Chương 6.5:

Nhìn chằm chằm vào gương ngây người một lúc, Nguyễn Nguyên luôn cảm thấy mình không nhận ra mình trong gương, cậu chỉ đeo một chiếc vòng cổ, nhưng thứ tinh xảo này lại như xiềng xích trên cổ, khiến cậu liên tưởng đến trong l*иg tơ vàng giam chim nhỏ.

Ừm, nó vẫn là xích chó, dù nó có đẹp đến đâu, nó vẫn chỉ là một cái xích chó.

Do dự một chút, Nguyễn Nguyên vẫn dùng điện thoại di động chụp lại ảnh trong gương, có lẽ trong đời cậu sẽ chỉ mang nó một lần, nếu không thích có thể giữ lại làm kỷ niệm.

"Bước tiếp theo là chạm vào nút hình cánh hồ điệp bằng cả hai tay ..." Nguyễn Nguyên đưa tay lên và chạm vào con bướm được gắn trên yết hầu mình. Cậu chỉ muốn nói rằng con bướm chỉ bị kẹt ở giữa yết hầu của cậu, nhìn như một món quà với chiếc nơ xinh xắn đã nâng cao cảm giác xấu hổ của cậu, Omega chắc chắn sẽ cảm thấy đó là một phần phụ vào Alpha khi nhìn thấy sự thay đổi tinh tế của bản thân mỗi ngày.

"Bíp-bíp--" Chiếc khóa không nhúc nhích chút nào, vòng cổ phát ra âm thanh điện tử kỳ lạ, Nguyễn Nguyên cảm giác trong lòng nặng nề,thanh âm như tiếng hệ thống cảnh báo có trục trặc,cậu dùng sức thật mạnh muốn kéo tiểu hồ điệp kia ra,nhưng chỉ là phí công nghe thấy thanh âm bíp bíp của hệ thống khiến cậu cũng không dám cử động cho đến khi âm thanh hoàn toàn bình tĩnh trở lại, giống như không có phản ứng, sau đó cậu run rẩy cố gắng mở vòng cổ.

Mở không được.

Mười ngón tay đều bị căng ra, thậm chí đầu ngón tay cũng không đút vào được, thay vào đó, cậu cảm thấy vòng cổ càng ngày càng chặt - thật ra chỉ là hiệu ứng tâm lý khi người ta vội vàng mà thôi – Tự mình giằng co đến mệt mỏi . Nguyễn Nguyên bất lực đổ mồ hôi đầy đầu ,trong gương khuôn mặt nhợt nhạt xuất hiện.

Làm thế nào mà một sản phẩm tên tuổi lại có thể xảy ra sự cố như vậy? Đeo nó lên nhưng không thể tháo nó xuống thì ai dám mua!

Thẹn quá hoá giận, Nguyễn Nguyên vội vàng trở về ký túc xá để kiểm tra sách hướng dẫn, tay cậu run lên khi lật giở trang sách.

"Trước khi đeo, vui lòng xác nhận rằng màng nhựa đã được mở ra để tránh các sự cố như kẹt vật lạ."

"Nếu có lỗi, vui lòng liên hệ với nhân viên bảo trì, Melitz sẽ phục vụ bạn 24/24."

Nhựa! Vật chất! Màng!

Cậu cố tình không vén lớp màng này lên!

Nguyễn Nguyên suy sụp, dù sao cũng là sinh viên cơ khí, sao lại có thể mắc lỗi cơ bản như vậy, sai lầm là không biết sử dụng các loại vòng cổ cao cấp, cũng không nhìn kỹ mảnh cấu tạo , sớm biết như thế này cậu đã không thử ,cái này vừa xấu vừa tốt khiến cho những bé cún trở nên thành thật hơn

Cậu nhanh chóng hủy bỏ sau khi nhấn nút gọi bảo trì vài lần, nghĩ đến việc để người khác nhìn thấy sự xấu xí của mình, nhận ra rằng chỉ cần một Beta có thể chế giễu cậu vì giả vờ là một Omega, cậu cảm thấy vô cùng uất ức.

Sự tức giận này đối với Nguyễn Miên cũng là lẽ tự nhiên, nếu không phải mua nó cho cậu ta thì làm sao cậu có thể trải qua loại chuyện này.

Nhưng Nguyễn Nguyên biết rằng tất cả chỉ là do mình làm rối tung lên nên đã đồng ý mua một chiếc vòng cổ cho em trai mình, nhưng cậu ấy phải tự mình thử nó, chính vì tâm lý công dân nhỏ nhặt của cậu ấy nên cậu ấy không thể làm được mặt bàn. Vòng cổ này chắc chắn sẽ nghĩ rằng anh ấy có một người anh em đáng thương ... Sau đó Nguyễn Miên sẽ hận cậu ấy đến chết.

Nguyễn Nguyên cụp mắt xuống, cố gắng nguôi ngoai nỗi đau hối hận và uất ức trong lòng, cam chịu số phận rồi gọi lại điện thoại bảo dưỡng của Melitz, thái độ phục vụ ân cần, niềm nở đến nỗi Nguyễn Nguyên lắp bắp mấy lần, cảm thấy chạnh lòng và khó chịu , sau khi hẹn đối phương đến cửa hàng gần trường học nhất, cậu nhanh chóng mặc vào một chiếc áo cổ lọ để che chắn cái cổ, vội vàng bước ra ngoài.

Mục đích là ban đầu cậu định đến "Bất Dạ Thành", nơi cậu ta muốn mua một chiếc vòng cổ ngay tại chỗ. Nơi đó là khu vực phồn hoa nhất của trung tâm thành phố, với dòng người đặc biệt đông đúc và dễ dàng tiếp cận. Nguyễn Nguyên vội vàng ngồi trên tinh quy và hỏi nhà máy sản xuất máy móc xin phép nghi vào đêm này vì có việc đột xuất. Không thể đến được lớp học.

Cậu không đi nhiều lần trên tinh quỹ, vì giá quá đắt, một lần đi xe đáng giá 4 hoặc 5 chuyến xe buýt, nhưng cậu không thể chịu được tốc độ chậm. Nó có thể chạy trên mặt đất và bay trên không , mà không cần phải đi phương tiện công cộng nào cả.

Sau khi xin nghỉ phép, Nguyễn Nguyên vô thức mở hộp thoại trò chuyện của Liên Kỳ, chọc vài cái rồi đóng lại, đừng để qua cái loại buồn bực này mà tìm kim chủ nói chuyện. Đối với kim chủ cần phải luôn luôn vui vẻ.

Nhưng nếu cậu có khả năng dự đoán và biết ai đang ở Melitz ngay bây giờ, thì cậu chắc chắn sẽ tránh lần này và đi vào ngày khác.