Chương 3

Úc Tộ khẽ mỉm cười nhìn về phía cô, vừa mở miệng đã nói ra những lời xin lỗi lịch sự, điều này khiến Khương Lễ vừa mừng lại vừa lo.

À, cũng không cần phải như vậy đâu!

Khương Lễ hét lên trong lòng.

Mức lương một tháng mà ông chủ này trả có thể trang trải chi phí của cô trong gần nửa năm. Cô có thể trở thành một gia sư hoàn toàn là nhờ kết quả xuất sắc mà mình thu được từ nỗi ám ảnh điên cuồng với việc nghiên cứu khoa học.

Với mức lương này, cộng với khuôn mặt như mộc xuân phong này, cho dù Úc Tộ có nói gì đi chăng nữa thì cô cũng sẽ không có một chút ấm ức.

Vì vậy Khương Lễ càng cảm thấy có hổ thẹn, miệng liên tục nói xin lỗi và nhanh chóng đưa Úc Như trở lại phòng đồ chơi.

Úc Tộ vẫn giữ nụ cười ấm áp trên khuôn mặt, anh liếc nhìn cánh cửa đóng kín của phòng đồ chơi như thường lệ, sau đó bước vào thang máy đi lên tầng ba.

Anh không cần một gia sư có thể khiến Úc Như chơi đùa đến mức đánh mất gia giáo, Úc Tộ lặng lẽ nghĩ khi nhìn vào những con số đang nhảy trên màn hình điện tử.

Có điều—

Nụ cười trên mặt người đàn ông biến mất. Anh di chuyển cánh tay của mình một cách lặng lẽ, đặt cánh tay lên bộ âu phục như muốn che khuất cơ thể mình trước người khác, cũng che đi vật đang nhô lên giữa háng.

Khi vừa mới nhìn thấy Khương Lễ, cơ thể anh lập tức có phản ứng. Không nói chính xác là do đại não chỉ thị trước hay bản năng của cơ thể đến trước, dù sao thì lần đầu tiên nhìn thấy Khương Lễ, Úc Tộ đã biết rằng đây là người phụ nữ sẽ khiến anh khao khát.

Sự hấp dẫn giữa con người với nhau là một điều vô cùng kỳ diệu, dân gian có câu nói rằng ưng ý nhau từ những chuyện vặt vãnh nhất, có duyên với nhau thì cách xa ngàn dặm cũng có thể gặp, không có duyên với nhau thì đối diện cũng cảm thấy xa cách, đây chính là cảm giác từ trước đến nay Úc Tộ luôn thiếu.

Năm nay anh đã 35 tuổi, có vẻ như trước khi Úc Như được sinh ra, anh đã mất đi một số hứng thú xã hội đối với những thứ như tìиɧ ɖu͙©.

Nói cách khác là có không ham muốn và cũng không không sẵn sàng theo đuổi thú vui tìиɧ ɖu͙© kí©h thí©ɧ bằng địa vị của mình.

Mà cái kỷ lục này được duy trì cho đến ngày nay, tới tận thời điểm này.

Úc Tộ bước vào phòng làm việc, kéo cà vạt và hạ quyết tâm không để ý đến chuyển động của đũng quần.

Cái này... tạm thời không thể đuổi việc cô gia sư nhỏ, anh cần phải tiếp tục nhìn cô, ít nhất là tìm ra sức hấp dẫn của cô đối với anh đến từ đâu.

Nghĩ một chút, anh gọi điện thoại cho trợ lý đặc biệt của mình: "Từ Uý, gia sư hai ngày trước..."

Dừng một chút, Úc Tộ mở miệng đọc cái tên: "Khương Lễ. Gửi cho tôi một bản thông tin về cô ấy."

Khương Lễ dành cả đêm ở biệt thự vào thứ bảy hàng tuần, bởi vì cả ngày chủ nhật là thời gian kiểm tra các môn học khác nhau của Úc Như, cô cần kiểm tra việc học và những câu hỏi sai của đứa trẻ, đồng thời nộp báo cáo cho Úc Tộ.

Cô vừa hoàn thành một dự án với gia sư ở trường cách đây một thời gian nên không quá bận bịu. Khương Lễ gấp gáp kiếm tiền đến nỗi gần như quên mất người bạn trai Lâm Ấp của mình.

Lâm Ấp là bạn trai mới của cô một thời gian trước, làm việc ở phòng thí nghiệm ở bên cạnh, ngoại hình cũng ưa nhìn.