Editor: thanhbinhnhac Tô Tiêm Tiêm như ngốc luôn rồi.
Mà Khương Thác cho rằng Tô Tiêm Tiêm đang kinh hỉ đến hỏng cơ năng nói chuyện.
Nàng nghĩ cô trong lúc quá cao hứng nên nhất thời không biết nói gì mới tốt.
Khương Thác đã trước tiên tiến vào hình thức hiền thê, nhìn đến Tô Tiêm Tiêm quần không có ngay ngắn, hơi hơi khom hạ thân, thế Tô Tiêm Tiêm đem cúc áo sơ mi gài lại, nếp uốn của áo sơ mi được nhét vào quần cũng đem vuốt phẳng lại.
Nếu không phải chính mình lòng bàn tay đang chảy máu, đau đớn rõ ràng truyền tới trong đầu, Tô Tiêm Tiêm quả thực cảm thấy chính mình tai điếc hoa mắt chóng mặt, nên mới nghe được lời không nên nghe.
Lấy thân báo đáp, đây là lời mà người như Khương Thác sẽ nói ra?
【Hệ thống phế vật∶ Chúc mừng ký chủ, ký chủ cùng hệ thống thế giới độ dung hợp đã đạt tới 90%, ký chủ đạt được một lần khen thưởng nhảy tuyến thời gian. Dưới điều kiện không ảnh hưởng đến cốt truyện chính của thế giới, ký chủ có thể lựa chọn nhảy qua thời gian một đoạn cốt truyện không có quan trọng mấy.】
【Sau khi ký chủ lựa chọn nhảy qua, khi ký chủ một lần nữa xuất hiện ở địa điểm khác trong tuyến thời gian mới là tùy cơ, mời ký chủ cẩn thận lựa chọn thời gian nhảy qua.】
Khương Thác thay Tô Tiêm Tiêm sửa sang lại quần cùng áo trên, khóe môi hơi hơi gợi lên, trong ánh mắt có một tia thẹn thùng, mà nhìn đến Tô Tiêm Tiêm lòng bàn tay đang chảy máu lại mang theo rõ ràng đau lòng, nhìn thấy Tô Tiêm Tiêm như cũ đứng ở chỗ đó không nói lời nào, ánh mắt phóng không, trực tiếp bế công chúa, đem Tô Tiêm Tiêm ôm lên.
Tô Tiêm Tiêm lúc này mới phục hồi tinh thần lại.
Khương Thác ôm cô làm cái gì, tay cô còn đang chảy máu, vì sao không trước băng bó lòng bàn tay? Máu đều sắp rơi thành một vòng nhỏ trên đất.
Còn để chảy xuống nữa, cô có phải sẽ bị ngất vì mất máu quá nhiều không.
Tô Tiêm Tiêm hơi hơi giãy giụa, nhưng là bị Khương Thác ôm gắt gao.
Tô Tiêm Tiêm đành phải hướng về phía trước nhìn lại, phát hiện phương hướng Khương Thác ôm cô đi, là nơi các bạn học cùng lão sư hội hợp, này cũng quá xấu hổ đi, Tô Tiêm Tiêm trong đầu hiện lên khung cảnh cô bị bắt đọc diễn cảm nội dung thư tình ở lớp cho Khương Thác, hiện tại cảm giác loại xấu hổ đến nổi da gà toàn bộ lại hiện lên.
Khương Thác vành tai đỏ bừng, hồng nhỏ máu, nhưng vẫn là nỗ lực vẫn duy trì biểu tình đạm nhiên, nhẹ nhàng mở miệng, “Không cần lộn xộn, cẩn thận vết thương bàn tay lại nghiêm trọng hơn, cậu vừa mới quá mức tập trung tinh thần, lập tức đem tôi kéo lên, nói không chừng thân thể còn có nơi nào đã bị trầy da, hiện tại thời tiết quá lạnh, không có biện pháp cởϊ qυầи áo kiểm tra, chờ trở về nhà, tôi nhất định giúp cậu kiểm tra.”
Tô Tiêm Tiêm lập tức giải thích, “Không có quan hệ, trên tay miệng vết thương cũng không ảnh hưởng đi đường, tôi có thể chính mình đi trở về, nếu ôm như vậy lão sư cùng các bạn học nhìn đến sẽ lo lắng, giống như tôi thật sự gặp việc lớn gì đó, cũng không cần Khương Khương thay tôi kiểm tra miệng vết thương, tôi để quản gia liên hệ bác sĩ tư nhân là được mà.”
Khương Thác như là trực tiếp lọc rớt lời chính mình không muốn nghe vào tai nói, “Không có gì việc gì phiền hay không, liền không cần gọi bác sĩ tư nhân đến, bác sĩ sao có thể làm giống như tôi, tôi sẽ làm càng tốt.”
【Hệ thống phế vật: Ký chủ, Khương Thác thật vất vả chủ động một lần, ngài liền dựa vào nàng đi, làm sao ngài tích cực cự tuyệt như vậy?】
Tô Tiêm Tiêm cảm thấy sự tình không đơn giản giống hệ thống nói như vậy, bởi vì cô có loại linh cảm bị người theo dõi, cảm giác không chạy đâu cũng thoát được.
Tô Tiêm Tiêm cả người đều chết lặng, biểu tình như bị hóa thành tượng đá.
Cảm giác hiện tại Khương Thác mạch não đã không thể dùng hai từ bình thường tới hình dung, bị trầy da không đến bệnh viện không gọi bác sĩ, về nhà làm cái gì?
Về nhà, định làm việc gì không thể để người khác thấy sao? Còn cởϊ qυầи áo, này có chút quá kỳ quái đi.
Hơn nữa Khương Thác vừa nói, trên mặt liền chậm rãi hiện lên đỏ ửng, càng ngày càng nghiêm trọng, cuối cùng ngượng ngùng, đỉnh đầu đều muốn bốc khói, phảng phất như mới bổ não những hình ảnh không thể miêu tả rõ.
Mà Tô Tiêm Tiêm trong tưởng tượng cũng xuất hiện loạt hình ảnh không nên có.
Đương khi Khương Thác ôm Tô Tiêm Tiêm xuất hiện ở trước mặt các bạn học cùng chủ nhiệm đang nôn nóng chờ đợi, mọi người vây quanh tiến lên, sôi nổi tới quan tâm.
Mà nhìn đến vết máu trên tay Tô Tiêm Tiêm, mỗi người đều biểu hiện ra hoảng loạn cùng đau lòng.
Mà Khương Thác lại xuất hiện biểu tình tiêu chuẩn diều hâu hộ trứng, ôm Tô Tiêm Tiêm không chịu buông tay, cũng không cho người khác xem, còn kéo cô tới rồi chỗ thoáng mát ngồi xuống, muốn dùng khăn thấm nước sạch sẽ giúp Tô Tiêm Tiêm nhẹ nhàng chà lau miệng vết thương.
Một bên lau còn một bên nhẹ nhàng thổi thổi, ôn nhu đến làm cô sợ hãi.
Tô Tiêm Tiêm đã tê rần, cả người cùng linh hồn nhỏ bé đều bị dọa đến sắp không còn.
Khương Thác như thế nào liền biến thành như vậy?
Nói tốt hai người đơn thuần là tình chị em thuần khiết, phải là bạn tốt.
Bởi vì Tô Tiêm Tiêm bị thương, cho nên chủ nhiệm lớp đồng ý Tô Tiêm Tiêm trước tiên trở về, Khương Thác cùng đi.
【Hệ thống phế vật∶ Ấm áp nhắc nhở ký chủ, hệ thống kiểm tra đo lường đến trước mắt Khương Thác tâm lý phi thường yếu ớt, mong ký chủ tận lực ở bên Khương Thác, để tránh chạm đến Khương Thác điểm mấu chốt, dẫn tới giá trị chán ghét tiến hành bắn ngược.】
Tô Tiêm Tiêm bị Khương Thác bế lên xe, nghe được hệ thống nhắc nhở, đầu óc nhất trừu nhất trừu.
Cô đây còn chưa có bắt Phương Tinh Tinh hỏi tội đâu.
Đáng giận thật, Khương Thác không phải là vai ác thanh tỉnh duy nhất trong thế giới luyến ái não sao? Như thế nào bị đồng hóa rồi?
Tô Tiêm Tiêm tưởng tượng đến Phương Tinh Tinh, như muốn mạnh mẽ dời đi lực chú ý của chính mình, làm tâm vừa bị kinh hách dễ chịu một chút.
Nếu Phương Tinh Tinh chơi tâm cơ, muốn thi đậu đại học tốt nhất, kia cô sẽ cho cô ấy biết gậy ông đập lưng ông là thế nào.
Kế tiếp nửa năm, cô khiến cho Phương Tinh Tinh an ổn mà đợi, làm cho Phương Tinh Tinh một loại ảo giác, cho rằng cô ấy thành công có một bước tiến xa, nhưng là thời khắc cô ấy cảm thấy thành công đó, cô sẽ đem cô ấy đạp xuống vực sâu vạn trượng.
Tuy rằng hành động cùng lời nói của Khương Thác hôm nay, làm cô có chút khϊếp sợ, nhưng là Khương Thác bị đẩy như vậy, là vì cô mà bị, cô không muốn nợ nhân tình, thù này cô nhất định sẽ thay Khương Thác báo.
Mà Khương Thác cầm lấy tay Tô Tiêm Tiêm, nhẹ nhàng áp mặt chính mình vào lòng bàn tay cô cọ cọ, như đang trấn an Tô Tiêm Tiêm.
Tô Tiêm Tiêm đột nhiên cảm thấy Khương Thác như thế nào giống như thật sự có thuộc tính động vật, một con miêu xinh đẹp, hành động lấy lòng cũng là cọ mặt.
Nghe nói động vật nhỏ nếu là dùng thân thể cọ một người, chính là chào hỏi hoặc đói bụng muốn đồ ăn, nhưng là dùng đầu cùng mặt mới là chân chính thân mật.
Quản gia không có hỏi nhiều, chờ tới biệt thự, Khương Thác đem Tô Tiêm Tiêm ôm ra xe, mà Tô Liên cũng vừa chạy xuống lâu. Tính toán hỏi một chút vì sao sớm như vậy liền trở về, không nghĩ tới vừa nhấc mắt liền nhìn đến Khương Thác thân mật ôm Tô Tiêm Tiêm.
Tô Liên mặc váy trắng không chút nào yếu thế, duỗi tay liền muốn đoạt “Chị làm sao vậy? Như thế nào tay bị chảy máu?”
Tô Tiêm Tiêm trong lòng thở dài một hơi “Không có việc gì, chị không có việc gì, không cần lo.”
Mà Khương Thác cau mày, không dấu vết né tránh thân ảnh Tô Liên.
Tô Tiêm Tiêm đành phải mở miệng “Chị cùng Khương Khương có ít việc riêng, em đừng tới quấy rầy, trở về phòng đi.”
Khương Thác trên mặt hiện ra ý cười mềm mại, sau đó ở trước mặt Tô Liên hơi hơi cúi đầu, ở trên môi Tô Tiêm Tiêm hôn nhẹ hai cái.
Hướng tới Tô Liên lạnh lùng nói, “Chuyện người lớn, con nít bớt xen vào nha.”
Tô Tiêm Tiêm bị hôn cũng ngốc luôn, một cử động nhỏ cũng không dám làm, cổ họng nuốt nước bọt mấy lần.
Mà chờ khi đi đến phòng, Tô Tiêm Tiêm nhìn thấy Khương Thác thiệt tình muốn cởϊ qυầи áo cô ra kiểm tra, lập tức vừa tránh vừa lui tới cuối giường.
“Khương Khương, lòng bàn tay của tôi có chút đau, chắc lúc nãy chưa được rửa sạch, cậu giúp tôi gọi người làm đưa Povidone tới?”
Khương Thác tuy rằng có chút không tình nguyện, nhưng vẫn là giống nghe vợ phân phó, xoay người đi làm.
Nhìn thấy thân ảnh Khương Thác rời đi phòng, Tô Tiêm Tiêm lúc này mới thở phào một hơi.
Khương Thác mạo mỹ ưu tú, ở hệ thống thế giới lại là vai ác, cô bất quá muốn hảo hảo sống sót, không cần đi đường cũ giống nguyên chủ, trong lòng cũng rõ ràng Khương Thác sẽ không động tâm.
Lúc trước hạ thật lớn công phu, mới thuyết phục chính mình đừng động tâm, không cần có tâm tư khác, quy quy củ củ làm nhiệm vụ, kết quả tới hiện tại, sự tình xuất hiện lệch hướng lớn như vậy, cô rốt cuộc làm sai nơi nào?
Tô Tiêm Tiêm mở ra giao diện hệ thống, nhìn giao diện đơn sơ hiển thị một lần khen thưởng nhảy tuyến cốt truyện.
Tô Tiêm Tiêm ở trong đầu nhanh chóng tìm tòi.
Cô hiện tại đã được cử đi học, mà trường cô được cử đi học đúng là đại học mà nữ chủ xuất hiện trong tương lai.
Tô Tiêm Tiêm hiện tại đầu óc dị thường thanh tỉnh, tính tình một người sao có thể dễ dàng thay đổi.
Khương Thác không dễ chọc, càng không thể tùy tiện đùa giỡn, vì ngày trước sống gian khổ, cô xưa nay luôn lưu cho chính mình một đường lui.
Cảm giác Khương Thác hiện tại dành cho cô có thể là bởi vì từ nhỏ không cha không mẹ, đi theo ông bà ngoại lớn lên, khuyết thiếu yêu thương, cho nên cô đối tốt một chút, Khương Thác đều xem thành thứ trân quý.
Chờ sau này Khương Thác gặp được nhiều người, đi đến nơi rộng lớn bao la, nàng sẽ minh bạch rõ ràng cảm giác trong lòng chính mình.
Cô đây không phải là không muốn phụ trách, cũng không phải tra nữ. Cô là người từng trải, hiểu được thứ cảm giác này.
Tô Tiêm Tiêm ở giao diện hệ thống giao diện lựa chọn, trực tiếp chọn tuyến thời gian sau khi kết thúc thi đại học.
【Hệ thống phế vật: Ký chủ xác nhận lựa chọn tuyến thời gian này sao? Ký chủ lựa chọn xong, mời ấn xác nhận,ấn xác nhận sau liền vô pháp sửa đổi, xin ký chủ cẩn thận lựa chọn.】
Tô Tiêm Tiêm nghe được tiếng bước chân trên thang lầu, thở phào nhẹ nhõm, sau đó nhấn xác nhận.
【Hệ thống phế vật: Tốt ký chủ, hệ thống đang vận hành, thời gian đếm ngược năm phút, mong ký chủ kiên nhẫn chờ đợi.】
Cái gì? Còn phải đợi năm phút?
Khương Thác đã cầm Povidone trở lại.
Nhìn đến Tô Tiêm Tiêm ngồi ở trên giường, hô hấp có chút gấp gáp, gò má có chút hồng, bộ dạng biểu tình đã hiểu, nhưng vẫn là ở cửa do dự vài phút, ra vẻ thẹn thùng.
Cởi giày, xoay người lên giường.
Đem mặt áp đến mặt Tô Tiêm Tiêm càng ngày càng gần.
Tô Tiêm Tiêm dùng tay không có bị thương ấn lên Khương Thác bả vai, đen nàng gắt gao ấn nằm ở trên giường.
Không nghĩ tới Khương Thác rướn người lên, hai tay câu lấy cổ Tô Tiêm Tiêm kéo đầu cô thấp xuống.
【Hệ thống phế vật: Chúc mừng ký chủ tuyến thời gian đã sửa đổi xong.】
Lúc đôi môi hai người chạm đến nhau là lúc Tô Tiêm Tiêm mất đi ý thức.
Từ từ, nói như vậy có thể phát sinh việc gì mà cô không biết hay không!
Bất quá hai giây, Tô Tiêm Tiêm ý thức hoảng hốt một chút, xuất hiện ở một cảnh tượng mới, miệng vết thương trên bàn tay đã khép lại.
Vẫn là phòng học?
Bất quá mọi người đều không có mặc đồng phục thường ngày hỉ khí dương dương, từng người đàm luận.
“Thi đại học rốt cuộc kết thúc, chụp ảnh tốt nghiệp, như thế nào còn chưa đến lượt ban chúng ta nha?”
Tô Tiêm Tiêm khẽ nhíu mày, phát hiện bên cạnh không có Khương Thác, mà Phương Tinh Tinh trên mặt là biểu tình đắc ý.
Đột nhiên ở cửa lớp, có người kêu Tô Tiêm Tiêm.
“Tô Tiêm Tiêm, đến giờ rồi, mau ra đây.”
Tô Tiêm Tiêm bán tín bán nghi đi ra ngoài, phát hiện bạn học chung quanh đều dùng ánh mắt hâm mộ tươi cười nhìn cô.
Tô Tiêm Tiêm theo đường đi đi, một đường đi tới trên sân thể dục, Lộc Nhung đột nhiên xuất hiện, trong tay ôm bó hoa hồng thật lớn, một phen đưa cho cô.
Mà trước mặt có hình trái tim được tạo bởi cánh hoa hồng, bên trong là ngọn nến xếp chữ I Love You.
Khương Thác đứng bên trong, đôi mắt bị che lại, sau đó như nghe được thanh âm nghi hoặc xoay người, ở lúc khăn lụa che trên mắt nháy mắt rơi xuống, chung quanh vang lên một trận hò reo " Yêu nhau đi ", " Yêu nhau đi ".
Trước mặt Khương Thác mặc một thân thường phục, trên người áo sơ mi trắng sạch sẽ lại thoải mái, hạ thân quần màu đen hưu nhàn, chân thon dài cao thẳng, cả người giỏi giang đến không được, khí chất giám đốc tinh anh trong tương lai đột nhiên hiện ra tới, cao gầy đuôi ngựa vẫn phất phơ trong gió, trên trán tóc mái theo gió bay, môi mỏng nhẹ nhấp, tinh xảo trên mặt nhìn không tìm ra một chút tì vết, hoàn mỹ làm người cảm thấy có chút không chân thật, cặp mắt phượng hơi hơi mê mang, nhưng là nhìn đến Tô Tiêm Tiêm một khắc kia, tỏa định tiêu cự.
Tô Tiêm Tiêm phảng phất nhìn xuyên qua Khương Thác hiện tại, nhìn thấy Khương Thác ngày sau trở thành tổng giám công ty đắn đo quản lý tài nguyên, quản lý minh tinh.
Thật sự thực mê người, đẹp đến làm người hoảng thần, cũng thật hoàn mỹ khiến người chùn bước, không dám mơ ước có được.
Tô Tiêm Tiêm nhìn đến Khương Thác trên mặt rõ ràng thẹn thùng, trong mắt chờ mong, còn có một tia ra vẻ biệt nữu*.
*Có khá nhiều nghĩa nhưng cứ hiểu nôm na là công/thụ thích nghĩ một đằng nói một nẻo, che giấu suy nghĩ thật của bản thân.
Khương Thác bước chân hơi đốn, nhẹ giọng hỏi: “Cậu đến rồi? Đây là……”
Tô Tiêm Tiêm nuốt một ngụm nước miếng: “……”
Cho nên, đây là hiện trường cô hướng Khương Thác thổ lộ?
Cho nên thời điểm chưa có nhảy tuyến thời gian, các nàng hai người ở trên giường rốt cuộc phát sinh cái gì?
- -----
Tác giả có chuyện nói:
Khương Thác∶ Tôi chờ đợi ngày này thật lâu.
Tô Tiêm Tiêm∶ Ngày này sao đến nhanh quá vậy!