Chương 18: Mối quan hệ kí©h thí©ɧ

Trở lại khách sạn, Cố Sách nằm ngửa trên giường lớn, nhớ lại tất cả những gì mình đã trải qua ngày hôm nay.

Thật là vô lý khi đến nhà Kiều Y biết rằng mẹ Kiều đã hiểu lầm cô và nhắm mắt làm ngơ trước những lời bóng gió điên rồ của Kiều Y.

Sau khi bị bố mẹ Kiều hiểu lầm, anh không những không giải thích hiểu lầm của cha mẹ Kiều mà còn phối hợp rất ăn ý, sao có thể như vậy.

Cố Sách không có tình cảm với Kiều Y chỉ vì biết cô là người phụ nữ năm đó, cũng không muốn sau này vì chuyện xảy ra với họ mà giữ cô ở bên mình, anh sẽ không phải người như vậy. .

Nhưng anh không thể không muốn gặp Kiều Yi nhiều hơn và biết nhiều hơn về cô.

Người phụ nữ từng đến và đi vô số lần trong giấc mơ đêm của anh, mang đến cho anh những cơn cực khoái trong tưởng tượng, giờ đây đang sống động đứng trước mặt anh, và anh không thể ngừng chú ý đến cô.

Kiều Y và Cố Sách cùng nhau trở lại thành phố S. Cô đề nghị quay lại Nam Vũ để lấy các tài liệu liên quan để thay đổi quyền giám hộ của Tinh TInh. Không ngờ, Cố Sách lại nói: "Không vội."

Anh cũng muốn tìm hiểu thêm xem Kiều Y là người phụ nữ như thế nào, có được sự giám hộ của Tinh Tinh trong tay, cô có thêm một chút ràng buộc.

Cố Sách đã sớm quyết định cho Tinh Tinh đến trường mẫu giáo tư thục tốt nhất thành phố, Kiều Y còn tưởng rằng khi trở về sẽ vội vàng, không ngờ trợ lý của Cố Sách cũng đã sớm về rồi. lo liệu mọi việc Tinh TInh chỉ cần báo cáo với trường là mọi chuyện sẽ ổn thôi.

Kiều Y thắc mắc: Vậy tại sao Cố Sách lại gọi mình về?

Tinh TInh đi học, Cố Sách đi công ty, Kiều Y không thể ở nhà họ Côa một mình nên cô rủ Giang Ngư đi chơi.

Hai người đã lâu không gặp, việc trao đổi những câu nói vui vẻ là điều khó tránh khỏi.

Kiều Y: “Nhà thế nào?”

Giang Ngư nhấp một ngụm cà phê: “ đi xem cũng mấy ngày rồi, nhưng nhất định không nhanh như vậy. Nhân tiện, hiện tại cậu sống ở đâu?”

Kiều Y không có ý định giấu giếm người bạn tốt của mình nên đã kể tất cả những chuyện gần đây, bao gồm cả việc Cảnh Thành lừa dối trong hôn nhân và chiếm nhà của cô.

Giang Ngư đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác

“Vậy Tinh Tinh là con trai của Cố Sách? ! "

Kiều Yi: "mình không biết tên công ty của anh ấy, nhưng quy mô chắc chắn không nhỏ. Dù sao thì trông giàu có hơn nhà họ Cảnh rất nhiều."

Giang Ngư trợn to hai mắt, kêu lên: “Này, đương nhiên không nhỏ, bọn họ làm trong ngành dịch vụ giải trí, cậu mấy năm không ở đây nên không biết, gia tộc bọn họ phát triển rất nhanh.” cuộc hôn nhân của họ với gia đình Tưởng cách đây vài năm. Hầu hết các khách sạn ở thành phố S Hiện tại họ đều thuộc về gia đình họ, và họ vẫn làm trong ngành giải trí, và người ta nói rằng họ sẽ mở một công ty môi giới để ký hợp đồng với những người nổi tiếng, và có thể những ngôi sao nam mà bạn thích sẽ được ký hợp đồng với gia đình họ trong tương lai."...

Kiều Yi biết gia đình Cố Sách không hề yếu, nhưng không ngờ tài sản lại lớn như vậy.

Nhưng chuyện này cùng hắn có quan hệ gì, Cố Sách nếu không truy cứu trách nhiệm đã là A Di Đà Phật.

Nhắc đến Cảnh Thành, Giang Ngư trong lòng tràn đầy phẫn nộ chính đáng, như thể Cảnh Thành sẽ bị cô xé xác nếu ở bên cạnh.

Giang Ngư tức giận đến trừng mắt: “mình thật sự không nhìn ra, hắn lại là loại người như vậy! Trong hôn nhân nɠɵạı ŧìиɧ cũng được, nhưng hắn còn muốn chiếm nhà của cậu , tại sao vậy?” hắn thật đáng ghét!"

Gần đây xung quanh Kiều Y xảy ra quá nhiều chuyện

Giang Ngư bắt đầu bàn tán: "cậu và ông chủ Cố suốt ngày bị nhốt dưới một mái nhà, anh ấy đẹp trai và giàu có, lại còn có một đứa con trai chung, cậu không có "ý nghĩ " nào với anh ấy sao?" "

Nghĩ tới cảm giác Cố Sách xa lạ với người lạ năm đó, Kiều Y không khỏi bật cười: “cậu đang nói cái gì vậy, mình và anh ta không liên quan gì , được chứ? Nhìn người trước của anh ta là thiên kim đại tiểu thư,một người trẻ tuổi! còn mình người phụ nữ đến từ khu ổ chuột, có thể so sánh được không?”

Giang Ngư: "Ồ, nam nữ không có gì phức tạp như vậy, một người góa chồng, một người đã ly hôn, một người tuấn tú một người xinh đẹp, đây mới hợp."

Kiều Y bất đắc dĩ lắc đầu cười, không trả lời lại câu hỏi, nếu không cuộc trò chuyện sẽ không có hồi kết.

Giang Ngư không bỏ cuộc: “Có lẽ có người có ý nghĩ như vậy đối với cậu. Tuy cậu không có gia thế như Thiên Kim tiểu thư, nhưng sức hấp dẫn của nữ nhân vẫn là không gì sánh được.”

Kiều Y: “chẳng ai muốn tìm một người phụ nữ đã ly hôn không thể sinh con”

Nói đến đây, Kiều Yi cũng cảm thấy khó hiểu khi nghĩ đến sự thay đổi thái độ gần đây của Cố Sách.

Từ hôm đó Cố Sách đột nhiên đến nhà cô, mặc dù không nói cười với cô nhưng giọng điệu và thái độ đã dịu đi rất nhiều, bây giờ, khi cô ấy đề nghị thay đổi quyền nuôi con của Tinh TInh,anh ta nói "không vội", thậm chí còn đề nghị để cô ấy ở nhà tạm thời.

Tinh TInh nói, bố nói muốn cưới mẹ.

Tinh Tinh không bao giờ nói dối.

Cô không tin Cố Sách đột nhiên có tình cảm với cô, nhưng cách anh nhìn cô gần đây thực sự rất mơ hồ.

Giang Ngư: “Thời đại nào rồi ,hắn đã Tinh TInh rồi, có thể sinh con hay sinh con thì có sao đâu?”

Kiều Y tỉnh táo lại: “ gần đây mình đang định tìm việc, nhưng đã hơn bốn năm rồi, mình hoàn toàn không hiểu xu hướng công việc hiện nay,cậu có cao kiến gì không?"

Giang Ngư: “Ở công ty lớn như anh Cố, không có chỗ cho cậu sao? Nghĩ mà xem, ban ngày cậu là cấp dưới trong công ty, buổi tối là vợ chồng. Chậc chậc, mối quan hệ này là thật thú vị khi nghĩ về điều đó."

Kiều Y dở khóc dở cười: “Dừng lại đi chị, em nói nghiêm túc đấy.”

Giang Ngư: "Ồ, vậy cậu muốn thế nào?"

Kiều Y: "cậu biết đấy, mình đã làm việc trong thị trường năng lượng mới kể từ khi tôi tốt nghiệp. Ngành này thay đổi quá nhanh"

Kiều Y quả thực có chút lo lắng, xã hội hiện tại đang thay đổi nhanh chóng, nếu bạn bước chậm một bước, bạn sẽ bị bỏ lại phía sau hàng ngàn dặm.

Giang Ngư: "mình giúp cậu tìm xem sao."

Sau khi chia tay Giang Ngư, Kiều Yi thấy trời đã muộn nên đến nhà trẻ đón Tinh Tinh.

Còn khoảng 20 phút nữa là tan học, rất nhiều ô tô riêng sang trọng đã đỗ ở ngoài trường, Kiều Y mặc quần áo bình thường hòa vào đám đông chờ đợi, nếu không nhìn cô ấy. khuôn mặt cô ấy trông giản dị như một bảo mẫu.

Điện thoại của Cố Sách đã tới.

Kiều Y: "Xin chào?"

Giọng Cố Sách lại có chút lạnh lùng: "Lùi về sau đi."

Kiều Y: "Hả?" Cô lùi lại vài bước, cửa sổ xe bên đường hạ xuống, Cố Sách ngồi ở ghế sau cất điện thoại.

Kiều Y: "Sao anh lại ở đây?"

Cô vốn tưởng rằng anh Cố luôn bận rộn mọi việc, làm thêm giờ đến tận khuya, nhưng cô không ngờ rằng anh lại đến đón con giữa ban ngày!

Cố Sách cũng không thèm nhìn cô: “Lên xe đi.”

Kiều Y mở cửa ngồi vào, nhìn tài xế ngồi ở hàng ghế đầu, lại nhìn Cố Sách đang ôm cuốn sổ trên đùi.

Cố Sách hôm nay sao vậy? Sự dịu dàng này đều là ảo ảnh của cô sao?