Chương 14: Làm bộ đứng đắn

Kha Uyển đi từ suối nước nóng ra, thân mình mềm nhũn, khiến nàng đi không nỗi.

Lưu Sùng Sơn mới vừa phủ thêm quân phục, nhìn đến nữ hài thiếu chút nữa ngã xuống đất, hắn tiến lên, bế nàng, ôm trọn vào trong ngực.

"Làm loạn cái gì, ta đưa nàng đi." Lưu Sùng Sơn quân phục cũng chưa mặt xong, ôm nữ hài rời đi.

"Buông ta ra, bọn họ đều ở phía trước chờ ta." Mới vừa đi ra khỏi hậu viện, liền nhìn đến đèn l*иg của Tiểu Tư, Kha Uyển thúc giục nam nhân buông nàng ra.

"Hoảng cái gì mà hoảng." Lưu Sùng Sơn chậm rãi buông Kha Uyển xuống, kéo quân trang lên, làm bộ đứng đắn, ho khan một tiếng.

Tiểu Tư từ xa nhìn thấy Kha Uyển cùng đại soái đứng chung một chỗ, nàng đi qua, phát hiện chân Kha Uyển có điểm gì đó khác thường.

"Thiếu phu nhân của các ngươi chân bị như vậy rồi, ngươi làm gì tới bây giờ mới đến." Lưu Sùng Sơn giận, ngữ khí tuy rằng không lớn nhưng dọa đến Tiểu Tư.

"Đại soái, nô tỳ...nô tỳ biết sai rồi." Tiểu Tư cúi đầu, thanh âm mang theo một chút sợ hãi.

"Không có việc gì cả, đại bá, là ta không cho tiểu Tư lại đây." Kha Uyển thấy thế liền thay tiểu Tư cầu tình.

"Nếu không phải ta thấy được, các ngươi đều phải ở hậu viện ngủ một đêm rồi." Lưu Sùng Sơn sắc mặt không tốt, Kha Uyển sắc tình gấp gáp, trước mặt người ngoài lại nghiêm túc.

"Nô tỳ thật sự biết sai rồi." Tiểu Tư quỳ xuống.

"Không được có lần sau." Lưu Sùng Sơn phủi tay, trước khi đi liền ngắm nhìn Kha Uyển một cái.

Kha Uyển trốn tránh ánh mắt của Lưu Sùng Sơn, vì thế nàng quay người đi.

"Con mẹ nó!Nàng đến nhìn cũng không muốn nhìn hắn." Lưu Sùng Sơn trong lòng cực kỳ bất mãn.

Kha Uyển trở lại chỗ ở, trong lòng hung hắn mắng Lưu Sùng Sơn, nàng kêu Tiểu Tư đi lấy cái yếm đỏ mới để thay, yếm nàng bị Lưu Sùng Sơn lấy lau dươиɠ ѵậŧ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đậm, đưa cho tiểu Tư, kêu nàng ném đi.

Tiểu Tư bị dọa nào có tâm tư quan tâm cái yếm trong tay, trong đầu toàn là ngày mai có thể bị phạt hay không?

Liên tục vài ngày, Kha Uyển đều trốn tránh Lưu Sùng Sơn, lúc nào cũng không đi ra ngoài, tiểu Tư kêu nàng ra ngoài cửa cho mát mẻ, nàng cũng lười.

Lưu Sùng Sơn mấy ngày nay cũng ở ngoài tỉnh tiếp đón đoàn đại biểu, không có đi tìm Kha Uyển, chờ đại biểu đi rồi, liền rảnh rỗi, nhớ tới tư vị của Kha Uyển, bụng dưới liền nổi lên phản ứng.

Cũng may cha Kha Uyển muốn lại đây, Lưu Sùng Sơn có thể lấy cớ này đi nhìn nàng.

Hạ nhân truyền lời cho Kha Uyển, nói phụ thân nàng tới, nàng vừa lúc cho con bú xong, núʍ ѵú còn lộ bên ngoài.

Vội vàng thắt nút áo sườn xám, liền đi tiền viện.

Kha Bá Trọng lần này tới là để đưa tiền, hắn cùng Lưu Sùng Sơn là anh em kết nghĩa, quân đội huynh đệ yêu cầu dùng tiền, hắn đương nhiên là đưa.

Thời điểm Kha Uyển tới, một tiếng cười to truyền tới, nghe được tiếng nàng liền biết là ai, đem cổ áo để lên trên cao, liền đi qua.

Lưu Sùng Sơn nhìn Kha Uyển, lập tức bị nàng hấp dẫn, hắn híp con mắt nhìn chằm chằm hình dáng lay động lòng người trước mặt, hận không thể hiện tại lột hết quần áo của nàng.

"Phụ thân." Kha Uyển mặt mang ý cười, hành lễ.

"Đây, Uyển nhi." Kha Bá Trọng là người cha hiền từ, đối với con cái đều rất sủng ái, yêu thương hết mực.

Kha Uyển không xem qua nam nhân, đi qua ngồi vào một bên ghế trên, nàng cùng phụ thân hàn huyên vài câu, phụ thân lại cùng nam nhân nói chuyện nàng đành phải ngồi một bên nghe.

Cuối cùng cũng tới thời điểm Kha Bá Trọng đi, Lưu Sùng Sơn đề nghị nói:

"Bá Trọng huynh, cha con hai người nhiều ngày không gặp, nếu không mang tiểu Uyển về nhà ở mấy ngày đi."

Nam nhân xoay đầu lại nhìn nàng, Kha Uyển cả kinh, nàng bị ánh mắt sói đói hù dọa tới tâm cũng hoảng loạn không ngừng.

"Phụ thân, con hiện tại sẽ không quay về, chờ thêm vài ngày, đợi tiểu đệ đi Anh Quốc, con sẽ trở về." Kha Uyển sợ chính mình cùng phụ thân trở về nhà, nam nhân này sẽ làm ra chuyện đáng sợ gì.

"Được, chờ đến lúc đó, phụ thân tới đón con." Kha Bá Trọng nói xong, hướng về phía Lưu Sùng Sơn từ biệt, liền đi trước.