Cô không phản bác, dùng ngón cái lau màu son trên môi dưới, hờ hững: “Sao anh biết tính tình anh ta không tốt?”
Một nam diễn viên trẻ đang tẩy trang bên cạnh nói vào: “Chắc cô Phương không biết đâu, trên mạng cũng nói anh ta rất xấu tính, hay cáu kỉnh, tôi nghĩ khi diễn cùng, cô nhất định phải kiềm chế một chút.”
Các nhân viên xung quanh cũng tham gia vào bàn tán.
“Ừ, không sai đâu, tính khí vô cùng thất thường.”
“Trên mạng đều nói như vậy, đúng là sự thật đó.”
Chu Lục thấy mọi người đang phàn nàn về Quý Hướng Thần, trong lòng rất vui vẻ: “Đúng vậy, cô Phương nên cẩn thận một chút, trên mạng đều nói như vậy.”
Từ trước đến giờ hắn luôn ghét Quý Hướng Thần.
Rõ ràng hắn giỏi hơn, nhưng mỗi lần nhận vai diễn, đều kém hơn cậu ta một hai điểm, chỉ là vì Quý Hướng Thần ỷ thế hϊếp người.
Bộ phim này bây giờ cũng vậy. Vốn dĩ công ty nói hắn có thể đóng vai nam thứ ba, cũng chính là vai của Quý Hướng Thần, nhưng vì cậu ta mà vai diễn này mất rồi.
Hơn nữa hắn càng tức hơn từ chuyện xảy ra ở đoàn phim trước. Cậu ta rõ ràng là một phế vật phú nhị đại nóng nảy, dựa vào gia đình hỗ trợ, mới khiến hắn phải diễn một vai vô danh.
Ánh mắt của Phương Nịnh trở nên lạnh lùng. Bọn họ cứ trên mạng trên mạng, còn cho là mình đã tận mắt thấy Quý Hướng Thần đánh người đấy à.
Đối mặt với những kẻ thích chụp mũ người khác, không nên phản bác, tốt nhất là trở tay chụp mũ lại lên đầu những kẻ đó?
Phương Nịnh thản nhiên nhìn Chu Lục, như chợt ngộ ra: “Thì ra là trên mạng nói.”
Nghĩ nghĩ, Phương Nịnh chớp mắt, do dự: “Anh Chu này, nói đến chuyện trên mạng, hôm qua tôi thấy một bài viết nói về anh và mấy nữ sinh ra vào trụ sở. Còn ẩn ý bảo anh có một vợ, một bạn gái, cộng thêm một bạn trai, một chân đạp ba thuyền, haizz.”
Lúc nói chuyện, Phương Nịnh dường như cảm thấy giọng mình quá lớn, vì vậy hạ giọng: “Cho nên anh Chu này, trên mạng nói đều là sự thật à?”
Nghe những lời bùng nổ như vậy! Ánh mắt của mọi người có mặt lập tức chuyển về phía Chu Lục!
Mặt Chu Lục hơi cứng đờ. Người phụ nữ này bị bệnh à? Rõ ràng là Quý Hướng Thần, mẹ nhà nó, tại sao vào lúc này lại nói đến hắn?
Hắn không hiểu làm sao có người có thể lên tiếng thay cho một tên như Quý Hướng Thần.
Bệnh à!
Chu Lục nhìn khuôn mặt mềm mại với đôi mắt sáng ngời kia, cho ra kết luận, người phụ nữ này không dễ bị lừa, không cùng hắn mắng Quý Hướng Thần, ngược lại còn ụp nồi hắn! Rất đáng sợ.
Không đạt được điều mình mong muốn, Chu Lục cứng họng: “Cô Phương, tôi không biết cô đang nghĩ gì, nhưng tôi chỉ hy vọng cô đừng bị tổn thương, bởi vì trước đây tôi từng cộng tác với cậu ta, đã nếm qua tính khí thất thường của Quý Hướng Thần, sau đó vô tình bị thương, vậy đó, cô Phương, tôi nói hết rồi, tôi còn có việc nên đi trước.”
Vẻ mặt Chu Lục biến hóa quá nhanh, vừa mới trông như đang suy nghĩ giúp cô, nhưng bây giờ bị cô nói móc tức không ra lời, lại thay đổi thái độ, Phương Nịnh không thể không cảm thán.
Luận về tâm cơ, luận trà, có lẽ thầy Chu rất khá.
Trà này thực sự thơm nồng!
Chu Lục vừa rời đi, những người khác cũng tản ra, đánh thắng một trận, Phương Nịnh duỗi người nói: “Đói quá.”
Cách đó không xa, Quý Hướng Thần đã thu toàn cảnh vào mắt, cũng nghe được toàn bộ quá trình.
Trợ lý mới đi theo Quý Hướng Thần, sợ hãi nhìn cậu ta, sợ cậu ta nhặt thứ gì đó bên cạnh lao tới đánh người.
Dù sao ai cũng biết tính tình của Quý Hướng Thần, nếu không phải vừa mới tốt nghiệp, không tìm được việc làm tốt, cô ấy đã không làm trợ lý cho cái người đáng sợ như vậy, bây giờ chỉ cầu nguyện cho cậu ta đừng xông qua đó. Nếu không chờ chút hỗn chiến, cô ấy và Quý Hướng Thần chỉ có hai người căn bản không thể đánh bại nhóm người kia!