Chương 35: Làm pháo trừ tịch, ăn thịt dê thật nhiều (H)

Mùa đông ở phía Bắc thật dài và thật lâu đến nỗi cảm thấy quá buồn tẻ, Kha Uyển ở nửa tháng liền chịu không nỗi, trên cơ bản nàng không hề ra khỏi cửa, hắn vì theo cảm xúc của nàng, liền mang nàng cưỡi ngựa.

Hoàn cảnh tình thú, Lưu Sùng Sơn ôm Kha Uyển trên lưng ngựa, triền miên lại giao hợp xong việc, nàng chỉ cảm thấy mạo hiểm, vạn nhất ngựa lại nổi điên, hai người mạng nhỏ đều khó bảo toàn.

Chiến sự phía trước đã hơi hòa hoãn một ít, năm mới cũng sắp tới, đóng quân ở phía Bắc cũng không hề do có chiến tranh mà ảnh hưởng đến tâm tình ăn tết được, Lưu Sùng Sơn phân phó Phó Soái, đêm giao thừa cho nhiều binh lính thêm cơm.

Kha Uyển quét tước lều trại một lần, còn cắt một ít giấy màu đỏ dán trên cửa sổ, tuy rằng ăn tết ở phía Bắc, hoàn cảnh hơi khó khăn một chút, nhưng ít nhất có Lưu Sùng Sơn bồi mình, nàng rất vui lòng.

Đêm giao thừa, quân doanh nổi lên lửa trại, Lưu Sùng Sơn ngồi ở bên ngoài cùng phó soái uống rượu, ăn thịt, mà Kha Uyển ở trong lều trại, nàng sợ lạnh đành phải bọc chăn ăn đồ ăn Lưu Sùng Sơn đem lại.

Đến khuya, Kha Uyển đều đã ngủ, hắn mới về lều trại, Kha Uyển lật người lại, nhìn thấy hắn ở trước giường.

"Ngươi làm gì?" Kha Uyển nhỏ giọng lẩm bẩm.

Lưu Sùng Sơn cũng không nói chuyện, hắn cởi bỏ quần bò đến trên giường, xốc chăn lên.

"Ngươi ăn nhiều thịt dê quá, đầy mùi quá." Kha Uyển ngưng thở, mùi vị này cũng hôi quá đi.

"Ăn nhiều nên bây giờ nó có chút lớn rồi này." Lưu Sùng Sơn bắt đầu cởϊ qυầи, hắn không hề nghĩ là mình quấy rầy Kha Uyển nhưng phía dưới đang cứng đến khó chịu rồi.

"Ngươi thật là!" Kha Uyển sờ soạng dưới háng Lưu Sùng Sơn, phát hiện nó đã cương cứng rồi.

"Ta nhẹ một chút, có được không?" Lưu Sùng Sơn gặm cái miệng nhỏ, hắn xoa lấy vυ" nhẹ nhàng nắn.

Một hồi qua đi Kha Uyển liền mềm nhũn, phía dưới cũng chảy nước, nàng bị tách hai chân ra , bàn tay thô ráp xoa nắn môi âʍ ɦộ.

"A...a..." Nghe Kha Uyển rêи ɾỉ, Lưu Sùng Sơn nắm dươиɠ ѵậŧ dùng sức đi vào.

Bên ngoài lều trại còn có thể nghe được tiếng ca hát, tiểu bức co rụt lại, trên người mình nam nhân mạnh mẽ làm, cự căn thô tráng đem dươиɠ ѵậŧ nhét đầy tiểu bức, mỗi lần thọc vào rút ra, cự căn đều ma sát thô lỗ, âʍ đa͙σ mẫn cảm ra thật nhiều nước

"Đêm nay là đêm giao thừa, một hồi sẽ bước sang năm mới, ta tặng cho nàng một lễ vật có được không?" Lưu Sùng Sơn nói, hắn cong eo đâm vào nơi sâu nhất trong cơ thể Kha Uyển, đại dươиɠ ѵậŧ nhanh chóng tiến công, Kha Uyển cảm thấy mình sắp điên rồi.

"Nhẹ một chút...ngươi nói chuyện không có giữ lời...a..." Kha Uyển muốn ôm lấy cổ hắn, nhưng hắn không có áp sức người lên mình, mà đôi tay chống thẳng trên giường cong lưng làm nàng, bất đắc dĩ Kha Uyển chỉ có thể ôm lấy vòng eo.

"Mau...mau ngậm vυ" ta đi..." Lưu Sùng Sơn nhìn Kha Uyển trong ngực mình ngậm lấy ngực, vì quá kí©h thí©ɧ hắn làm càng lúc càng mạnh, phần hông kịch liệt va chạm mông, hai viên trứng chịu đựng đến khó chịu.

Lưu Sùng Sơn gào rống đem Kha Uyển một lần nữa đè ở trên giường, lật thân lại, hắn chặn phía sau lưng, dươиɠ ѵậŧ cao lớn dùng sức đi vào, hắn cưỡi mình.

"A...ta không có ý đó..." Kha Uyển không nghĩ tới hắn lại phản ứng kịch liệt đến như vậy, qυყ đầυ đâm vào điểm mẫn cảm trên người, nàng nằm liệt trên giuonfg, tiểu bức đã ra rất nhiều nước rồi.

Tư thế vừa rồi quá mức chấn động, Lưu Sùng Sơn cả lông tơ đều dựng thẳng lên rồi, hắn lại thao nữa.

"A...làm chết ra rồi...Sùng Sơn...nhẹ chút...a..." Kha Uyển chịu không nỗi, nàng cắn chặt chăn, trong cơ thể kɧoáı ©ảʍ từng đợt từng đợt trào dâng lên, che mờ cả lý trí.

"Đêm nay ăn thịt dê đủ ngon, đêm giao thừa dục tử của ta càng lúc càng thịnh." Lưu Sùng Sơn ngậm lấy vành tai Kha Uyển, phần eo liên tục hoạt động, hắn cảm thấy mình không thể dừng lại được.

"Ngươi...cái tên lão hỗn đản...a..." Kha Uyển híp mắt, phía dưới ra nước nhiều, nàng nhịn không được, môi âʍ ɦộ run rẩy, thịt mềm cuốn lấy dươиɠ ѵậŧ.

"Nàng có nghe thấy không...bên ngoài có người la lên ầm rỉ...năm mới gần tới rồi..." Lưu Sùng Sơn gào thét lên, ngọn nến trong trại không biết đã bị dập tắt từ khi nào, khắp nơi đều tối như mực.

"Ta muốn ra...a..." Kha Uyển kẹp chặt dươиɠ ѵậŧ.

Hai người toàn thân đều ra đầy mồ hôi, thân thể dính nhớt, Lưu Sùng Sơn nghe được Kha Uyển nói như vậy, hắn liền như sói đói mà lao tới.

"A...a..." Kha Uyển nghe được tiếng hít thở dồn dập của hắn, cùng với tiếng người bên ngoài, nàng liền cao trào.

"Năm mới, ta tặng lễ vật cho nàng, mau nhận lấy đi." Lưu Sùng Sơn dùng sức va chạm thêm hồi lâu nữa rồi mới phun ra.

P/s: Có lẽ mọi người thích thể loại cha chồng với con dâu (HĐ) hơn là bộ kia nhỉ? Thế thì mình sẽ tiến hành vào bộ đó trước, nếu có thời gian mình sẽ đăng song song 2 truyện luôn nhé mọi người!!

Lưu ý:Bản dịch chỉ đúng khoảng 70% so với convert vì mình không học qua tiếng Trung cũng không nắm nhiều nghĩa cho lắm, nên có đôi khi sẽ lậm convert.

Ủng hộ thì vote cho tui điiiii!!!