Nói vậy chắc không bị nhân viên vạch trần. chứ?
Nếu Ngu Bạch Đường thích vậy hẳn cũng miễn cưỡng phối hợp, cũng có mất gì đâu.
Người hâm mộ sắp phát điên vì đống tình tứ này.
Trong mắt họ, những tia lửa phát ra khi Ngu Bạch Đường và Giản Nhiên chạm mắt nhau là niềm ngọt ngào, mỗi câu nói là tình yêu, là sự nhớ nhung về quá khứ.
Tất nhiên, họ biết rằng trong đó có nhiều yếu tố đùa giỡn, nhưng điều đó không ngăn cản họ "ship" cặp đôi này.
[A a a a tôi tôi tôi, hôm đó đi làm thấy một chiếc Porsche trắng đậu trước cổng, ban đầu còn tưởng là xe của lãnh đạo nào, ai ngờ ngay sau đó sếp Tiểu Giản xách hai phần bữa sáng chạy đến, chui vào ghế phụ.]
[Các chị em, công ty của các bạn có thiếu nhân viên dọn vệ sinh không, bản thân tôi vừa tốt nghiệp đại học, sức khỏe tốt, khi mưa biết chạy về nhà, không có ý gì khác, chỉ muốn ngắm cục cưng của tôi [vui mừng]]
[Sếp Tiểu Giản nói thẳng đi, làm sao để vào công ty của các anh, tôi cũng muốn gặp Đường Đường [tức giận]]
[Đã 11 giờ rồi?? Sao nhanh kết thúc vậy, tối nay có thể livestream không? Dù đi ngủ tôi cũng muốn xem (00)]
[Đường Đường ngủ ngon, sếp Tiểu Giản cũng ngủ ngon!]
"Ngủ ngon." Ngu Bạch Đường mỉm cười vẫy tay, livestream kết thúc trong không khí hòa thuận.
Màn hình tối đen, vẫn có fan không chịu rời đi, vui vẻ chúc ngủ ngon.
Không ai biết rằng ngay khi máy quay vừa tắt, hai người "tình cảm mặn nồng" vài giây trước đã nhanh chóng lao vào nhau đánh đấm, Ngu Bạch Đường tung một cú đấm nhưng Giản Nhiên nhanh tay nắm chặt cổ tay cậu, cả hai ngã xuống giường.
Ngu Bạch Đường ở trên, Giản Nhiên ở dưới.
"Thả ra."
"Không thả."
"Thả ra!"
"Không thả!" Mắt thấy Ngu Bạch Đường sắp đánh tới, Giản Nhiên không ngu gì mà thả để mặc cậu đánh, "Cậu tức cái gì, tôi làm gì cậu à?"
Chẳng phải hắn đã giữ thể diện cho Ngu Bạch Đường, còn phối hợp với lời của cậu, sao nói lật mặt là lật mặt ngay thế!
Ngu Bạch Đường co chân thúc vào bụng hẳn, Giản Nhiên thuận thế lăn người, phản chế đối phương nằm dưới. Cả hai thở dốc, cách nhau khoảng chục centimet, im lặng đối đầu, không ai chịu nhượng bộ.
Tiếng lăn lộn làm người đang ngủ bị đánh thức, Giản Minh Hi mơ màng mở mắt, giọng ngái ngủ, "Chú út...? Chú Ngu, sao hai người còn chưa ngủ?"
Giản Nhiên lập tức đứng dậy, lùi một bước đầy cảnh giác, "Tôi đi rửa mặt."
Ngu Bạch Đường thở phào nhẹ nhõm, gặp ánh mắt mơ màng của Giản Minh Hi, thuận tay giúp cậu bé đắp chăn, an ủi, "Xin lỗi con. Hai chú làm ồn đến con, giờ hai chú đi ngủ ngay đây."
Giản Nhiên cố tình lề mề một lúc lâu mới quay lại, căn phòng im lặng, có thể nghe thấy tiếng thở rõ ràng. Ngu Bạch Đường quay lưng về phía hắn, ngủ ở bên trong, Giản Minh Hi ở giữa, để lại chỗ trống ngoài cùng.
Giản Nhiên nhẹ nhàng lên giường, nhắm mắt nhưng mãi không ngủ được.
Từ nhỏ đến giờ, hẳn chưa từng ngủ trên chiếc giường cứng như vậy.
Không ngủ được, hắn muốn tìm người trò chuyện, "Này."
"Ngu Bạch Đường, cậu ngủ chưa?"
Ngu Bạch Đường không nói, nhưng hơi thở thay đổi nhẹ cho thấy cậu còn thức.
Giản Nhiên cười khẽ, không biết nghĩ gì mà môi mím lại, "Cậu nói xem, liệu có khi nào ngủ một giấc tỉnh dậy, chúng ta lại quay về, ngồi trong lớp nghe thầy Lưu giảng bài không?"
"Hoặc là... tất cả những gì xảy ra ban ngày chỉ là một giấc mơ?"
Ngu Bạch Đường nghiến răng, không thể nhịn được nữa, "Im đi."
Giản Nhiên chống người lên, nói nhỏ, "Không phải chứ, cậu vẫn giận à?"
"Tôi không giận."
"Cậu đối xử với người khác thì dịu dàng, sao với tôi lại chỉ có đánh với gϊếŧ thế..."
Giản Nhiên nói một nửa, chợt nhớ ra trước đây bọn họ không hòa hợp, vụng về chuyển chủ đề, "Hay là cậu để ý những gì tên đó nói? Nếu cậu muốn, tôi gửi thông tin của hẳn cho cậu, cậu đối chất với hắn!"
Hắn lảm nhảm một hồi, cuối cùng Ngu Bạch Đường cũng đáp, "... Không cần đâu."
Không có gì đáng để giận cả.
Hồi nhỏ, vì người mẹ chưa từng gặp mặt mà Ngu Bạch Đường thường bị bọn trẻ khác trong viện trêu chọc.
Chúng nghe người lớn nói chuyện phiếm, rồi lén tìm cơ hội vây quanh cậu, lớn tiếng chửi cậu là không sạch sẽ, mẹ cậu là kẻ thứ ba, cậu là con của gái điểm.
Cho đến khi Ngu Bạch Đường lớn hơn, miệng mồm lanh lẹ, có sức mạnh để đánh người, cho đến khi bà ngoại dẫn cậu chuyển đến khu tập thể xa lạ, tình hình mới khá hơn.
Những lời nhục mạ cậu nghe nhiều rồi, những lời tối nay thực ra chẳng là gì cả.
"... Ồ", Giản Nhiên nằm xuống, ngón tay cái mân mê cạnh điện thoại, sắp ngủ thì nghe Ngu Bạch Đường hỏi, "Sao cậu biết?"
"Biết gì?"
"Biết hôm đó là cậu đưa tôi đi gặp anh Giản Từ."
"Chuyện đó à", Giản Nhiên trở mình, nghiêng người đối diện với cậu, "Lúc gọi điện chị dâu hỏi có cần giúp đỡ gì với chuyện hot search không, tôi tiện miệng hỏi luôn."
Chu Đình Ngọc...
Ngay từ đầu Ngu Bạch Đường không có ý định về nhà cùng Giản Nhiên vào cuối tuần, vì họ không thực sự yêu nhau, không cần thiết phải gặp gia đình, nhưng giờ thì cậu hơi dao động.