Chương 10: Đại qυყ đầυ cắm vào

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

“Bảo bảo, bên trong thật chặt. Nước thật nhiều. Nga. Quá ướt.”

Giang Thành nâng hai chân Giang Tử Tức lên ấn hai bên, cầm một gối đầu lót sau eo cậu. Một tay nhéo đầṳ ѵú đứng thẳng nắm lộng xé rách. Một tay khép lại ngón trỏ cùng ngón giữa, dùng sức cắm vào tiểu huyệt dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ròng, đâm vào rút ra không ngừng, lại mang ra càng nhiều dâʍ ŧᏂủy̠.

“A…… Ba ba lại nhanh lên……”

Giang Tử Tức một tay bám vào bàn tay trên ngực trái, một tay khác nhét trong miệng, hai ngón tay cắm vào, theo động tác ba ba hé miệng.

“Bang!”

“Mẹ nó! Tao huyệt thả lỏng! Muốn bấm gãy ngón tay ba ba sao?”

Thiếu niên ngón tay cắm sướиɠ trên mông ăn một cái tát, dấu bàn tay đỏ bừng hiển hiện ra, Giang Thành lại dùng sức vuốt ve mông thịt, ngón tay cũng gia tăng ngón thứ ba.

“Sướиɠ hay không!”

“A a…… Hảo sướиɠ…… Hảo sướиɠ…… Nga thật nhanh…… Lại nhanh…… A…… Đỉnh tới rồi…… A…… Muốn…… Ân…… Ba ba thật là lợi hại……”

Cắm vào bốn ngón tay, huyệt khẩu biến thành hồng nhạt, dâʍ ŧᏂủy̠ bị ngón tay mạnh mẽ ra vào mang theo, ở huyệt khẩu một vòng bọt mép. Kê ba Giang Thành đỉnh lộng đáy chậu cũng dính một ít dâʍ ŧᏂủy̠, hình ảnh phi thường da^ʍ mĩ.

“A a…… Ba ba…… Ba ba……”

Giang Tử Tức sướиɠ đến bắt lấy tay Giang Thành hướng trong miệng cắm. Ngón tay nam nhân kẹp đầu lưỡi cậu đùa bỡn. Nước bọt vô pháp nuốt chảy ra, làm toàn bộ bàn tay hắn sáng lấp lánh ướt dầm dề.

“Tao mông lắc lãng như vậy, thật mẹ nó thiếu thao!”

Giang Thành bạch bạch lại đánh bảy tám cái, đại mông tròn xoe có co dãn trái phải đong đưa. Giang Tử Tức a a a không ngừng, eo nhỏ vặn đến phiên dậy sóng hoa. Giang Thành rút ra ngón tay, để cự bổng ở huyệt khẩu, động thân, cắm qυყ đầυ vào.

“Nga…… Ba ba…… Quá nóng…… A…… Đại qυყ đầυ vào được…… Ngô……”

Giang Thành nhợt nhạt đâm vào rút ra, qυყ đầυ ra ra vào vào, mặt trên một tầng dâʍ ŧᏂủy̠ sáng lấp lánh. Qυყ đầυ căng cúc huyệt đến hồng diễm.

“A…… Thật lớn…… Ngô…… Không cần…… Ba ba…… Ngứa…… Thao ta…… A……”

“Bảo bảo. Bảo bảo.”

Giang Thành bị thịt ruột cắn gắt gao, cảm giác nóng hầm hập ướt dầm dề từ qυყ đầυ truyền đến, làm hắn một bên ra vào một bên không ngừng kêu bảo bảo, từng tiếng chứa đầy nhu tình cùng yêu say đắm.

“A a a…… Ba ba…… Ô……”

Nhi tử bị qυყ đầυ thao đến bắn, hậu huyệt chảy càng nhiều dâʍ ŧᏂủy̠. Kɧoáı ©ảʍ xưa nay chưa từng có làm cậu run rẩy. Hai tay nắm chặt khăn trải giường, từng ngụm hô hấp.

Bị thịt ruột khi cao trào càng thêm kẹp chặt, làm Giang Thành căng chặt, gắt gao bảo vệ tinh quan, mới không ở chỉ tiến vào qυყ đầυ bắn ra.

Giang Thành rút ra qυყ đầυ bị thịt ruột giữ lại, hai đầu gối thẳng về phía trước đến ngực cậu, đại điểu treo trên mặt Giang Tử Tức.

“Bảo bảo liếʍ cho ba ba bắn ra.”

Giang Tử Tức ngơ ngác nhìn chằm chằm cự căn, nhiệt khí truyền tới mặt, nghe xong ba ba nói liền giương miệng nhỏ lập tức ăn vào.

Cuối cùng Giang Thành bắn vào miệng bảo bối nhi tử, bị cậu nuốt xuống.

Cúc huyệt cậu cắm một chuỗi 7 viên hạt châu chấn động, đường kính 4cm, chiều dài 16cm.

Hậu huyệt bảo bối nhi tử quá đặc biệt, dù dươиɠ ѵậŧ giả hoặc chuỗi hạt cắm cả đêm, chờ rút ra rất nhanh sẽ khôi phục chặt chẽ ban đầu.

Trước mười tuổi hắn chỉ cho bảo bảo ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙. Sau sinh nhật mười tuổi liền bắt đầu khai phá tiểu huyệt bảo bối nhi tử. Đều sắp 5 năm, tiểu huyệt vẫn là rất khó chứa đồ vật hắn thô to.

“Ba ba!”

Mắt Giang Tử Tức thủy nhuận nhìn chằm chằm Giang Thành, chờ hắn nằm đến bên người cũng ôm lấy mình, một cái hôn môi, hai cha con cùng nhau tiến vào thời gian ngủ trưa.

Hôm nay là ngày khai giảng, tham gia lễ khai giảng liền có thể về nhà nghỉ ngơi, liên tục nghỉ 3 ngày, ngày thứ tư bắt đầu phải đi trường học, tham gia quân huấn cao trung. (Huấn luyện chỉ có vào đại học mà ta, trường quý tộc có khác:v)

Giang Tử Tức nhìn đơn bạc, nhưng từ nhỏ Giang Thành vì cậu mời đến đạo sư võ thuật tốt nhất, làm cậu có thể phòng thân, không đến mức ở thời điểm Giang Thành không bên người bị khi dễ hoặc bị thương.

Cho nên, trong một tuần quân huấn, Giang Thành cũng không lo lắng bảo bối nhi tử bị thương. Hắn lo lắng chính là, bảo bảo quá xuất sắc sẽ hấp dẫn càng nhiều người chú ý, bất quá, hắn tin tưởng bảo bảo!

Hôm nay, Giang Tử Tức mặc đồng phục quân huấn trường học ba ngày trước gửi lại đây. Tư thế hiên ngang đứng ở cửa, nghe Giang quản gia dặn dò cái này lo lắng cái kia, có chút bất đắc dĩ nhưng trên mặt cũng không có không kiên nhẫn.

“Giang gia gia, đồ vật đều là ngài thân thủ chuẩn bị cho con đã đóng gói tốt, cách sử dụng, những việc cần chú ý ta đều ghi tạc trong đầu, hơn nữa lại không xuất phát con liền phải đến muộn…”

“Kia tiểu thiếu gia có cái gì không thoải mái nhất định phải gọi điện thoại về nhà, lão nhân ta nhất định trước tiên đuổi tới, tiểu thiếu gia ăn uống không quen, rương hành lý có……”

“Khụ! Giang thúc, sắp 8 giờ, ta trước đưa bảo bảo đến trường học tập hợp.”

Trong một tuần quân huấn, trường học xin vào căn cứ Nghiêm gia huấn luyện, huấn luyện viên cũng là binh lính trong căn cứ. Một tuần hoàn toàn phong bế, di động sản phẩm điện tử linh tinh đều bị thu, một tuần sau sẽ cử hành hội diễn, còn sẽ tuyển ra xuất sắc nhất lớp khen thưởng.

Tuy rằng này khen thưởng cũng không hấp dẫn nhiều người, nhưng đối với học sinh mới, đều có tâm hiếu thắng.

Tới trường học, các lớp trưởng giơ thẻ bài làm các bạn học tìm được lớp mình tập hợp.

Thành viên Giang Tử Tức cũng không phải đều là gia đình tốt nhất, nhưng học tập lại là toàn bộ tốt nhất. Cho nên, lớp bọn họ xếp thứ nhất, thực dễ tìm.

“Thời điểm hội diễn ba ba sẽ ở trên đài nhìn bảo bảo, sau khi kết thúc, nghỉ 2 ngày, muốn đi nơi nào chơi?”

Người trong ban còn không có tới đủ, Giang Thành liền không cho nhi tử đi xuống phơi nắng, ôm ngồi trên người mình. Một tay đâm vào rút ra đồ chơi trong huyệt cậu, một tay xoa nắn hai viên núʍ ѵú.

“Ba ba…… Sinh nhật sắp tới rồi, kia, vậy ở nhà…… Ăn sinh nhật ân……ba ba.”

Giang Tử Tức một bên cơ khát hôn liếʍ môi hắn, một bên trả lời.

9/11 là sinh nhật Giang Thành, hắn năm nay 33 tuổi, mà Giang Tử Tức năm nay vừa mới 14, bởi vì thành tích tốt ở tiểu học liền nhảy hai lớp, cho nên tuổi so bạn lớp nhỏ một chút.

Giang Thành nhướng mày, năm rồi sinh nhật hắn bảo bối nhi tử đều sẽ đi nơi này đi chỗ đó, năm nay thế nào sửa tính?

“Được, nghe bảo bảo.”

Tuy trong lòng có nghi vấn, bất quá Giang Thành sẽ không cự tuyệt nhi tử yêu cầu gì.

“Ngô…… Đỉnh đến huyệt tâm…… Ân…… Ba ba……”

Giang Tử Tức thích ở lúc gần cao trào kêu ba ba, từ tâm lý thỏa mãn đến đi ngược lại nhân luân, làm cậu cao trào đến càng thêm sảng khoái.

“Bảo bảo bắn đi, một tuần không được gặp bảo bảo, bảo bảo phải nhớ ba ba! Còn chưa tách ra, ba ba hiện tại liền bắt đầu nhớ ngươi.”

Vì nhi tử lau sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng dâʍ ŧᏂủy̠ trên mông, Giang Thành mặt kề mặt, vuốt đầu tóc nhi tử mềm mại, gắt gao ôm người vào trước ngực, hận không thể toàn bộ xoa vào cơ thể.

“Bảo bảo cũng nhớ ba ba, ba ba phải ăn cơm đúng giờ, ba ba mỗi ngày 9 giờ rưỡi phải về nhà, trước 11 giờ phải lên giường ngủ. Không cho nhìn người khác, nam nhân nữ nhân đều không thể! Ba ba là của một mình ta!”

Giang Tử Tức bị ba ba nói như vậy, nước mắt khống chế không được chảy xuống, này hẳn là một lần tách ra dài nhất.

7 ngày, 168 giờ, 10080 phút, 604800 giây!

Tính toán, Giang Tử Tức đều hối hận tới tham gia quân huấn. Cậu nên giống sơ tam làm bộ sinh bệnh, không tham gia kiểm tra thân thể!

“Ba ba, chúng ta trở về đi! Ta không cần tham gia quân huấn!”

Giang Tử Tức khổ sở vùi mặt vào ngực hắn, chỉ chốc lát sau, nước mắt liền lộng ướt vạt áo trước ngực nam nhân.

“Ngoan bảo bảo, không khóc không khóc, quân huấn nhất định phải tham gia. Bảo bảo phải kết giao bằng hữu, quân huấn đối bảo bảo có chỗ lợi, bảo bảo không khóc, ân?”

Trong lòng Giang Thành cũng thực không nỡ, nhưng hắn làm phụ thân, không thể để nhi tử trốn quân huấn. Cho nên, cho dù lại không nỡ, hắn cũng nắm bảo bối nhi tử xuống xe.