Chương 33: Cảnh quay đầu tiên

Ông ấy đã xem tài liệu về Hạ Khanh, cũng đã xem một số video diễn xuất của cô ấy. Tất cả kỹ năng diễn xuất của Hạ Khanh đã trở nên cứng nhắc. Cô ấy đóng quá nhiều phim thương mại, cho dù đóng phim nào, cũng diễn cùng một hình mẫu. Cách cười và cách khóc đều giống nhau cả cổ trang và hiện đại, không có linh khí.

Sức hút fan của Hạ Khanh quả thực rất ấn tượng. Nhưng bộ phim này của ông ấy không phải là phim thương mại, cho nên ông ấy thích Phương Nịnh hơn.

Phương Nịnh tuy chưa đóng nhiều vai nhưng cô có thể diễn với bất kỳ ai, có thể đấu với các diễn viên gạo cội mà không bị tụt lại phía sau. So với những idol nhưng diễn kém, cô vẫn là đối thủ 50-50, tồn tại rất bùng nổ.

Phương Nịnh giống như một viên ngọc thô chưa được mài giũa, cực kỳ có tính khiêu chiến.

Nghe Đạo diễn Vương nói xong, trợ lý đạo diễn vẫn cảm thấy Phương Nịnh không phù hợp. Có rất nhiều người có khí chất tốt hơn Phương Nịnh. Anh ta muốn nói gì đó, nhưng lúc này Phương Nịnh cách đó không xa đã trang điểm xong.

Cô mặc một thân màu đỏ, khí chất lạnh lùng.

Nếu nói trước đó mặt mày cô có chút u sầu, ánh mắt yếu đuối, giống như bông hoa được trồng trong nhà kính, bất lực khi có người đột nhiên tháo tấm kính ra, bị mưa gió phá hủy. Thì bây giờ, mặt mày lạnh lùng, ánh mắt cũng không còn yếu ớt như trước. Thay vào đó, nó mang một loại kiên cường khác lạ, giống như bông hồng dại lớn lên trong môi trường khốc liệt, dù gió mưa có mạnh đến mấy cũng không thể ngăn cản được sự trưởng thành của cô, gần sát với thiết lập nhân vật trong “Vương Triều Đại Thần”.

Nhìn Phương Nịnh như vậy, trợ lý đạo diễn chợt cảm thấy hình như đã hiểu tại sao Đạo diễn Vương lại chọn Phương Nịnh thay vì Hạ Khanh.

Nhìn thấy Phương Nịnh, Đạo diễn Vương không giấu được ánh mắt khen ngợi nữa.

Quý Hướng Thần cũng nhìn thấy Phương Nịnh hóa trang xong, thật sự kinh diễm hơn bình thường, tựa như một đại mỹ nữ xinh đẹp thoát tục.

Rất không xứng với Quý Hướng Niên.

Quý Hướng Thần rũ mắt, đá đá cục đá ven đường: Hôm nay lại là một ngày nữa muốn mắng Quý Hướng Niên thất đức.

*

Cảnh đầu tiên của Phương Nịnh sắp được quay, cô diễn chung với một diễn viên lão làng.

Lần đầu tiên đóng phim, Phương Nịnh rất lo lắng, không phải cô sợ quay hỏng, mà là sợ hỏng nhiều bị người khác mắng.

Nhưng sau khi đến trường quay, cô đột nhiên trở thành một người khác. Cho dù đối mặt với diễn viên lão làng, cũng không hề hoảng sợ, diễn xuất rất bình tĩnh.

Tất nhiên, đây là cảnh đầu tiên của Phương Nịnh, quá trình diễn ra không hề suôn sẻ, cô đã quay hỏng một hai lần, nhưng nhìn chung cũng không tệ lắm.

Đạo diễn Vương không hề keo kiệt khen ngợi: “Mặc dù có một số chỗ vẫn cần phải chỉnh sửa nhưng diễn xuất khá tốt”.

Phương Nịnh quả nhiên không để ông ấy thất vọng, tôi luyện một thời gian, chắc chắn là một ngôi sao sáng trong làng giải trí.

Các nhân viên công tác khác có mặt cũng rất ngạc nhiên. Họ đều chuẩn bị sẵn sàng để chụp hàng chục bức ảnh không tốt của Phương Nịnh. Nhưng không như mong đợi! Không ngờ cô lại lợi hại như vậy! Hai ba lần là được rồi!

Lần đầu tiên, trợ lý đạo diễn nhận ra sự khác biệt rõ ràng giữa mình và Đạo diễn Vương. Anh ta có con mắt nhìn người kém xa đạo diễn.

Nếu Phương Nịnh chăm chỉ diễn xuất, chắc chắn sẽ trở thành một ngôi sao mới chói sáng trong làng giải trí.

Sau khi quay xong, Phương Nịnh vào phòng hóa trang. Cảnh quay hôm nay đã hoàn thành, cô có thêm tự tin, cảm thấy mình có thể xử lý được mấy cảnh quay tiếp đó.

Tuy nhiên, cô vẫn quyết định đọc kịch bản lần nữa, ghi nhớ lời thoại, tựa như sẽ chìm đắm trong đó cho đến chết.

Trong lúc Phương Nịnh đang mê mẩn lật xem kịch bản, ngoài cửa vang lên những âm thanh ầm ĩ. Phương Nịnh bị tiếng ồn làm rối loạn suy nghĩ, nhìn về phía phát ra âm thanh.

Là một đám đông vây quanh một người đàn ông.