Chương 3

"A… A…"

Khương Nguyên Y cảm giác mình giống như là bị bổ đôi ra vậy, cái loại tư vị đã lâu chưa từng cảm nhận được một lần nữa xâm lấn toàn thân cô, tuy rằng đau, nhưng dưới tác dụng của thuốc kí©ɧ ɖụ© lại là càng thoải mái, càng giải khát.

Sau khi chậm lại trong chốc lát, tiếng ưm ưm của người trong ngực dần dần nhỏ đi, Hoắc Dư Sinh biết cô cũng đang chờ đợi, vì thế hôn lên môi lưỡi của cô, côn ŧᏂịŧ chậm rãi được kí©h thí©ɧ cứng rắn đứng thẳng lên.

Tiếng nức nở của người phụ nữ toàn bộ bị chặn lại, đầu lưỡi khô khốc của Hoắc Dư Sinh vừa mở miệng cô ra để vào quấy nhiễu, vừa ngậm lấy cánh môi tinh tế hôn hít.

Trong miệng của cô có hương vị của rượu vang đỏ, hẳn là trước anh nhặt được cô bị người ta rót rượu, bây giờ bao hàm tìиɧ ɖu͙©, anh vừa mới hôn lên cô gái đã bức thiết mà đáp lại.

Trên người Khương Nguyên Y vô cùng nóng bỏng, cho nên khi dán vào thân thể của anh sẽ không tự giác dựa sát hơn, hiện giờ sâu trong hoa huyệt chậm rãi được thỏa mãn, cô cũng không có đường phản kháng.

"Ưm… AA…"

Bàn tay to khép lại dùng sức xoa bóp, côn ŧᏂịŧ dưới thân khi ra vào tiểu huyệt thì kéo theo cả dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt, tiếng bạch bạch da^ʍ mỹ vang lên không ngừng.

Lòng bàn tay và ngón tay của người đàn ông phủ một tầng chai mỏng, xoa bóp hai ngực mềm mại ma sát không thôi, thoải mái đến mức Khương Nguyên Y không ngừng kêu hừ hừ.

Thỉnh thoảng lúc bị đau, Khương Nguyên Y sẽ nắm chặt cánh tay rắn chắc dưới thân mình, giọng nói dồn dập thở gấp, trong huyệt lại chảy nước đến vui vẻ.

Nụ hôn của Hoắc Dư Sinh di chuyển đến vị trí bên cổ người thiếu nữ liếʍ mυ"ŧ, nhớ rõ trước đây, anh thích nhất là vừa hôn bên cổ mẫn cảm của cô vừa nghe cô rêи ɾỉ mê người, vừa kiều vừa mị, khi nghe được bên tai anh cũng đều mềm nhũn phiếm hồng.

Gậy thịt đâm thẳng vào trong huyệt, mang theo khí lực không thể kháng cự lần lượt đâm thủng huyệt thịt, Khương Nguyên Y bị khí lực như vậy đẩy đến rêи ɾỉ chua xót, dụ tới chẳng qua vẫn là Hoắc Dư Sinh càng ra sức va chạm.

"A a… ư… Đau…"

"Chậm một chút…"

"Không muốn… a a a…"

Hai tay Khương Nguyên Y đổi thành ôm thắt lưng của người đàn ông, mặc dù là đầu óc choáng váng nhưng cũng biết sợ hãi mà thay đổi vị trí dưới sự chống đối mạnh mẽ, kɧoáı ©ảʍ trong thân thể làm cho cô vừa đau vừa hưởng thụ.

Hoắc Dư Sinh rất nhanh rong ruổi quen đường trong thân thể cô, sự siết chặt cực hạn lấp đầy chỗ trống mấy năm qua, anh giống như phát cuồng, ôm lấy cô không ngừng chiếm hữu.

Trong phòng u ám đều là tiếng rêи ɾỉ cùng tiếng hạ thân dâʍ đãиɠ, hai người không ngừng thay đổi đủ loại tư thế, nhưng một mực đều là Hoắc Dư Sinh khống chế Khương Nguyên Y đã lâm vào trong tìиɧ ɖu͙© dị thường, mà côn ŧᏂịŧ và hoa huyệt trong lúc đó một khắc cũng chưa từng tách rời.

Trong phòng tắm, một bên là tiếng vòi hoa sen xả nước, thân thể mềm mại của Khương Nguyên Y bị người đàn ông ấn lên tường gạch bóng loáng thao túng, hai bầu ngực của cô bị đè ép, phía sau dán vào l*иg ngực chặt chẽ của người đàn ông.

"Nhẹ một chút… ưʍ... A Dư…"

"Ưm… A Dư…"

Một chân bị nâng lên, qυყ đầυ to lớn trực tiếp thô bạo thúc vào sâu trong hoa huyệt, biến mất một lát sau lại mãnh liệt rút ra rồi tiếp tục thâm nhập.

Từng cú đâm mạnh khiến thịt mềm không chịu nổi kí©h thí©ɧ, cảm giác như bị điện giật thổi quét toàn thân, thân thể Khương Nguyên Y không ngừng rung động, lắc lư theo tiết tấu của người phía sau.

Sau khi cắm mấy trăm cái, cô khóc lớn một lần nữa tới cao trào, Hoắc Dư Sinh lại chỉ xoay người cô, ôm thiếu nữ vào trong ngực tiếp tục cắm rút.