Chương 1: Xuyên sách rồi

"Bà chủ, hôm nay cô muốn ăn gì?"

Phương Nịnh vừa tỉnh lại đã nghe thấy một giọng nói cung kính như vậy, cô mở mắt ra, nhìn thấy một biệt thự rộng lớn sang trọng trước mặt.

Hơn nữa, đứng trước mặt cô là một, hai, ba, bốn, ba đầu bếp và một người trông giống như quản gia.

Phương Nịnh nhắm mắt lại, xoa xoa thái dương, trấn tĩnh tinh thần, cố gắng bình tĩnh lại.

Giấc mơ này có chút quá thực, những người trước mặt cũng quá thật, cô cần phải tiêu hóa một chút.

"Bà chủ, xin hỏi cô muốn ăn gì? Hôm nay cô Hướng Ý và cậu Hướng Chu không về ăn cơm, chỉ có cậu Hướng Thần quay về." Người nói chuyện là một ông chú hơn năm mươi tuổi, ăn mặc gọn gàng, có lẽ là quản gia.

Đợi đã, Hướng Ý, Hướng Thần, Hướng Chu...

Ba cái tên này xuất hiện cùng lúc... nếu cô nhớ không lầm thì đó là tên của nữ chính và anh em của cô ấy trong một cuốn tiểu thuyết.

Hướng Ý, có lẽ là Quý Hướng Ý, là nữ chính trong tiểu thuyết “Nha đầu lạnh lùng đừng hòng trốn thoát”.

Cuốn tiểu thuyết này rất nổi tiếng thời trung học của cô, là một cuốn tiểu thuyết cứu rỗi.

Cha mẹ nữ chính mất sớm, anh không yêu, em không kính, nữ chính được anh trai nuôi lớn, bị fuckboy làm hại, trở nên lạnh lùng vô cảm, cuối cùng bị một tổng tài bá đạo ngang ngược truy cầu cứu rỗi, một cuốn tiểu thuyết máu chó.

Nói trắng ra là ngươi chạy ta đuổi, ngươi đuổi ta chạy, cẩu huyết.

Phương Nịnh tiếp tục ấn trán, bây giờ cô được gọi là bà chủ: Bà chủ, tức là vợ của anh trai nữ chính, đồng thời cũng là pháo hôi* trong tiểu thuyết, cùng tên với Phương Nịnh.

*Pháo hôi: là nhân vật phản diện hoặc xui xẻo hơn chính là nhân vật hi sinh, mục đích làm nền cho nhân vật chính.

Nguyên chủ vào vai ác quỷ, cản trở gia đình nữ chính hòa thuận, cản trở nữ chính và nam chính happy ending. Cuối cùng, bị nam, nữ chính, anh trai nữ chính và hai em trai của nữ chính tấn công, thành công đi vào con đường bia đỡ đạn, chết thảm.

Phương Nịnh tự động sờ lên cổ mình.

Phạm tội ác mười năm, là một nữ phụ trong tiểu thuyết, bắt đầu bằng việc bị gãy chân, chết còn bị cá mập ăn thịt.

Thật là một chữ thảm!

Vừa nhớ lại tình tiết trong tiểu thuyết, Phương Nịnh cảm thấy kết cục này của nguyên thân cũng không oan.

Trong cốt truyện, nguyên thân rất ác độc.

Cha của nguyên thân và cha của nữ chính là bạn bè rất tốt, họ sớm ước định kết thông gian, có điều về sau ông bà Quý đã qua đời trong một vụ tai nạn giao thông, cha của nguyên thân vốn là một kẻ nịnh bợ nên đã từ bỏ cuộc hôn nhân này.

Cho đến khi Quý Hướng Niên, anh trai của nữ chính trong sách, lại vực dậy, khôi phục vinh quang trước đây của nhà họ Quý, cha của nguyên thân muốn đeo bám vào sự thịnh vượng của nhà họ Quý, cho nên đã thiết kế để nguyên thân kết hôn với Quý Hướng Niên.

Nguyên thân thấy Quý Hướng Niên giàu có liền gả cho anh, sau khi kết hôn, anh của nữ chính không thích nguyên thân, nhưng cũng không đối xử quá tệ với cô ấy.