Chương 1

Sau khi nhìn thấy vẻ mặt do dự của quản gia vào thời điểm trường học gửi tới giấy thông báo nhập học lớp ba, Úc Tộ nhận ra mình nên tìm gia sư cho đứa con trai Úc Như.

Anh giao cho một người bạn đang giảng dạy tại trường đại học tìm một sinh viên đang học nghiên cứu sinh chấp nhận làm công việc bán thời gian, chịu trách nhiệm chính dạy kèm các môn học khác nhau sau giờ học cho Úc Như, phúc lợi gồm bao ăn bao ở với mức lương hậu hĩnh.

Người đầu tiên đến là một chàng trai, anh ta có vóc dáng cao ráo và tính cách tốt khiến Úc Tộ rất hài lòng. Nhưng cậu con trai Úc Như run rẩy yêu cầu anh đổi gia sư vào cuối tuần của tuần thứ hai.

Úc Như sợ anh, từ trước đến nay anh luôn biết điều đó.

Mà Úc Như lại tình nguyện khắc phục nỗi sợ hãi để đến cầu xin anh. Úc Tộ cau mày nghĩ, đứa trẻ này thực sự không hài lòng lắm với người gia sư mà mình chọn.

Vì vậy, Úc Tộ đã nhờ bạn của mình đổi một người khác đến.

Lúc trả lời tin nhắn của anh em tốt, Úc Tộ hơi quay đầu nhìn cậu nhóc đang khó chịu đứng một bên: “Con có yêu cầu gì với gia sư mới của mình không?”

Mặt Úc Như đỏ bừng vì ánh mắt của cha, cậu nhóc có chút sợ hãi nhưng vẫn lắp bắp trả lời: "Cha... Cha ơi, con muốn một chị gái.”

Úc Tộ chưa từng yêu thích đứa trẻ này, nó bắt nguồn từ một tai nạn tám năm trước, thậm chí bắt đầu từ một lần thụ tinh mà không cần quan hệ tìиɧ ɖu͙©, tất cả những toan tính này đều đặc biệt nhắm vào Úc Tộ. Thậm chí người mẹ của cậu nhóc còn phải mưu sinh nên mới đồng ý với người đứng sau.

Úc Tộ chưa bao giờ có bất kỳ hy vọng nào về hôn nhân, kẻ có mưu đồ với anh cũng bị giải quyết, còn người phụ nữ kia đã chết vì tai nạn sinh sản ngoài ý muốn khi sinh Úc Như.

Người cũng đã chết, Úc Tộ lập tức không truy cứu đến cùng nữa. Khi trò hề này kết thúc, còn lại một mạng sống mà Úc Tộ đặc biệt không thích, đó là Úc Như.

Con trai của anh.

Lúc đầu, Úc Tộ không muốn quan tâm đến những thứ đó. Gia đình anh vốn lạnh lùng, huyết thống thường được coi là công cụ để duy trì địa vị và sự giàu có. Một sinh mệnh không được mong đợi lại ra đời như vậy làm Úc Tộ cảm thấy rằng cái chết đối với “đứa trẻ” mà nói, ngược lại chính là một sự ban ân.

Người đàn ông nhìn đứa bé trong lòng y tá với vẻ mặt không chút biểu cảm, dời tầm mắt nhìn về phương xa. Úc Tộ nhớ lại cái chết của người phụ nữ trong tâm trí anh, tất cả những điều đó khiến anh cảm thấy khó hiểu.

Dùng mạng sống để đổi lấy một kết cục không mang lại lợi ích gì như thế, có thực sự cần thiết không?

Anh cảm thấy khó hiểu nhưng vẫn sẵn sàng phớt lờ. Ngay khi anh định nhờ người giải quyết "cậu nhóc", ông quản gia đã thuyết phục anh.

"Ông chủ, tuổi của ngài cũng không còn trẻ nữa, không cần một cuộc hôn nhân nhưng có con nối dõi cũng không tệ."