Chương 16: Chân tình khó kiếm, đàn ông hai chân không khó tìm

Ôi trời, chuyện gì vậy? Sao nữ chính lại ra tay!

Chẳng qua!

[Mỹ nữ! Đánh hay, đánh hay, đánh cặn bã quá tuyệt! Mỹ nữ là nhất!]

Quý Hướng Ý không thèm đếm xỉa âm thanh trong đầu, chỉ tay ra ngoài biệt thự: “Triệu Trình, bây giờ anh có thể cút?”

Triệu Trình bị tát bất ngờ, đánh cho choáng váng, che nửa khuôn mặt đỏ dựng: “Không, Tiểu Ý, có chuyện gì vậy? Anh đã làm gì sai sao? Anh có thể giải thích cho em...”

Quý Hướng Ý bình tĩnh nói, mí mắt không hề giật: “Nếu bây giờ anh không cút, tôi lập tức gọi người rút vốn đầu tư cho nhà họ Triệu.”

Mặc dù Triệu Trình hoang mang, nhưng nghĩ đến chuyện làm ăn của nhà mình, cũng chỉ có thể làm theo ý muốn của Quý Hướng Ý, còn giả vờ dịu dàng: “Hướng Ý, ngày mai anh đến tìm em, nếu em tức giận vì chuyện gì, hãy nói cho anh biết, anh có thể giải thích được không?”

Nói xong, Triệu Trình đứng dậy rời đi.

Quý Hướng Ý lạnh nhạt ngồi trở lại chỗ, cầm đũa tiếp tục ăn, động tác vững vàng, nét mặt bình tĩnh, như thể chuyện vừa rồi không liên quan gì đến cô ấy.

Phương Nịnh cũng ngây người trước hành động đột ngột này.

[Yêu trúng tên bắp cải thối, đá anh ta càng sớm càng tốt là đúng đắn rồi!]

[Vậy chẳng lẽ Quý Hướng Ý đã biết fuckboy có tình nhân! Mỹ nhân Hướng Ý quá tuyệt vời.]

Nghe được câu này, sắc mặt Quý Hướng Ý rất phức tạp.

Cô ấy luôn coi trọng tình cảm với Triệu Trình, Triệu Trình khác với người nhà lạnh băng, hắn có thể dỗ dành, an ủi khi cô ấy mệt mỏi.

Nhưng hóa ra hắn lại là một kẻ ghê tởm như vậy.

Không sao cả, đàn ông bẩn thỉu thì cứ vứt đi, cô ấy đã quen với cuộc sống cô đơn không có hơi ấm tình cảm này. Vì vậy, sẽ không có vấn đề gì nếu quay lại cuộc sống kiểu này một lần nữa, chỉ cần làm quen với nó.

Chỉ là, Quý Hướng Ý cau mày, liếc nhìn Phương Nịnh, làm sao cô biết chuyện của Triệu Trình?

Phương Nịnh nhìn thấy vẻ mặt dường như có chút bi thương của Quý Hướng Ý. Cô đặc biệt quan tâm mỹ nữ, suy nghĩ một lúc, đặt đũa xuống an ủi: “Hướng Ý, em không sao chứ? Có phải anh Triệu làm gì có lỗi với em không?”

“Chân tình khó kiếm, đàn ông hai chân không khó tìm. Em lại đẹp như tiên, còn giàu có như vậy, tìm kiểu đàn ông nào chẳng được?”

Tuy rằng cô không thân với Quý Hướng Ý, nhưng là một người nghiện sắc đẹp, nhìn mỹ nữ rơi lệ cũng sẽ đau lòng!

Nghe Phương Nịnh khen mình, Quý Hướng Ý không khỏi đỏ mặt.

Cô ấy thừa nhận mình là một mỹ nhân, nhưng có phải Phương Nịnh quá khoa trương không? Luyện miệng nhiều đến mức thích khen ngợi cô ấy à?

“Tôi không đau lòng cũng chẳng tổn thương, chị đừng suy nghĩ nhiều.” Quý Hướng Ý tiếp tục bưng bát, hơi nhướng mi, liếc nhìn Phương Nịnh.

Dưới ánh đèn, vẻ lạnh lùng trên mặt Quý Hướng Ý bất giác tan đi.

Đêm đó, Quý Hướng Ý không về nhà riêng mà ở trong biệt thự nhà họ Quý.

Trong những năm qua, Quý Hướng Niên vẫn luôn trông coi việc kinh doanh của nhà họ Quý. Nhưng một năm trước, sau khi Quý Hướng Ý tốt nghiệp, Quý Hướng Niên giao lại một phần công việc kinh doanh của nhà họ Quý cho cô ấy. Trải qua hơn một năm, Quý Hướng Ý đã vững vàng trở thành người đứng thứ hai của nhà họ Quý.

Điều này cũng khiến Quý Hướng Ý mỗi ngày đều bận đến nửa đêm.

Lúc này cô ấy đang ngồi trong phòng làm việc, vừa xử lý xong một số công việc thì di động trên bàn rung lên.

Quý Hướng Ý rũ mắt nhìn, là cuộc gọi từ trợ lý thân cận. Cô ấy đứng dậy, đi đến cửa sổ kính, nhìn khung cảnh bên ngoài đen như mực, bắt máy.

“Alo.”

“Alo, giám đốc Quý, là tôi đây, cô nhờ tôi điều tra, tôi đã tra được, bạn trai hiện tại của cô, Triệu Trình, quả thực trong khoảng thời gian này đã rất thân thiết với hai người phụ nữ. Khoảng sáu giờ sáng nay, có hai người phụ nữ đi ra khỏi nhà của Triệu Trình.”

Câu này hàm chứa rất nhiều thông tin, chẳng hạn như Triệu Trình thực sự không sạch sẽ, hắn nɠɵạı ŧìиɧ rồi.