Chương 2.5: Đêm xuân ngắn ngủi, mông đủ đàn hồi

"Thật sự là, đi đâu vậy nhỉ, còn xách bánh ngọt. ..." Nguyễn Miên nghe được Bạch Lộc mất hứng nhỏ giọng thì thầm, cẩn thận từng bước quay đầu nhìn theo người đàn ông kia rời đi, trong lòng càng thêm xác định người nọ chính là Kỳ Liên, Bạch Lộc tiểu công tử bình thường tùy hứng kiêu ngạo quen rồi, lần đầu tiên thấy hắn ngay cả nói cũng không dám nói, không dám đuổi theo bóng dáng ấy, chắc là biết Alpha kia chính là người hắn cần đi nịnh bợ lấy lòng.

Nhưng mà, người kia bước đi vội vàng như vậy không thèm chớp mắt để ý ai, tay cầm bánh ngọt rõ ràng là có hẹn với người khác, Alpha ấy rốt cuộc muốn gặp ai đây? Mà cậu ta dưới tình huống cái gì cũng không rõ hà cớ gì lại dâng lên chút ghen tị.... Nguyễn Miên tâm tư dao động, quyết định trở về ký túc xá thúc giục người nhà gửi tiền, trước khi chính thức quen biết Kỳ Liên, cậu ta phải đóng gói mình mới được.

Nguyễn Nguyên vụиɠ ŧяộʍ trốn không biết áp lực tiền bạc trên đầu lại vô hình trung lại gia tăng, đợi đến khi đám người kia dần dần đi xa cậu mới cẩn thận chui ra sau cây phát tài, xác nhận không bị Nguyễn Miên phát hiện lập tức đuổi theo hướng Kỳ Liên biến mất, còn nghĩ người này sao mà đi nhanh vậy, chẳng qua trì hoãn hai cái bóng cũng không thấy đâu, ngay sau khi đuổi theo đến cửa trung tâm thương mại nhìn thấy Kỳ Liên đang ngoan ngoãn đứng dưới bóng đèn đường chờ cậu.

Nguyễn Nguyên xông lên vung tay một cái "bốp" vào lưng Kỳ Liên.

- Thẳng lưng lên!

Nguyễn Nguyên thu tay lại hài lòng nhìn thấy Kỳ Liên thẳng lưng, mở to hai mắt nhìn chằm chằm mình.

Thật sảng khoái, sau khi làm việc muốn làm cả người thần thanh khí sảng, sau khi có tiếp xúc chân tay, Nguyễn Nguyên liền như kẻ gian, thừa dịp Kỳ Liên còn đang sững sờ, dứt khoát lại một cái tát vào mông hắn thúc giục hắn nhanh chóng đi, lần này Kỳ Liên thật sự kinh hãi, há miệng phun ra "Anh..." sau đó lại nghẹn giọng không biết nên nói gì cho phải, bởi vì Nguyễn Nguyên chính đại quang minh cọ hắn rồi còn duỗi bàn tay vỗ mông hắn, cậu hài lòng vô cùng cười tủm tỉm nói: "Đêm xuân ngắn ngủi, mông đủ đàn hồi.", hoàn toàn không còn cảm giác ngột ngạt và căng thẳng như ở trung tâm thương mại.

Vậy là, ... Anh ta sợ Agscheel ? Anh ta sợ gặp ai?

Kỳ Liên không bỏ qua chuyện Nguyễn Nguyên tránh né trong trung tâm thương mại, tuy rằng để cho cậu đi theo từ xa xa, nhưng hắn vẫn thông qua các cửa hàng thủy tinh quan sát hướng đi của Nguyễn Nguyên, đương nhiên cũng nhìn thấy vẻ hốt hoảng trốn tránh khi nhìn thấy đám học sinh của .

Vừa rồi trong đám người kia hắn chỉ biết một mình Bạch Lộc, cũng không quen, biết mà thôi, còn lại ai tròn hay bẹt hắn hoàn toàn không biết, một đám người nhàm chán như vậy vì sao lại gây cho Nguyễn Nguyên phản ứng lớn thế.... Lời giải thích hợp lý chính là hắn không thích Agscheel, đúng, việc này có thể hiểu được, dù sao hắn cũng nói mình đang học trường bình thường.

"Này, Kỳ Liên, trường của cậu cách đây không xa, chúng ta đi ra ngoài mở phòn... Ừm... Cậu sẽ trở lại trường rất muộn sau khi chúng ta kết thúc đấy, có lệnh giới nghiêm không ? ”

Nguyễn Nguyên suy nghĩ một chút vẫn hỏi ra, quản lý trường học của mình không có yêu cầu gì, cơ bản đều là tùy bọn họ tự do phát triển, không xảy ra chuyện là được, nhưng Kỳ Liên khẳng định là học ở trường tiêu chuẩn , Nguyễn Nguyên cũng đang suy đoán hắn có phải là học sinh của Agscheel hay không, lúc trước đám học sinh kia đi ngang qua nhìn biểu tình của hắn quá vi diệu, không nhìn ra đầu mối, nhưng lòng hiếu kỳ đối với Kỳ Liên quả thật càng ngày càng tràn đầy, nhưng cậu cũng chỉ hỏi trường học xa không, vẫn chưa tính là thăm dò sự riêng tư của hắn, nếu Kỳ Liên không muốn nói thì có thể hàm hồ cho qua.

"Không sao đâu, trường tôi học cách nơi này một đoạn nhưng không có giờ giới nghiêm, không cần lo lắng, thời gian tối nay của tôi đều là của anh."

Ài... Lại tới rồi.... Đừng nói những lời khiến người ta ngứa ngáy này nữa... Nguyễn Nguyên ho khan hai tiếng, cười không tự nhiên hai tiếng rồi mở đường một lần nữa, đi một lát Nguyễn Nguyên bổng phát hiện Kỳ Liên giảm tốc độ bước, hai người vậy mà có thể cùng song song chậm rãi đi, cậu nghĩ Kỳ Liên hẳn không phải là học sinh của Agscheel, nơi đó lại gần sẽ có lệnh giới nghiêm, như vậy hắn sẽ không có cơ hội giao lưu với Nguyễn Miên .... Nguyễn Miên mất đi cơ hội làm quen với một Alpha chất lượng....

Không hiểu sao, Nguyễn Nguyên trong lòng có chút tiếc nuối đồng thời lại nhẹ nhõm cùng ẩn giấu vui mừng.

Cũng không vấn đề gì, dù sao thì mục tiêu của Nguyễn Miên cũng là đứa con trai út của cái gọi là nhà nguyên soái kia, em đã có lựa chọn tốt hơn, vậy anh trai sẽ mua cho em một vòng cổ mới, sẽ không để em phải chịu sự thấp kém, cho nên. Cho nên Alpha tên là Kỳ Liên này em nghĩ cũng đừng nghĩ, nhìn lâu như vậy cũng vô dụng, hắn chỉ muốn ở bên anh trai em, anh sẽ cố gắng lấy lòng hắn, quấn lấy hắn, có được hắn, tuyệt đối không phải là vì tư dục, mà là vì kiếm tiền cho em đi theo ước mơ thôi...