Quý Hướng Ý bình thường không thích ăn khuya, vừa định mở miệng, trong đầu chợt vang lên: [Hi hi, mình thông minh quá, tìm bạn cùng ăn khuya, như vậy nếu béo phì cũng không chỉ có mình mình!]
Quý Hướng Ý bây giờ chắc chắn không phải đầu óc của cô ấy có vấn đề, mà là thế giới này quá kỳ quái.
*
Quý Hướng Ý còn chưa xem tài liệu quay phim chung của Quý Hướng Thần và Phương Nịnh, nhưng có một người đã sớm nắm được.
Nước Mỹ.
Thư ký Trịnh nhận được thông tin về gia đình sếp ở trong nước, lập tức bỏ dở tài liệu đang làm. Trong giai đoạn này, công ty đang đàm phán hợp tác với các công ty ở Hoa Kỳ, đã đến bước quan trọng, sự hợp tác này là một bước quyết định để công ty tiến quân ra nước ngoài.
Bọn họ đã làm việc thâu đêm hơn nửa tháng. Hôm nay, ông chủ phải xử lý một văn kiện rất quan trọng, đã ra lệnh cho dù đó là việc lớn cũng không được làm phiền.
Tuy nhiên, Thư ký Trịnh xem tin nhắn trên điện thoại.
Làm việc với sếp hơn mười năm, anh hiểu được trong suy nghĩ của sếp, chuyện gia đình còn lớn hơn trời.
Nghĩ nghĩ, Thư ký Trịnh nhanh chóng đứng dậy đi đến văn phòng ông chủ gõ cửa.
Bên trong truyền đến một giọng điệu rất không vui: “Bây giờ tôi rất bận.”
“Chủ tịch, chúng tôi nhận được tin từ trong nước về vợ của anh và Hướng Thần...”
Giọng nói bên trong dừng lại một lúc: “Vào đi.”
Cánh cửa mở ra.
Một người đàn ông với vẻ mặt nghiêm nghị ngồi thẳng tắp trước bàn, một thân tây trang không một nếp gấp, mày dài mắt sâu.
Trông khoảng ba mươi tuổi, giơ tay nhấc chân đều rất điềm tĩnh trầm ổn. Không giống như những người trẻ tuổi đôi mươi có cá tính khoa trương,
Người đàn ông này đã trải qua nhiều năm lắng đọng và tẩy lễ, từ trong ra ngoài toát ra khí chất ung dung trầm ổn, khiến người ta không thể tự chủ dõi theo bóng dáng của anh.
“Chuyện gì?” Người đàn ông nhẹ nhàng đặt cây bút trong tay xuống, không hề nhấc mí mắt lên.
Thư ký Trịnh nhắm mắt nói: “Chủ tịch, anh xem cái này đi, hình như Hướng Thần và vợ của anh sắp quay chung một bộ phim, có cảnh tình cảm.”
Lúc này, Quý Hướng Niên mới dời tầm mắt, tập trung vào thông tin trên điện thoại trên bàn.
Thư ký Trịnh tiếp tục giải thích: “Chủ tịch, hình như có gì đó không đúng, hay là nhờ người kiểm tra?”
Vợ chồng chủ tịch mới kết hôn, phu nhân lại được sắp xếp quay chung phim với Quý Hướng Thần, quay cảnh tình cảm, người sáng suốt vừa nhìn đã biết có chuyện không đúng.
Quý Hướng Niên bất động, suy nghĩ một chút, trầm giọng nói: “Không cần, Quý Hướng Thần đã hai mươi mấy, không phải mười mấy tuổi, cậu ra ngoài trước đi.”
“Vâng.” Thư ký Trịnh cảm thấy có gì đó không ổn, rất không ổn.
Công ty từ trên xuống dưới đều biết sếp xem trọng nhất chính là gia đình. Đừng nói sự xuất hiện của Quý Hướng Thần trong các chương trình tạp kỹ, một ngày Quý Hướng Thần, Quý Hướng Ý, Quý Hướng Chu đi WC mấy lần, ông chủ đều muốn biết.
Đương nhiên, lời này có chút cường điệu, nhưng sự tình đáng sợ như vậy, anh đã sắp xếp mọi thứ cho các em mình, không để bọn họ phản kháng, bảo đi hướng Đông mà lại dám đi hướng Tây, vậy cứ chờ bị đánh gãy chân đi.
Sếp nhà mình là một người cuồng kiểm soát đối với những đứa em của sếp.
Cho nên, theo những thông tin bí mật anh ta biết, ba anh em nhà họ Quý đều gọi sếp của anh ta là kẻ độc tài.
Bây giờ sếp mặc kệ mấy đứa em của mình, thật không bình thường, kỳ lạ, thực sự quá kỳ lạ.
Thư ký Trịnh ngẩng đầu nhìn mặt trời ngoài cửa sổ. Mặt trời cũng không mọc từ đằng Tây mà.
Cho nên tính tình của đàn ông có gia đình sẽ thay đổi rất lớn? Tất nhiên, không phải tất cả đàn ông nào cũng thay đổi mạnh mẽ sau khi kết hôn.
Thư ký rời đi.
Quý Hướng Niên rót cho mình một ly nước, tùy ý lắc lắc nó trong tay, nhìn mặt nước trong suốt, ngũ quan lạnh lùng như đang suy nghĩ điều gì đó.