Chương 17: Tháng này đến phòng tài chính nhận thêm lương

Quý Hướng Ý không chút biểu cảm, trầm ngâm một lát, sau đó bình ổn nói: “Ừm, vậy còn chuyện kia tôi bảo tra, kết quả thế nào?”

Giọng điệu của cô ấy rất bình tĩnh, bình tĩnh đến mức khiến người ta sợ hãi.

“Tôi không phát hiện ra cô chủ nhà họ Phương có gì không ổn. Nhưng có một chuyện rất kỳ lạ, trưa nay cô Phương mắng quản lý của cậu Hai ở quán lẩu.”

Quý Hướng Ý hơi khựng lại, trong lúc nhất thời, tựa như không tin: “Cô nói cô ấy mắng quản lý của Quý Hướng Thần?”

Phương Nịnh và Quý Hướng Niên mới lĩnh chức được mấy ngày, Phương Nịnh và Quý Hướng Thần đã trở nên quen thuộc với nhau như vậy?

“Đúng đúng, Giám đốc Quý à, chị dâu của cô rất giỏi mắng người! Còn rất kỳ quái hỏi cậu Hai và quản lý đang đánh ghen à!”

“...”

Làm việc quá muộn, Quý Hướng Ý xoa xoa thái dương, cố gắng thả lỏng mình, cũng cố thoát khỏi những lời nói nhảy nhót này. Trợ lý ở đầu bên kia điện thoại tiếp tục: “Chị dâu của cô còn hỏi quản lý có phải là gián điệp đã truyền tin cho của cậu Hai cho cánh nhà báo hay không.”

Quý Hướng Ý: “...”

Chuyện gì nữa đây?

“Nhân tiện, còn một việc nữa tôi quên đề cập, mấy ngày nữa cô Phương và cậu Hai sẽ tham gia cùng một đoàn phim, nghe nói bọn họ có cảnh tình cảm, cô có muốn kiểm tra một chút không.”

Phương Nịnh và Quý Hướng Thần là em chồng và chị dâu, cũng là những người nổi bằng tai tiếng trong giới giải trí. Hiện tại, quay cùng một bộ phim, còn diễn cảnh tình cảm, khó tránh khỏi sẽ có người nghĩ quá nhiều.

Trợ lý nghĩ tốt hơn là nên nói với Quý Hướng Ý về vấn đề này.

“Không cần, Quý Hướng Thần là Quý Hướng Thần, tôi là tôi.” Quý Hướng Ý không hề nhấc mí mắt, nhẹ nhàng nói ra những lời vô tình.

“Nhưng...”

Quý Hướng Ý hơi nhướng mi, đột nhiên hỏi lại: “Chờ chút, cô bảo là Phương Nịnh cũng tới? Còn có cảnh tình cảm?”

Trợ lý: “…” Sếp chọn lọc thông tin khi nghe tôi nói phải không?

“Đúng vậy.”

Quý Hướng Ý tựa như đột nhiên có hứng thú với chuyện này, trầm ngâm một lát, nói: “Tối nay cô tra tiếp đi, sáng mai giao cho tôi.”

Trợ lý:”???”

Không phải chứ, nhà tư bản, đã hơn một giờ sáng rồi!!

A, a, tôi làm công cũng cần nghỉ ngơi mà! Ông chủ này không biết nhìn sắc mặt người khác! Ngày mai tôi sẽ nghỉ...

Còn chưa kịp mở miệng, trợ lý đã nghe thấy người ở đầu bên kia điện thoại lạnh lùng bảo: “Tháng này đến phòng tài chính nhận thêm lương.”

Trợ lý nghe xong không cho mình một giây do dự, lập tức tuyên bố lập trường: “!!! Được, Giám đốc Quý, cô cứ yên tâm, tôi bảo đảm sẽ hoàn thành nhiệm vụ! Cô còn phân phó gì khác không?”

Quý Hướng Ý ngẩng đầu, nhìn bầu trời lấp lánh sao, thản nhiên nói: “Có, nói một câu, Triệu Trình đã không còn là bạn trai của tôi nữa, sau này đừng gọi hắn là bạn trai tôi.”

Phương Nịnh nói không sai, chân tình khó kiếm, đàn ông hai chân không khó tìm.

Quý Hướng Ý thiếu thốn tình thân, nhưng không thiếu đàn ông theo đuổi.

Nhắc tới Phương Nịnh, Quý Hướng Ý nhìn ra ngoài cửa sổ đầy bóng tối vô tận, trên mặt có chút lạnh lùng.

Tại sao lúc ăn cơm, giọng nói của Phương Nịnh lại vang lên trong đầu cô ấy.

Gần đây Quý Hướng Niên bận rộn với việc thu mua ở nước ngoài, cô ấy phụ trách công việc trong nước, mỗi ngày gần mười hai giờ mới được nghỉ ngơi.

Là do công việc quá bận rộn, nên đầu óc trục trặc à?

Nghĩ rằng bởi vì Quý Hướng Niên nhất quyết muốn sang Mỹ thảo luận chuyện hợp tác, nên đầu óc cô mới có chút không ổn. Nét mặt Quý Hướng Ý dần dần nhiễm lên mấy phần ý lạnh. Ngay lúc cô ấy đang vật lộn với vấn đề về chức năng não thì có tiếng gõ cửa.

Quý Hướng Ý thu hồi suy nghĩ, đi tới mở cửa.

Một khuôn mặt xinh đẹp hiện ra, là Phương Nịnh.

Cô bưng một đĩa thịt nướng, tươi cười: “Hướng Ý, chị bảo mấy người bọn họ chuẩn bị chút thịt nướng cho bữa khuya, cùng ăn nhé.”