Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bị Cả Gia Đình Chồng Nghe Thấy Tiếng Lòng

Chương 81: Ta không tin

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Tin này vừa truyền ra, Yên nhi liền khóc.”

“Tuy rằng người phạm phải sai lầm là Chư Tầm Đào, nhưng hậu quả, bọn họ lại phải cùng nhau chịu.”

“Lão gia, vì những nữ nhi trong nhà còn chưa gả, cũng vì những cô nương Chư gia đã gả đi, việc này, tuyệt đối không thể bỏ qua dễ dàng được.”

Chư Tầm Đào hạ mắt, có lòng tốt nhắc nhở:

“Tra, khẳng định phải tra. Nhưng vấn đề là, ta cần thiết vô tội, có phải hay không, cha.”

Chư đại nhân giật mình, rất nhanh phản ứng lại:

“Không sai, tuyệt đối không thể để chuyện này có liên lụy gì tới Tầm Đào. Bản quan cần thiết bắt được kẻ bịa đặt sinh sự kia, trả trong sạch lại cho Tầm Đào!”

Không cần biết Chư Tầm Đào có làm hay không, bên ngoài đều phải khẳng định là không có làm.

Hôn sự cùng hầu phủ, cũng đồng dạng không thể hủy được.

Sự tình đã xảy ra, ông phải nghĩ cách che giấu.

Ông muốn tra, không phải là muốn tìm ra chân tướng, mà là vì muốn bịt miệng thiên hạ!

Ông thiếu chút nữa hồ đồ!

“Lão gia?!” Tôn phu nhân thét chói tai.

Chư Tầm Đào gây ra họa lớn như vậy, lão gia lại muốn bỏ qua, còn muốn bao che cho Chư Tầm Đào?

Từ khi nào lão gia lại coi trọng Chư Tầm Đào như vậy, ngay cả Yên nhi cùng Chư Tùng Nghiên do tiện nhân kia sinh đều không màng đến?

Ta không tin!

“Lão gia, nếu Hà di nương và Chư Tùng Nghiên biết ngươi quyết định như vậy thì sẽ thế nào?”

“Cách nhìn của đàn bà.” Lúc này Chư đại nhân đã bình tĩnh hơn nhiều, “Có ta ở đây, bọn họ có thể nghĩ cái gì?”

Nghĩ đến những lời Tôn phu nhân nói vừa rồi, đều là chủ động định tội cho Chư Tầm Đào, Chư đại nhân lại cảnh cáo Tôn phu nhân:

“Không nghe thấy Tầm Đào mới nói gì sao, lời đồn bên ngoài là giả.”

“Là có người không muốn thấy Chư phủ tốt, không muốn Tầm Đào gả cho Tiêu thế tử, cho nên mới cố ý đồn bậy làm hỏng thanh danh Chư phủ.”

“Được rồi, ngươi nói với Yên nhi, không cần để ý. Việc này, ta sẽ tự xử lý tốt, sẽ không có ảnh hưởng gì tới nàng.”

“Còn có, ngươi là đương gia chủ mẫu, nhớ rõ quản cho tốt cái miệng của mọi người cho ta.”

“Nếu như ta nghe được cái gì không hay, đám nô tài dám loạn khua môi múa mép, bất luận là ai, tất cả đều bị phạt đánh rồi bán đi ra ngoài.”

“Mà ngươi…… Ta nghĩ Vương di nương cùng với Hà di nương đều sẽ nguyện ý giúp ngươi chia sẻ công việc vặt, miễn cho ngươi quá vất vả, ngay cả việc của mình là gì cũng không biết.”

Chư đại nhân nói lời này là không thèm cho Tôn phu nhân một chút mặt mũi nào.

Tâm của Chư đại nhân không ở trên người Tôn phu nhân, nhưng từ trước tới nay vẫn cho Tôn phu nhân một ít thể diện của chính thất.

Hôm nay, Chư đại nhân không rảnh lo những cái đó, chỉ kém không xé rách mặt mũi Tôn phu nhân đạp lên trên mặt đất.

Bị Chư đại nhân đối đãi như thế, sắc mặt Tôn phu nhân lúc xanh lúc trắng, đôi mắt chứa đựng tàn khốc mà trừng về phía Chư Tầm Đào.

Lại nữa…… Chư Tầm Đào lại làm hiệp sĩ đội nồi, khuôn mặt vô cảm không muốn liếc mắt nhìn Tôn phu nhân nhiều thêm một cái.

“Lão gia, Tiêu thế tử cầu kiến.”

Quản gia vội vã lại đây, thời điểm nhìn thấy Chư Tầm Đào cũng có mặt, liền lộ ra một cái tươi cười lấy lòng với Chư Tầm Đào, khiến cho Chư đại nhân nhìn thấy vô cùng kinh ngạc.

Tôn phu nhân nhíu nhíu lông mày, Vương quản gia giỏi nhất là làm ra bộ dáng nịnh nọt kia.

Thanh danh của Chư Tầm Đào ở bên ngoài đều đã thối như thế, vì sao thái độ của Vương quản gia khi nhìn thấy Chư Tầm Đào lại giống như chó thấy chủ, chỉ thiếu mỗi vẫy đuôi với Chư Tầm Đào.

Vẫy đuôi?

Nếu Vương quản gia mà có cái đuôi, có khi thật sự sẽ vẫy vẫy với Chư Tầm Đào.
« Chương TrướcChương Tiếp »