Chương 1: Tiểu nam hài bị trừng phạt

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

“A…… Ba ba…… Mau…… Ngô…… Cứu cứu ta……”

Phòng to rộng, trên giường lớn màu xanh biển đủ chứa 5 người, trói buộc một nam hài tử chừng 13, 14 tuổi trần trụi. Thân thể nho nhỏ ở trên giường lớn, có vẻ càng thêm nhỏ xinh. Giường xanh cùng làn da trắng nõn hình thành tiên minh đối lập, dụ hoặc người đến vuốt ve, đến hôn môi, thậm chí chiếm hữu.

Một nam nhân thân cao 1m9 trở lên, khoác một kiện màu đen áo tắm đứng mép giường. Đai tắm rời rạc, lỏa lồ cơ thể rắn chắc, cơ ngực, cơ bụng mê người, chân dài, còn có… Dươиɠ ѵậŧ giữa háng cao cao đứng lên.

Khí cụ đã toàn bộ cứng lên, qυყ đầυ không sai biệt lắm lớn như nắm tay em bé, mã mắt chảy ra vài giọt dịch. Côn ŧᏂịŧ cũng thực thô tráng, phỏng chừng 20cm, trên tay hắn cầm một camera, vẻ mặt chuyên chú quay chụp tiểu nam hài trên giường.

Hai tay tiểu nam hài bị tách ra dùng xích bạc hơi dài gắt gao trói vào cột giường. Mắt cá chân cũng bị đồng dạng dùng xích bạc tách ra trói lại, có thể co duỗi hai chân.

Làn da từ trắng nõn biến thành hồng phấn mê người, mắt lớn có thần lúc này biến thành đỏ bừng, chứa đầy hơi nước, phảng phất nháy mắt liền có nước mắt lăn xuống. Giữa mày có thần sắc mê người vũ mị, cái mũi nhỏ đĩnh kiều, miệng thịt đô đô bị hàm răng cắn đỏ bừng, còn chảy ra mấy viên huyết châu, không lý do dụ hoặc người đến hôn môi, cắn xé, muốn cậu hủy đi ăn vào bụng. —— Ít nhất người đứng mép giường nghĩ như vậy.

“…… Ô…… Ba ba…… Hảo khổ sở…… Tiểu Tức…… Không…… A…… Không dám……”

Tiểu nam hài bị đạo cụ tra tấn nỗ lực ngẩng đầu, đối nam nhân đang đứng thừa nhận sai lầm.

“Cầu…… Cầu ba ba…… Ân…… Cởi…… bỏ……”

“Lúc biết bảo bảo muốn rời đi ba ba, ba ba rất khổ sở!”

Nam nhân buông camera, cởϊ áσ tắm, cũng không quản nó trượt xuống đất, từ tủ đầu giường cầm lấy điều khiển từ xa, lập tức ấn mức lớn nhất.

“A a a a a a!!”

Tiểu nam hài thét chói tai cao trào, nửa người trên đột nhiên cong lên, lại rơi xuống thật mạnh, cố sức thở hổn hển.

Côn ŧᏂịŧ bị vòng trụ khoá chảy ra vài giọt dâʍ ɖị©ɧ, sau đó mềm mại bám vào âm mao, trứng nho nhỏ phía dưới cũng nộn nộn hồng nhạt.

Xuống chút nữa, là tiểu cúc huyệt ướt dầm dề, nếp uốn bốn phía vẫn luôn mãnh liệt co rút lại. Xung quanh mông nhỏ đều là khi cao trào tự động phân bố tràng dịch, từ bên trong chảy ra, sáng lấp lánh làm tiểu huyệt trông rất đẹp mắt. Chính giữa một sợi tơ trong suốt kéo dài đi vào hậu huyệt hồng nhạt hoa lệ, cẩn thận còn có thể nghe được tiếng chấn động thật nhỏ.

Nam nhân lên giường, quỳ đi giữa hai chân tiểu nam hài, không chút cố sức tách hai chân thành chữ M. Cúi đầu, thưởng thức hình ảnh mỹ lệ mê người, hít sâu một hơi, quanh hơi thở tất cả đều là hương vị tìиɧ ɖu͙©. Đợi hơi thở tiểu nam hài dần dần vững vàng, mới vươn tay kéo khiêu đản từ bên trong ra tới.

“Ta không phải đã nói, liền tính vào cao trung, cũng phải ở tại trong nhà sao? Vì cái gì không nghe lời? Ân?”

Tay trái Giang Thành xoa nắn tiểu kê ba, tay phải theo đùi chậm rãi di chuyển. Tay như mang theo điện, làm tiểu nam hài theo tay hắn thỉnh thoảng trừu động, run rẩy.

Cuối cùng tay phải đi tới tiểu khiêu đản dùng băng dán dính ngực, lập tức dùng sức xé mở, tiểu nam hài lại a vài tiếng, thân thể không ngừng run rẩy. Ngón cái cùng ngón trỏ mang theo một tầng vết chai xoa xoa tiểu núʍ ѵú bên phải. Chỉ chốc lát sau, tiểu núʍ ѵú vốn đỏ tươi như sung huyết giống lập tức có thể tích ra máu.

“Ngô…… Ba ba…… Núʍ ѵú thật thoải mái…… Bên trái cũng muốn sao……”

Giang Tử Tức thoải mái thở dài, ưỡn ngực cọ tay nam nhân, đầṳ ѵú bên trái bị vắng vẻ ngứa đến chịu không nổi.

Nhìn hành động nhi tử được một tấc lại muốn tiến một thước, Giang Thành khẽ cười một tiếng, giải khai xích bạc tay chân cùng khoá dươиɠ ѵậŧ cho nhi tử, cúi người bò đến trên người cậu.

“Nói nói xem, vì cái gì muốn kiên trì trọ ở trường, nếu ta không hài lòng, là phải hung hăng trừng phạt hài tử không nghe lời!”

Hai tay Giang Thành cùng hai tay Giang Tử Tức giao nhau phóng tới đỉnh đầu, một bên hôn mặt cậu, một bên nhẹ giọng hỏi. Nghe không ra rốt cuộc có tức giận hay không, hạ thân cọ xát thân thể nhi tử mảnh mai.

“Ta……”

Giang Tử Tức thở dốc, mới vừa mở miệng lại ngừng. Kỳ thật cậu cũng không muốn trọ ở trường, tuy rằng trường học quý tộc thành phố J mỗi ký túc xá chỉ ở 4 người, nhưng đối thân thể cậu từ nhỏ đã bị dạy dỗ đến mẫn cảm tới nói, nhất định sẽ mang đến rất nhiều phiền. Cậu chỉ là… Chỉ là thử thử ba ba a, bởi vì trong lòng đã biết trọ ở trường là không có khả năng, cho nên mới sẽ nói dối báo danh.

“Ân? Bảo bảo, nói ra.”

Giang Thành mυ"ŧ vào lỗ tai Giang Tử Tức, khi nói chuyện hơi thở nóng hầm hập phun đến vào. Giang Tử Tức không khỏi run lên, cắn chặt môi dưới.

“…… Ân…… Ta…… Chỉ là…… Thử ba ba…… A! Ba ba làm gì cắn ta?”

Giang Tử Tức mới vừa nói ra thử, vành tai đã bị Giang Thành cắn một ngụm. Cậu mở to đôi mắt ướt dầm dề chứa đầy tìиɧ ɖu͙©, nhìn nam nhân trên người. Tự cho là ánh mắt hung tợn, ở nam nhân nhìn lại là câu nhân muốn mệnh!

“Ba ba còn tưởng rằng kỳ phản nghịch bảo bối tới rồi, hối hận, không muốn cùng ba ba ở bên nhau đâu.”

Nhi tử tiểu xiếc Giang Thành rõ ràng, chỉ là hắn không chuẩn bị vạch trần, cũng liền dung túng phối hợp nhi tử. Như vậy liền có lý do trừng phạt tiểu hài tử không nghe lời, còn có thể đem tiểu hài tử càng thêm vững chắc cột vào bên người.

Khi nói chuyện, tay trái hắn đã nhéo lên một bên núʍ ѵú Giang Tử Tức. Tay phải đi vào tiểu huyệt mới vừa lấy ra khiêu đản, ngón giữa xoay tròn chọc vào bên trong, nhẹ nhàng thọc vào rút ra bắt chước động tác tính giao. Mà Giang Tử Tức cũng theo ra vào thở gấp rêи ɾỉ.

Giang Thành hôn môi Giang Tử Tức, động tác hung mãnh. Đầu lưỡi vói vào quấy, nước bọt dư thừa theo cằm chảy tới cổ, lại chảy tới khăn trải giường, đảo mắt liền biến mất ở khăn trải giường màu lam.