuống lầu.
Mùi thơm của tôm hùm từ trong bếp truyền đến, cơn háu ăn trong bụng Phương Nịnh kêu ục ục. Cô bước vào phòng ăn, trên bàn bày đủ loại món ngon, có cả tôm hùm và cua lớn, còn có đủ loại thịt, cộng thêm hai chai vang đỏ.
Nhưng đối nghịch với phong cách sang trọng và xa hoa, trên mặt bàn trừ mấy món xa xỉ, còn có vài suất rau dại kiểu “nghèo khổ”, salad rau củ và một cốc sữa chua, quả thực cách biệt một trời một vực.
Phương Nịnh ngồi xuống, tò mò nhìn chằm chằm bữa ăn kiêng dành cho người nghèo, hỏi quản gia: “Đây là salad trái cây để ăn sau bữa tối phải không?”
Quản gia lắc đầu: “Đây là bữa tối của cậu chủ Hướng Thần, hôm nay cậu chủ quay xong phim, muốn về nhà.”
Cậu chủ Hướng Thần, Quý Hướng Thần, là em trai sinh đôi với nữ chính Quý Hướng Ý. Thuộc team nhân vật chính, cho nên phải tuân theo con đường trắc trở ở giai đoạn đầu, phản công về sau.
Quý Hướng Thần sinh ra trong gia đình giàu có, lăn lộn trong giới giải trí. Tuy được gia đình có tài lực nâng lên nổi tiếng, nhưng mà nổi bằng tai tiếng, bằng scandal.
Tuy vậy khi cốt truyện tiến triển, cậu ta diễn xuất tốt, có nguồn lực tốt, chỉ sau vài năm gia nhập giới giải trí, đã đạt được danh hiệu ảnh đế.
Chỉ là trên đời không có cuộc sống hoàn mỹ, không giống như sự nghiệp thịnh vượng, Quý Hướng Thần không hòa thuận với người nhà.
Trong cốt truyện, ông bà Quý đã qua đời trong một vụ tai nạn ô tô khi cậu ta mới năm, sáu tuổi. Quý Hướng Thần được anh trai nuôi dưỡng rất nghiêm khắc, đã bị áp chế từ khi còn nhỏ, mới khiến cậu ta của hiện tại rất nóng nảy, tính cách bốc đồng.
Nói dễ nghe là nóng tính, còn khó nghe thì là dậy thì muộn.
Quý Hướng Thần có mối quan hệ không tốt với người nhà, chứ đừng nói đến chị dâu như cô.
Trong lúc Phương Nịnh đang trầm tư, phía sau vang lên tiếng bước chân.
Phương Nịnh quay đầu.
Một người ăn mặc như sinh viên đại học đẹp trai cao một mét tám lọt vào tầm mắt cô, đầu đội một chiếc mũ. Các đường nét trên khuôn mặt sắc sảo, ngũ quan đầy đặn, mặt không biểu cảm. Đôi môi mím thành một đường thẳng, toàn thân toát ra khí chất lạnh lùng, xa cách, chớ đến gần.
Nếu dùng một từ để miêu tả là ngầu, hai từ để miêu tả là lạnh lùng.
Wow, một anh chàng đẹp trai.
Phương Nịnh chớp chớp mắt. Thân hình và khí chất lạnh lùng này thuộc về em chồng Quý Hướng Thần của cô.
Để kiếm được nhiều tiền hơn khi ly hôn, Phương Nịnh cảm thấy mình nên chăm chỉ tạo thêm thiết lập một người chị dâu nhẫn nhục chịu khó, cho nên cô điều chỉnh tâm trạng và giọng nói: “Hướng Thần về rồi, đồ ăn đã chuẩn bị xong, mau ăn cơm đi.”
*
Quý Hướng Thần xuống xe, hung hăng đạp cửa, toàn thân tản ra khí tức “Chớ chọc vào ông đây.”
Cậu ta vừa quay xong một bộ phim cổ trang, vì minh tinh nam chính đã quay hỏng hơn hai mươi lần, cậu ta không cẩn thận đυ.ng phải, gây ra một vết xước nhỏ trên cánh tay anh ta, thế là anh ta bắt đầu la lối, làm cho cậu ta tức giận muốn mắng người.
Tính khí cậu ta thất thường, trong mắt công chúng, cậu ta là một đại thiếu gia cục cằn, hình tượng không tốt, cho nên mọi người trong đoàn đều cho rằng cậu ta cố tình bới móc, nhao nhao chỉ trích cậu ta.
Hừ, một lũ ngu xuẩn.
Suốt chặng đường từ trong xe về nhà, dù có làm thế nào cơn giận trong lòng cậu ta cũng không thể nguôi ngoai.
Vừa nghĩ đến về nhà còn phải đối mặt với hai gương mặt băng lãnh - Quý Hướng Ý và Quý Hướng Chu. À không, bây giờ còn thêm vợ của người đó, vậy là ba người.
Nghĩ đến những người này, Quý Hướng Thần lộ ra vẻ chán ghét.
Cậu ta nhớ rõ, từ khi cha mẹ qua đời, gia đình tan nát. Quý Hướng Niên, Quý Hướng Ý, Quý Hướng Chu, ngày nào cũng hầm hầm, cay nghiệt, lạnh lùng, xa cách nhau.