“Đây là rượu đỏ anh tự ủ nhiều năm, ở chỗ khác rất khó tìm thấy, uống thử xem?” Trong lời nói không tự chủ mang theo câu dẫn.
Làm một kẻ tham ăn chuyên nghiệp, phạm vi liên quan đến đồ ăn nhất định phải rộng khắp, rượu đương nhiên cũng ở trong phạm vi đó. Mũi mẫn cảm ngửi một cái, mùi thơm tinh khiết mơ hồ truyền đến, quả thật không tệ, lặng lẽ nuốt ngụm nước miếng, thật muốn uống!
Hồ boss lộ ra nụ cười vui vẻ vì được như ý, lấy hai cái ly xuống. Nhìn đôi mắt sáng long lanh của vợ nhỏ, cố nén kích động, trước tiên lắc lắc ly vài cái, lại nghe âm thanh rượu sóng sánh, quả thực là chuyên nghiệp! Hồ boss không khỏi buồn cười, thật không hổ là kẻ tham ăn, quả là khiến người yêu thích!
“Thử một chút xem!” Hồ boss giục.
“Oa
~ quả nhiên không tệ, uống thật ngon! Nam thần anh quả nhiên địa chủ đến không bạn bè!” Tiểu Mã kích động giơ ngón tay cái lên.
“Ai nói anh không có bạn bè, không phải còn có em sao? Trong tủ rượu của anh còn cất giấu rất nhiều loại rượu sđộc nhất, lúc nào cũng hoan nghênh em đến uống!” Uống hết lại đi hỏi Bùi Chinh, trong lòng Hồ boss oán thầm.
Không sai, huynh đệ chính là dùng để cướp của, ai bảo anh ta mở nhà hàng!
Bùi Chinh hối tiếc không thôi, quả là chọn bạn không cẩn thận rồi!
Rượu ngon lại thơm nhưng độ cũng rất nặng kết quả là, tửu lượng như Lục tham ăn thành công bị choáng, khuôn mặt đỏ bừng bừng, khí sắc phi thường tốt, hoàn toàn đạt được kỳ vọng của Hồ boss!
Sau khi say rượu vấn đề mấu chốt nhất đó chính là rượu phẩm, Lục Tiểu Mã rượu phẩm nói tốt không tốt, nói kém cũng không kém, trọng điểm chính là còn phụ thuộc xem bên cạnh có người hay không.
Nếu như Tiểu Mã tự chuốc mình say rượu, vậy hắn đương nhiên sẽ ôm chăn mà ngủ. Nhưng nếu như bên cạnh hắn có người lại là nam thần có địa vị không tầm thường trong lòng, thì lại là chuyện khác, đồng chí Tiểu Mã nháy mắt hóa thân thành Lục lưu manh, đùa giỡn với chính nam thần của mình!
Hồ boss thật hưng phấn, ước gì có thể hôn một cái lên mặt vợ nhỏ. Đôi môi mềm mại hồng hồng, chỉ nhìn thôi cảm giác đã thật ngứa ngáy!
“Nam thần em nói với anh cái này, anh nhất định phải tha thứ cho em!”
“Hả? Tha thứ cho em cái gì?”
“Anh có phát hiện anh luôn có anti-fan cố định không? Đều là em hết đó, em lợi hại không, ha ha, năm năm qua anh đều không phát hiện ra hahaha~ ”
Hồ boss sớm đã biết chân tướng dở khóc dở cười, ngoài miệng vẫn trấn an: “Lợi hại lợi hại, Tiểu Diêu lợi hại nhất, là tiểu bại hoại duy nhất trên thế giới này có thể đùa giỡn anh trong lòng bàn tay.”
“Hì hì, nam thần anh thật tốt, em muốn thưởng cho anh.” Quay đầu, nắm lấy vai nam thần, chu mỏ vang dội “Moaz” một cái, a… cảm giác gặm nam thần quả là không tệ ~
“Năm đó em bị đố kị che mờ mắt, làm nhiều chuyện với anh như vậy thật có lỗi, anh nhất định phải tha thứ cho em, sau này em sẽ trở thành tiểu đệ trung thành của anh, có chuyện gì nhất định cũng sẽ giúp đỡ anh hết mình.” Kiêu ngạo mà vỗ ngực.
Cầm móng vuốt của vợ nhỏ xuống, để ở bên miệng hôn một cái, “Được ~ anh tha thứ cho em, sau này anh để em làm vệ sĩ của anh được không?”
“Không thành vấn đề! Ngàn vạn lần đừng khách khí!”
“Nếu không hay là em bồi thường cho anh một chút đi?”
“Hả? Anh nói gì?”
“Hôn một cái nhé?”
“Hảo!” Sau đó lại là một tiếng moaz vang đội, gặm đến mặt nam thần đầy nước miếng, thoả mãn cười!
Lúc Tiểu Mã chậm rãi rời khỏi, Hồ boss dùng vận tốc ánh sáng nghiêng đầu, đôi môi chuẩn xác bắt được bờ môi sắp rời xa của vợ nhỏ, nhẹ nhàng cắn, kịch liệt hôn lưỡi một phen. Thơm thơm ngọt ngào, ấm ấm mềm mại, quả nhiên rất giống bánh pútđing rượu đỏ. Hồ boss kĩ năng hôn môi rất tốt, làm giảm đi nỗi nhớ nhung trong suốt năm năm trời.
Lục tham ăn mê mê mang mang, đầu óc không rõ ràng, cũng không biết nam thần đang làm gì mình, chỉ cảm thấy miệng ấm áp ngọt ngào, như bị kẹo mυ"ŧ lấp đầy, mang theo suy đoán hạnh phúc như vậy, Lục Tiểu Mã thành công…
ngủ thϊếp đi!
Hồ boss đang hôn hôn lại phát hiện vợ nhỏ vốn đáp lại trúc trắc lại không có động tĩnh gì nữa, nhất thời giật mình, mới hôn một chút đã ngất đi rồi sao, sẽ không yếu ớt như vậy chứ?!
Mở mắt vừa nhìn, vợ nhỏ cư nhiên đang ngáy khò khò, miệng còn lẩm bẩm “Kẹo mυ"ŧ đừng đi ~ ”
Hồ boss buồn cười, hưởng thụ cảm giác ngọt ngào như đường này, tà mị liếʍ đôi môi, kẹo mυ"ŧ thì kẹo mυ"ŧ vậy, mùi vị thực là không tồi mà ~
“Ngày hôm nay ở lại nhà anh đừng về được không?”
Một con quỷ say nếu còn có thể nói chuyện liền thật sự là gặp quỷ rồi, kết quả là, Lục Tiểu Mã theo bản năng “rầm rì” liền bị Hồ boss xuyên tạc là đồng ý! Tất cả đều nằm trong lòng bàn tay, này loại cảm giác chân thực này quả là vô cùng sảng khoái!
Tiếp đó, Hồ boss thành công cởi sạch Tiểu Mã bế vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ, thưởng thức cái mông nhỏ một chút, sờ sờ vài cái đến suýt nghiện sau đó lại hiếm thấy mà quân tử thu tay lại. Phu phu hài hòa lăn giường vẫn là tỉnh táo làm càng có cảm giác hơn, trước tiên nhẫn nhịn, sau này bù đắp lại sau.
Sinh hoạt hài hòa trong tương lai của đồng chí Tiểu Mã thực sự là vừa hạnh phúc vừa đau khổ, lại càng không thể giải thích được là ai nợ ai nhiều hơn, hoàn toàn không thể kiềm chế lại được!
Tuy rằng rất muốn cho vợ nhỏ cũng ngủ lõa thể như mình, nhưng để giảm bớt sự lúng túng sáng hôm sau, Hồ boss không thể làm gì hơn là lõa nửa người trên, mặc qυầи ɭóŧ. Giúp vợ nhỏ mặc áo rộng thùng thình của mình lên, thỏa mãn mà ôm vợ nhỏ ngủ. Mềm mại, ôm lại thật ấm áp, quả nhiên rất không tệ a ~~
Lục Tiểu Mã hiển nhiên ngủ cũng không tệ, không chút nào lo lắng tiến vào l*иg ngực nam thần cọ cọ, cười toe toét, chân gác lên đùi nam thần, thoải mái cọ nhẹ, tiếp tục ngáy khò khò hạnh phúc.
Đêm đó, là đêm thỏa mãn nhất trong năm năm qua của Hồ boss. Cũng không phải là trước đây ngủ không ngon, mà là chuyện này mang đến đủ loại cảm xúc, cảm giác hạnh phúc khi nghĩ đến sẽ có người chung sống cùng mình đến hết đời này, làm cho cả người thật hưng phấn.
Nhưng mà sáng ngày hôm sau, Hồ boss tuy rằng rất muốn nhìn thấy vẻ mặt ngượng ngùng vì ngủ chung với nhau của vợ nhỏ, nhưng lại có khách hàng lớn vội bàn chuyện làm ăn, không thể làm gì hơn là rón rén rời giường. Lục Tiểu Mã – thần ngủ đẳng cấp, chỉ duỗi chân trở mình sau đó lần thứ hai vui vẻ ngáy tiếp, hoàn toàn không lạ giường, năng lực thích ứng phi thường mạnh!
Hồ boss bị manh, thấy vợ nhỏ không bị tỉnh giấc, liền kìm lòng không nổi mà hôn một cái lên khóe miệng đang nhếch lên kia, nhất thời sảng khoái không thể nào kiềm chế được!
Lục tham ăn bị mùi thơm của bữa sáng dưới lầu đánh thức, cho nên nói nếu muốn gọi kẻ tham ăn ngủ dậy, đòn sát thủ chính là thức ăn! Hít hít mũi miễn cưỡng ngồi dậy, rất không tình nguyện mà lim dim mắt, ánh mắt từ mông lung trở nên khϊếp sợ, kháo, đây là nhà của nam thần mà, mình cư nhiên ngủ qua đêm ở nhà nam thần lại còn là giường của nam thần?! Liếc nhìn qua gối rõ ràng là có người ngủ qua, lại nhìn cái chăn duy nhất trên giường, Lục tham ăn hiếm thấy lại cho ra kết luận thật nhanh chóng: Mình và nam thần không những ngủ chung mà còn đắp cùng một cái chăn.
Lục tham ăn đột nhiên nghĩ đến chuyện không thuần khiết, vén chăn lên, uốn éo cái eo già cỗi của mình, ngoáy ngoáy cái mông, xác định là không hề có chút nào không dễ chịu, cũng không hề thở phào nhẹ nhõm, mà lại có cảm giác tiếc nuối không nên có! Ngọa tào, quả nhiên là bị hủ nữ làm hư rồi, linh hồn thuần khiết của ta ơi ~ ngươi mau trở lại đi ~~
Quần áo trên người rất rộng, không cần nghĩ cũng biết là của nam thần. Hôm qua uống rượu, chuyện mình ngủ lại đây có vẻ là đương nhiên rồi, nam thần ưu tú như vậy, cao thượng như vậy, làm sao có khả năng sẽ chiếm tiện nghi của mình, căng thẳng như thế cái gì?! Lục tham ăn vừa phân tích tình huống, vừa phỉ nhổ bản thân.
Nghĩ đến việc mình và cùng với Hồ boss nam thần đồng sàng cộng chẩm một đêm, nhất thời cảm thấy đặc biệt vinh dự, kiêu ngạo ưỡn ngực.
Trong miệng vẫn còn lưu lại hương vị của rượu vang, quả nhiên là rượu ngon khiến người ta thèm thuồng. Nhưng sao lại có thể ăn ra vị kẹo mυ"ŧ cơ chứ, Tiểu Mã say rượu mất trí nhớ, vẫn cố chấp coi lưỡi Hồ boss thành kẹo mυ"ŧ, trí thông minh quả nhiên làm người ta sốt ruột!
Tuy rằng Lục tham ăn quên mất vụ hôn lưỡi, thế nhưng hắn vẫn nhớ mình chiếm tiện nghi của nam thần, hôn hai má nam thần, cảm thấy mình quả thực quá chủ động, quá buông thả, phi thường menly! Thích nam thần tất nhiên liền muốn hôn lên thôi, Lục tham ăn cũng hề hối hận, bởi vì đối với Lục tham ăn như vậy thật bình thường, phần lớn lúc hôn hôn người khác chính là lúc người ta làm đồ ăn ngon cho hắn, thí dụ như Phương Tiểu Khởi, thường thường được bạn tốt tham ăn hôn cho nước miếng đầy mặt thay cho lời cảm ơn!
Ai muốn mày hôn chứ, không có chút giá trị gì cả, muốn ai cảm động đó?! Nhưng mà, sự phản đối của Phương Tiểu Khởi hiển nhiên không có hiệu lực, có điều từ khi có Phong boss che chở, Tiểu Mã dĩ nhiên không dám làm càn. Vậy mới nói, có lúc chỗ dựa thực sự là rất cần thiết!
Giữa lúc tâm tư Tiểu Mã như thảo nê mã lao nhanh, cửa phòng bị nhẹ nhàng mở ra, Hồ boss cẩn thận thò đầu vào, trên người vẫn đang mặc tạp dề caro.
Nghe thấy động tĩnh, trực giác Tiểu Mã muốn giả chết nhắm mắt làm thi thể, có điều làm như vậy trước mặt nam thần rất mất thể diện, mấu chốt nhất là không kịp nằm xuống. Cho nên kẻ tham ăn Lục không thể làm gì hơn là lộ ra nụ cười tự nhận là vô cùng xán lạn, chào hỏi nam thần.
Hồ boss ôn nhu cười, đóng cửa vào phòng, trên người lưu lại mùi thơm trứng chiên, vô cùng đảm đang, trong mắt Tiểu Mã cũng cao lớn lạ thường, trứng nam thần chiên, khẳng định ăn thật ngon, Emma, hoàn toàn không thể kiềm lòng lại được!
“Tiểu Diêu em dậy rồi! Điểm tâm anh làm xong để ở bếp đó, đói bụng thì lấy ăn đi, ăn xong lại ngủ thêm một lúc. Công ty anh có hợp đồng cần kí kết hẳn là buổi chiều đối tác sẽ đến, anh gọi cho tài xế rồi, dặn người ta 11 giờ đưa em đến nhà hàng A Chinh ăn cơm trưa, anh đã giao phó xong cả rồi.”
Tiểu Mã đầu tiên là oán hận cái hợp đồng chết tiệt kia, tự nhiên lại quấy rối nam thần nghỉ ngơi, thứ hai đàm luận sẽ chết sao?! Tiếp theo lại làm mắt long lanh, nam thần anh thật sự quá tri kỷ, quả thực chính là tiểu quần bông của em.
“Cảm ơn anh nam thần, chú ý thân thể, đừng quá cố gắng mà mệt mỏi.” Tuy rằng rất muốn nói công ty chúng em có thể giúp đỡ anh, thế nhưng lại nghĩ đối tác của người ta cần nghiệp vụ cao, mình khẳng định là không chơi đùa được, vẫn là đừng làm loạn thêm thì hơn.
“Thật ngoan! Có muốn thơm mặt một cái không?” Hồ boss nhớ lại tối hôm qua vợ nhỏ như chú cún con liếʍ liếʍ hai má mình, không nhịn được mà trêu đùa.
“A…” Lục Tiểu Mã 囧, muốn nói với nam thần, anh có còn muốn chúng ta có một mối quan hệ vui vẻ nữa hay không vậy.
“A ừm, em rất ít khi như vậy, ngày hôm qua hẳn là do uống nhiều rồi có chút kích động, nam thần anh chớ để ý nhé.” Lục Tiểu Mã gãi gãi mặt, có chút thật không tiện.
Hồ boss liếc mắt nhìn cổ áo rộng mở của vợ nhỏ, có chút lưu manh thèm khát, sau đó một mặt ôn nhu chính trực, “Anh không ngại đâu, đây là cách em thể hiện tình cảm bạn bè, anh hoàn toàn hiểu được.”
Đồng hồ điện tử đầu giường hiện đã tám giờ, tuy rằng rất muốn tiếp tục đùa giỡn vợ nhỏ, thế nhưng thời gian không chờ đợi ai, Hồ boss hiếm thấy mà thô tục trong lòng một phen, vào phòng thử đồ thay quần áo, lúc đi ra dĩ nhiên là đã khôi phục dáng dấp tổng tài tinh anh, vô cùng bách biến tà mị!
Lục tham ăn ngẩn ngơ, lần thứ hai bị mỹ mạo của nam thần mình làm cho kinh diễm!
“Anh đi đây, ngủ tiếp đi
~ ”
“Nam thần tái kiến, đi đường cẩn thận ~ ”
“Hảo!”
Tiếng đóng cửa vang lên, Lục Tiểu Mã lần thứ hai gãi gãi khuôn mặt, sao mình lại xuất hiện thuộc tính này cơ chứ, cảm giác cứ như người vợ lo lắng căn dặn cho chồng khi ra khỏi nhà vậy. Quả nhiên là bị bạn gay tốt hiền lành lây bệnh, phải, nhất định là như vậy!
Giường của Hồ boss lớn lại mềm mại, Lục tham ăn ăn bữa sáng yêu dấu, thỏa mãn lăn trên giường, lần thứ hai ngáy!
Lục tham ăn tuy rằng giả vờ ngạo kiều, trời sinh xuẩn manh lại phản xạ hình cung dài, nhưng ít nhất là vẫn có hình cung. Cho nên, lúc đọc được tin nhắn hồi đáp của Hồ boss cho tin nhắn thông báo mình đã về nhà an toàn, Lục Tiểu Mã liền để điện thoại sang một bên, lấy một quả táo gặm, ra vẻ nghiêm túc, nghiễm nhiên một bộ giả vờ trầm tư mà gặm táo, rất đáng được điêu khắc thành một bức tượng lưu truyền cho đời sau.
Làm một thanh niên 30 tuổi có chí hướng, Lục tham ăn đương nhiên biết rằng không ai vô duyên vô cớ đối tốt với mình, tất nhiên là có ý đồ! Nhưng nam thần của mình tài năng lại hoàn mỹ như vậy, Lục Tiểu Mã hoàn toàn không nghĩ ra mình có gì đáng để nam thần ghen tị mơ ước. Vì vậy, nghĩ tới nghĩ lui, nghĩ đi nghĩ lại, Lục Tiểu Mã chỉ nghĩ đến một tình huống khả thi, đó chính là nam thần thích mình. Quả nhiên, sắc đẹp của mình vĩnh viễn không buông tha cho bất kì ai, Lục Tiểu Mã mừng thầm không thôi, không nhịn được mà nhìn màn hình điện thoại di động một cái!
Tự luyến mà nghĩ sâu xa, lẽ nào nam thần thầm mến mình nhiều năm, muốn thông đồng đem mình về nhà? Lần đầu tiên trong đời, Lục Tiểu Mã vạch trần ra câu trả lời chính xác nhất, nhưng mà bản thân hắn lại không tin, cảm thấy mình cả nghĩ quá rồi.
Kỳ thực Lục Tiểu Mã có loại tâm tình này cũng không kỳ quái, thử hỏi nam thần hoàn mỹ thầm mến kẻ tham ăn tầm thường nhiều năm, tiêu đề này có nghĩ cũng cảm thấy không thiết thực một chút nào cả, cũng không phải là như trong phim thần tượng!
Nhưng cuộc sống lại có lúc có thể huyền huyễn như vậy, Mary Sue như vậy, một đời nam thần thật sự bị buộc chặt vào trên người của Tiểu Mã tham ăn, không biết đây coi như là nhân gian giai thoại, hay là một vở hài kịch buồn cười.
Sau cùng, Tiểu Mã vỗ bàn quyết định, nam thần nhất định là coi mình như đệ đệ, giống như bạn gay tốt vậy! Ai bảo mình lớn lên hoa gặp hoa nở, xe gặp nổ xăm
đây?! Không sai, Lục tham ăn chính là có tự tin như thế!
Đúng vào thời điểm mấu chốt này, bạn gay tốt kiêm gián điệp Phương tiểu trợ lý đúng lúc xuất hiện, làm ngưng lại dòng suy nghĩ của Lục tham ăn, dĩ nhiên trở thành điểm mấu chốt trong quá trình theo đuổi vợ của Hồ boss, quả thực chính là sứ giả của các hủ nữ, phi thường vĩ đại.
Phương Tiểu Khởi cùng Tiểu Bạch đến nhà Lục Diêu, nhạy bén phát giác ra kẻ tham ăn có tâm sự, dù sao Tiểu Bạch thấy tiểu đệ của mình không thèm động tới đồ ăn vặt nhập khẩu mình mua cho, đủ thấy Tiểu Mã có tâm sự trong lòng, thực sự là hiếm thấy a hiếm thấy! Quả nhiên là nghiêm trọng rồi, có thể có người chịu thu lưu người này, vυ" em Phương Tiểu Khởi vui mừng lại thở dài, quả thực là đáng bận tâm!
“Tiểu Bạch, bé ngoan vào phòng chơi game có được không?” Phương Tiểu Khởi hiền lành sờ sờ khuôn mặt bánh bao của con trai mình.
“Được ạ!” Ôm lấy cặp sách, ngoan ngoãn vào trong phòng, tiện thể đóng cửa lại, quả thực là hiểu chuyện!
“Tiểu Mã, hôm qua mày đến nhà Hồ tổng? Còn ở lại qua đêm?” Đi thẳng vào vấn đề, đơn giản lại sắc bén!
Tiểu Mã kinh ngạc sợ hãi, ngọa tào, có cần phải đi vào vấn đề thẳng thừng như vậy không, lại còn biết rõ ràng như vậy! Do dự mấy giây, mạnh mẽ gật đầu!
“Mày… có phải là thích Hồ tổng không?”
“Thích chứ, anh ấy là nam thần của tao, không phải tao đã nói với mày rồi sao?”
“Không phải là loại thích này, là loại cấp độ cao hơn. Thỉnh thoảng sẽ nghĩ tới anh ta, cảm thấy anh ta không gì không làm được, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, đối với sự lấy lòng của anh ta không hề hoài nghi, không ghét anh ta đυ.ng chạm thậm chí thích anh ta đυ.ng chạm, dù cho anh ta có là đàn ông!” Phương Tiểu Khởi ngôn từ sắc bén, “một lời nói trúng tâm”, nhất thời hóa thân thành bác sĩ tâm lý, muốn hỏi cậu vì sao lại rõ tâm lý Tiểu Mã như vậy nhất định là do có liên quan đến Phong boss, chính mình cũng từng có loại tâm tình này, nhưng nhất định không thể nói ra được.
Cho nên nói EQ gì gì đó là rất quan trọng, Phương Tiểu Khởi có thể tự mình tìm hiểu, có thể rõ ràng phân biệt giữa thích và yêu, mà Lục tham ăn lại cần người chỉ điểm, mới có thể phân rõ giữa thích và ái mộ!
Tiểu Mã kinh sợ, không phải là bởi vì bạn tốt phân tích quá đúng, mà là câu cuối cùng, đúng vậy, nam thần cũng giống như mình, là đàn ông, hóa ra mình đã sớm bước lên con đường vòng, một đi không trở lại?!
Quả nhiên nữ ma đầu Thiến Thiến hại người, tiểu thuyết đồng nhân chính là vua hố, hại mình thường thường nhập vào tình tiết câu chuyện, lần này thì tốt rồi, nhập vào nhân vật đến không thể nào thoát ra được nữa!
Trầm mặc thật lâu, Lục Tiểu Mã thở ra một hơi, nam thần hoàn mỹ như vậy, quả là rất dễ tự mình bẻ cong vì anh ấy, có điều cong cũng chỉ vì anh mà thôi, quả nhiên tình yêu sẽ luôn bị số phận an bài.
“Tao e là đã thật sự thích nam thần mất rồi, không phải là loại thích đơn thuần kia. Có lẽ là do nam thần làm cho tao xuất hiện ảo giác, dù sao thời gian tao và nam thần ở chung không dài, tùy tiện nói thích có phải là đã quá khinh suất rồi không?” Thời khắc này Lục Tiểu Mã bỏ hết sự ngu ngốc trước đây đi, trở nên đặc biệt nghiêm túc, hiển nhiên là rất nghiêm túc mà suy nghĩ về vấn đề này.