Chương 2: Tôi có tắm rửa hay không?

Nhúng: DuFeng Yu

Edit: durri

Chương 2:

“Tôi muốn đi tiểu.” Thôi Mộ Sơ đứng lên, Lục Miễn nhìn chằm chằm cậu xem cậu muốn làm gì. Thôi Mộ Sơ nhìn quanh một vòng, lại nhìn thấy bình nước trái cây mà cậu vừa uống xong, chi bằng dùng cái này đi.

Ở tầng hầm này chỉ có một bộ sô pha bàn ghế cùng một cái tivi.

Lục Miễn vẫn nhìn chằm chằm cậu, đại khái muốn xem cậu làm gì, Thôi Mộ Sơ cũng không ngại liền kéo dây quần xuống, móc ra dươиɠ ѵậŧ của chính mình chĩa thằng vào miệng bình nước trái cây.

Lục Miễn nhìn Thôi Mộ Sơ run run tay kéo quần vào.

“Làm ơn giúp tôi ném đi!” Thôi Mộ Sơ đem cái chai đựng nướ© ŧıểυ của mình đặt lên bàn, trực tiếp đi đến sô pha nằm xuống:”Chỗ này không có giường sao, eo của tôi không thoải mái cho lắm…”

“Em làm thế nào có thể chứng minh lời em nói là sự thật.” Lục Miễn duqaj vào tường nhìn Thôi Mộ Sơ đang nằm trên sô pha.

“Anh…Sao anh vẫn không tin vậy, không thì tôi vẽ cho anh một bức, hoặc là…Tôi trước kia 24 tuổi, hiện tại tôi mới 20 nhưng tôi cũng không biết thời đại này có giống với nơi cũ tôi ở hay không…” Thôi Mộ Sơ có chút mê mang.

Lục Miễn lại đi lên lầu, khi đi xuống dưới còn cầm thêm một cuốn sổ và bút chì, Thôi Mộ Sơ ngồi ở trên sô pha vẽ phác họa một chút.”

“Cuốn sổ này đại học tôi cũng có một cuốn, xem ra…Là cùng một thời đại.”

Thôi Mộ Sơ vừa nói vừa vẽ một bé mèo con, bé mèo con được phát họa rõ ràng trên cuốn sổ, cậu đưa cuốn sổ cho Lục Miễn nhìn thử:”Kỳ thật tôi có chứng sợ xã hội, anh không cho tôi ra ngoài thì tôi cũng không ra…nhưng mà anh nuôi tôi sao?” Thôi Mộ Sơ chớp chớp đôi mắt.

Lục Miễn nhìn mèo nhỏ trong cuốn sổ rồi lại nhìn sang Thôi Mộ Sơ:”Em cởϊ qυầи ra đi.”

“Anh muốn làm cái gì?” Thôi Mộ Sơ dịch người về phía sau.

“Cơ thể này có thay đổi hay không?” Lục Miễn không những thích nốt ruồi đỏ ở đuôi mắt Thôi Mộ Sơ, mà còn thích thân thể của cậu.

“Làm sao anh lại biết chuyện này!”

Từ nhỏ Thôi Mộ sơ cực lực che giấu thân thể của chính mình, cho nên mới sơh hãi tiếp xúc với người khác.

“Xem ra là giống như trước đây.” Lục Miễn dựa vào tường:”Chủ nhân của cơ thể này, tôi thấy lúc em ấy thay quần áo.”

“Rất xinh đệp, rất muốn…rất muốn thân thân.

Thôi Mộ Sơ không thể tin tưởng nhìn Lục Miễn.

“Bằng không…em cho tôi xem, tôi mang em lên lầu ngủ.”

Nếu là trước đây, Thôi Mộ Sơ sẽ không do dự mà đồng ý, nhưng Lục Miễn phát hiện ra Thôi Mộ Sơ bây giờ lại do dự.

Thôi Mộ Sơ đúng là do dự, cơ thể cậu là bí mật, cậu không biết chủ nhân cũ của cơ thể này đối đãi như thế nào, nhưng mà cậu thật sự rất sợ hãi.

Lục Miễn vẫn luôn chú ý đến những động tác của Thôi Mộ Sơ, cậu nghĩ được một lúc:”Anh tự xem đi.” Thôi Mộ Sơ vùi đầu lên sô pha.

Thôi Mộ Sơ tình nguyện bị xem chứ không nghĩ muốn đem quần mình cởi ra, nhưng cũng không giống suy nghĩ của cậu, chính là Lục Miễn một tay vòng qua em cậu, một tay vòng qua chân cậu bế cậu lên.

“Anh…”

“Mở khóa cửa.” Lục Miễn cũng không có giải thích gì nhiều, Thôi Mộ Sơ mở cửa tầng hầm ra, ánh đèn trên lầu liền chiếu vào làm chói mắt cậu, chớp mắt một cái liền trốn vào trong ngực Lục Miễn.

Lục Miễn đã tin tưởng Thôi Mộ Sơ thật sự thay đổi, thật ra Thôi Mộ Sơ có đi đâu anh cũng không quan tâm, từ trước đến nay anh muốn đều là thân thể của Thôi Mộ Sơ, nếu người hiện tại nghe lời như vậy, anh cũng không cần tốn nhiều công sức.

Thôi Mộ Sơ nằm ở trong ngực Lục Miễn rất nhanh đã ngủ rồi, ngáp một cái nhìn vào mắt Lục Miễn:”Tôi…”

“Em đừng nghĩ muốn chạy trốn, mặc dù em là ai.” Trong đôi mắt của Lục Miễn tràn đầy chiếm hữu.

Thôi Mộ Sơ trong l*иg hiện ra hai chữ bệnh kiều.

“Tôi chỉ là muốn hỏi một câu, tôi có thể tắm hay không? Nếu anh thích mùi vị thế này vậy thôi không sao cả.” Thôi Mộ Sơ ngáp một cái.

Lục Miễn nhăn mi ôm Thôi Mộ Sơ vào phòng tắm, còn đem tất cả vật dụng có khả năng nguy hiểm đều đem ra ngoài.

“Sao anh không đập cả bồn tắm đi! Tôi đâm đầu vào một cái liền chết đi! Còn có bức tường này nữa!” Thôi Mộ Sơ lẩm bẩm nhưng Lục Miễn đều nghe thấy rõ ràng.

Anh đứng ở cửa phòng tắm, lấy di động ra mở ra video theo dõi tầng ngầm cùng phòng tắm, anh một bên nhìn Thôi Mộ Sơ tắm, một bên nhìn video xem buổi chiều Thôi Mộ Sơ phát sinh chuyện gì.