Chương 27: Xe

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

“Ngô……”

Giang Tử Tức không đợi hắn nói xong trực tiếp cúi người ăn vào. Miệng hồng nhuận bị căng đến nhan sắc hơi lui, màu đỏ tím cùng phấn sắc hình thành tiên minh đối lập, từng gân xanh biểu hiện nó tồn tại. Giang Tử Tức trên dưới đong đưa đầu, làm côn ŧᏂịŧ ở trong miệng đâm vào rút ra.

“Bảo bảo! Giỏi quá! Lại dùng lực hút……”

Thịt hành bị miệng ấm áp bao vây, đầu lưỡi nhỏ từng chút quét qua qυყ đầυ, lại theo cán cây hoạt động. Hàm răng chỉnh tề nhẹ nhàng gặm cắn hắn, miệng ở thời điểm tiến vào càng sâu đột nhiên một hút, thiếu chút nữa đều hút linh hồn hắn ra ngoài.

“Ân……”

Giang Tử Tức ăn dươиɠ ѵậŧ, thở gấp thô khí, rêи ɾỉ đứt quãng từ cánh mũi tràn ra. Khi hô hấp nhiệt khí phun trên bụng Giang Thành, làm hắn vô pháp khống chế bắt đầu đĩnh động eo công cẩu.

Hắn tay trái bắt lấy đầu cậu, tay phải bắt lấy mông nhỏ, đại dươиɠ ѵậŧ thẳng tiến trong miệng, tay trái liền theo đĩnh động ấn đầu hắn, làm đại điểu tiến càng sâu.

Nhưng nam căn gần 20cm cũng không toàn căn tiến vào, lưu lại ước chừng một hai centimet.

“Bảo bảo! Bảo bảo!”

Giang Thành nhìn chằm chằm nhi tử. Cậu buông xuống lông mi đen đặc ở trước mắt ảnh ngược ra một loạt ẩn hình, còn treo nước mắt. Khóe mắt ửng đỏ, chóp mũi mạo vài giọt mồ hôi, cánh mũi kích động. Miệng ngày thường rất nhỏ lúc này ăn côn ŧᏂịŧ hắn, ra ra vào vào, nhưng trên người cậu còn chỉnh tề ăn mặc quần áo, hạ thân lại tất cả đều bại lộ trong không khí. Một màn ngây thơ lại da^ʍ mĩ mãnh liệt đánh sâu vào thị giác cùng tâm lý thỏa mãn, làm hắn than thở rêи ɾỉ.

“A ha……”

Hai tay Giang Tử Tức đỡ đùi hắn, vài lần đâm sâu vào yết hầu, phun ra đại điểu, trên nhục bổng tất cả đều là nước bọt, sáng lấp lánh. Nước bọt vô pháp nuốt theo miệng mở ra chảy ra, lại tích đến trên đùi nam nhân, nhiễm ướt quần hắn.

Giang Thành không đợi cậu bình phục hô hấp, hai tay túm liền kéo cậu vào ngực. Cúi đầu, gắt gao hôn lấy, miệng bao bọc miệng nhỏ, đầu lưỡi mở khớp hàm, dây dưa đầu lưỡi nhỏ, kéo vào miệng mình mυ"ŧ không thôi. Đầu lưỡi lại quét ngang khoang miệng cậu, không buông tha từng giọt, quét đi nước sốt miệng cậu, mυ"ŧ vào đầu lưỡi, lúc sau mới buông ra.

Giang Tử Tức bị hôn không còn sức lực, cả người đều dựa vào ngực Giang Thành, lúc này ngón tay hắn lại cắm vào tao huyệt. Mị thịt cắn chặt ngón tay nam nhân, không cho hắn rời đi, mang theo ngón tay hướng chỗ sâu.

“Bảo bảo muốn sao?”

Giang Thành cúi đầu nhìn bảo bối, ba ngón tay ở trong thân thể cậu tác loạn. Chốc lát ba ngón tay khép lại xoay tròn, chốc lát lại ba ngón tách ra căng tao huyệt. Một tay khác ôm chặt cậu, vuốt ve mềm thịt bên hông.

“Muốn…… A…… Ba ba…… Cho ta…… Cầu ba ba…… Thao ta…… Ân…… Dùng đại dươиɠ ѵậŧ…… Thao bảo bảo…… Tao huyệt…… A……”

Không cần Giang Thành lại nói, Giang Tử Tức bị nước bọt bôi sáng lấp lánh một mảnh miệng nhỏ đã thành thật phun ra ngôn ngữ tao lãng. Mông nhỏ vặn vẹo, phối hợp ngón tay đâm vào rút ra, muốn làm ngón tay thao làm càng sâu, nhưng mà ngón tay dài ngắn rốt cuộc hữu hạn, vô pháp thao làm đến huyệt tâm nhất ngứa nhất tao nhất mị nhất lãng, cậu chỉ phải vặn vẹo càng thêm lợi hại.

“Thật là hảo bảo bảo thành thật! Ba ba hiện tại liền dùng đại dươиɠ ѵậŧ thao ngươi!”

Giang Thành bị Giang Tử Tức lãng kêu sắp phát cuồng, hai mắt đỏ bừng. Một tay mạnh mẽ bắt lấy cánh mông hướng phía ngoài tách ra. Một tay nâng lên một chân cậu, kê kê đứng thẳng lấy thế không thể đỡ thao vào cúc huyệt ướt dầm dề.

“A…… A…… Thao ta…… Đại dươиɠ ѵậŧ…… Hảo trướng…… Ân…… Ba ba…… A a…… Thao tới rồi…… Ba ba thao ta…… A……”

“Ba ba này liền thao ngươi! Thao chết ngươi! Kẹp chặt tao mông!”

Giang Thành bạch bạch bạch chụp đánh vài cái, mông thịt mượt mà trái phải đong đưa, lôi kéo mị thịt cũng đè nén. Hai tay hắn tách mông Giang Tử Tức. Hai tay cậu gắt gao vòng cổ hắn, đại dươиɠ ѵậŧ hung hăng thao nhục đạo, lại không màng thịt ruột giữ lại nhanh chóng rút ra, mang ra đại lượng dâʍ ŧᏂủy̠. Ghế sau nơi nơi đều là dâʍ ŧᏂủy̠.

“A…… A…… Thật nhanh…… Sướиɠ…… A……”

Giang Tử Tức ngưỡng đầu, thân thể bị gậy thịt thao làm trên dưới phập phồng, hai mắt phiếm hồng. Từng giọt nước mắt chảy xuống, chảy vào hai bên biến mất không thấy, tóc đen mềm mại cũng theo lực đạo trừu cắm đong đưa.

Trên người quần áo chỉnh tề, hạ thân lại chỉ xuyên vớ, tách ra hai chân ngồi giữa chân phụ thân. Giữa mông trắng nõn là kê ba đỏ tím đang thao lông tao huyệt hồng nhuận.

“Bảo bảo, ba ba thao thích như vậy sao? Ân?”

Giang Thành bóp eo cậu, thịt nhận đĩnh động thao làm đè nặng thân thể cậu ấn xuống, lúc rút ra liền nâng cậu lên. Mỗi lần cắm đều lực đạo mười phần làm Giang Tử Tức vô pháp tự kềm chế, mỗi lần rút ra không màng giữ lại nhanh chóng rời đi.

“Hỉ…… Thích…… A…… Còn muốn…… Ân…… Hảo bổng…… Ba ba hảo…… Lợi hại……”

Eo Giang Tử Tức phần ép xuống, toàn bộ mông càng thêm đĩnh kiều, mông thịt bị chụp đánh hồng hồng, phụt phụt tiếng nước không ngừng từ dưới thân truyền đến.

Giang Thành cắn môi cậu, tay trái theo mông xuống phía dưới, ngón trỏ lén lút đi vào huyệt khẩu, cọ xát huyệt khẩu căng chặt, chậm rãi cắm vào.

“Ba ba!”

Giang Tử Tức cảm thấy huyệt khẩu bị căng ra đau đớn, sợ tới mức mắt đều trợn tròn. Nhục huyệt không chịu khống chế quấn chặt, Giang Thành một bước khó đi, ngón tay cũng bị kẹp.

“Ngoan, thả lỏng. Sẽ không đau, bảo bảo phải tin tưởng ba ba.”

Giang Thành vẫn như cũ cắm ngón tay ở huyệt khẩu, một tay khác theo vạt áo chui vào ngực Giang Tử Tức ngực. Ngón cái cùng ngón trỏ nhéo tiểu núʍ ѵú đứng thẳng, dần dần dùng sức, làm Giang Tử Tức chịu không nổi lại đắm chìm ở kɧoáı ©ảʍ.

“Ân…… Dùng sức…… A…… Thật thoải mái…… Bên kia cũng muốn……”

Giang Thành thừa dịp cậu thả lỏng, ngón trỏ dùng sức đi vào, đại điểu cũng bắt đầu mãnh liệt đánh sâu, từng chút tạc mở nhục đạo. Ngón trỏ lại là ở tràng đạo moi moi đào đào, lộng tiểu huyệt mẫn cảm cơ khát.

“A…… Không cần…… Ngón tay…… Đừng cử động…… A…… Ba ba…… Ô……”

Hai chân Giang Tử Tức loạn lắc, cậu bị Giang Thành đè ở trong ngực, cự căn thô to từng chút bán mạng cắm làm. Hơn nữa ngón tay không ngừng lộng cậu, làm cả người cậu đều có chút nóng nảy lên, kề bên cao trào là lúc thịt trụ lại không cho thống khoái, còn muốn chịu đủ ngón tay quấy rầy.

“Miệng nhỏ cũng không phải nói như vậy, rõ ràng thực thích sao!”

Giang Thành cười khẽ, ngón tay tuy có thể cọ thành ruột, nhưng đâm vào rút ra có chút gian nan. Quả nhiên, tao huyệt nhi tử là động tiên tiêu hồn nhất trên thế giới này.

“Không cần…… A…… Ba ba…… Muốn bắn…… Ô ô…… Muốn……”

Giang Thành nhìn bộ dáng cậu đáng thương, cũng không đành lòng lại tra tấn, dứt khoát rút ngón tay, bóp eo cậu, ra sức thao lên. Từng cái đều thật mạnh thao đến chỗ sâu nhất, làm huyệt nhi phân bố ra càng nhiều dâʍ ŧᏂủy̠.

Giang Tử Tức bị đâm ngữ không thành lời, chỉ có thể giương miệng hô hấp, cả người đều nằm liệt trong ngực hắn, ngón tay nắm chặt cánh tay nam nhân.

“Không…… A…… Quá nhanh…… Không cần…… A a…… Ba ba…… Muốn…… Bắn a a a……”

Bị hung hăng trừu động hơn một trăm cái, Giang Tử Tức hung hăng co chặt, thiếu chút nữa làm Giang Thành tinh quan thất thủ bắn tinh. Tiểu kê ba đứt quãng bắn ra bảy tám cổ tϊиɧ ɖϊ©h͙, tất cả đều phun trên quần áo Giang Thành, bắn tinh xong không còn sức lực. Tiểu huyệt như sẽ hô hấp, mυ"ŧ vào dươиɠ ѵậŧ nam nhân.

Giang Thành cũng sẽ không ở nhi tử bắn tinh liền buông tha cậu. Tương phản, hắn thích nhất chính là ở nhi tử cao trào xong càng thêm dùng sức, làm cậu mất khống chế.

Cho nên, Giang Thành nâng lên hai chân cậu, bãi thành tư thế ngồi xổm chữ M. Cự long đinh thật sâu đinh trong cơ thể cậu. Tay to nắm hai tay Giang Tử Tức đặt phía sau, một tay bóp eo cậu, miệng phong bế miệng cậu, bắt đầu không muốn sống thao làm.

Giang Tử Tức bị làm trợn trắng mắt, từng viên nước chảy ra hốc mắt, thân thể co rút không thôi hai chân thỉnh thoảng run rẩy, tiểu kê kê bắn tinh xong nửa ngạnh, tϊиɧ ɖϊ©h͙ hỗn hợp nướ© ŧıểυ vẩn đυ.c từ mã mắt tràn ra, tao huyệt càng chảy càng nhiều dâʍ ŧᏂủy̠.

Đầu lưỡi nam nhân sắp đỉnh đến yết hầu Giang Tử Tức, hắn thở dốc càng thêm lợi hại, từng giọt mồ hôi lăn xuống, xắn tay áo gân xanh hiện ra. Thịt vật ra sức thao làm nhi tử tao lãng, thẳng lại thao làm rất nhiều mới đỉnh sâu một cái, bắn tới trong cơ thể cậu.

“A ha…… Ân……”

Rốt cuộc được buông miệng, cũng không thể chịu được thao làm, Giang Tử Tức toàn thân nhũn ra. Nước bọt vô pháp nuốt theo cằm chảy tới cổ, ngực, thân thể mẫn cảm lay động. Huyệt khẩu gắt gao cắn lão nhị Giang Thành nửa mềm, phun tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào thân thể, dâʍ ŧᏂủy̠ theo khe hở chảy ra một chút, càng nhiều là bị nhục bích cực co rút khóa trong cơ thể.

Giang Thành ôm bảo bối nhi tử, một tay vuốt ve đầu cậu, một tay vuốt ve thân thể. Côn ŧᏂịŧ một chút đều luyến tiếc từ trong thân thể cậu rời khỏi, chỉ nghĩ mỗi phút mỗi giây đều cắm trong cơ thể cậu, mãi cho đến tận thế.