Quyển 1 - Chương 4

Cũng chỉ có lúc này, mới trông giống với cái danh thiếu niên ngoan ngoãn của cậu

Giản Tây ngồi bên giường, tắt đèn phòng ngủ, chỉ để lại trên tủ đầu giường một chiếc đèn ngủ nhỏ tỏa sáng - là thói quen khi ngủ cần có ánh sáng của Giản Tây.

Giản Tây vừa vén chăn lên giường, Hứa Kiều Châu đã xoay người lại ôm lấy anh, đôi mắt sáng ngời ngửa đầu nói: "Anh Giản Tây, chị em tặng quà sinh nhật trưởng thành của em là hai cái trâm cài bảo thạch, em muốn tặng anh một cái.”

Giản Tây cảm thấy có chút buồn cười: "Quà sinh nhật chị Hứa tặng em, em tặng anh làm gì?”

"Em chỉ muốn tặng cho anh thôi," Hứa Kiều Châu làm nũng nói, "Mấy ngày hôm trước Thái tử gia đi thảm đeo đồng hồ đeo tay giống anh, em muốn cùng anh dùng kim cài áo giống nhau thì không được sao?"

Quà chị Hứa Kiều Châu tặng trước sau như một là vật báu vô giá, Giản Tây không muốn nhận, cũng không đành lòng phật ý cậu, chỉ coi Hứa Kiều Châu là tâm tư tranh giành tình cảm của trẻ con, nghĩ gì nói nấy.

“Không cần tặng cho anh đâu, cứ để ở chỗ em đi.” Giản Tây nói: “Lần sau có hoạt động gì, chúng ta lại đeo.”

Hứa Kiều Châu coi như Giản Tây đồng ý nhận quà, mi cong mắt cười ngoan ngoãn gật đầu.

Giản Tây vuốt tóc Hứa Kiều Châu, nói: "Ngày mai anh còn phải ra ngoài, thời kỳ dịch cảm của em sắp tới rồi, trong khoảng thời gian này em cứ ngoan ngoãn ở trong biệt thự, đừng làm phiền quản lý Từ nữa.”

"Lại ra ngoài không đưa em theo nữa hả... Em ghét kỳ dịch cảm quá đi mất..." Hứa Kiều Châu lầm bầm nói: “Nghe nói ở kỳ dịch cảm Alpha sẽ biến thành chó động dục đuổi theo Omega, em mới không muốn như vậy, nếu em giống như anh Giản Tây là Beta thì tốt biết mấy."

Giản Tây bị lời nói trẻ con của Hứa Kiều Châu chọc cho đôi mắt hiện lên ý cười, vươn tay, mang theo trấn an vỗ nhẹ vai lưng Hứa Kiều Châu.

Cơ bắp dưới lòng bàn tay rắn chắc, Giản Tây mới giật mình phát giác thiếu niên khóc lóc trong lòng anh đã bất tri bất giác trưởng thành, thân hình đều có thể bao phủ cả người anh.

Anh ở bên ngoài bôn ba một ngày, sớm đã mệt mỏi, lông mi dài buông xuống, giọng rất nhẹ nói: "Giới tính của Alpha ý nghĩa đại đa số người ngoài tầm với thiên phú và thuận lợi quang minh nhân sinh, tiểu Châu là Alpha cấp S, là quà mà mẹ em tặng cho em, sao có thể không thích?"

Giản Tây đã gặp mẹ Hứa Kiều Châu, nữ doanh nhân Alpha số một trong ngành kinh doanh đồ trang sức, trong công việc mạnh mẽ vang dội, lén lút đối nhân xử thế dịu dàng thân thiết, không hề kiêu ngạo, mỗi lần gặp mặt đều mang quà cho anh, cười khanh khách hỏi Hứa Kiều Châu có gây thêm phiền toái cho nhóm trưởng như anh hay không.

“Em biết ý của anh Giản Tây rồi... "Hứa Kiều Châu rầu rĩ nói: “Sau này em sẽ không ghét giới tính của mình nữa.”

Nhưng không nghe thấy đáp lại, Hứa Kiều Châu ngẩng đầu, phát hiện Giản Tây đã nhắm mắt ngủ thϊếp đi, lông mi đen thon dài dày đặc giống như cánh bướm dừng lại, hai gò má trắng nổi lên màu hồng nhạt, cánh môi mềm mại.

Dưới ánh sáng lờ mờ của đèn đêm, Giản Tây ngủ ngon, thở dài.

Hứa Kiều Châu nở nụ cười, đôi mắt xanh lam sáng ngời ái mộ, nhẹ nhàng hôn lên khóe môi mềm mại của anh, nhỏ giọng nói: "Ngủ ngon nhé, anh Giản Tây.”





Giản Tây bị một trận kɧoáı ©ảʍ khó nhịn làm cho tỉnh lại.

Một thân thể nóng bỏng dán sát vào anh, quấn lấy tứ chi anh như cá tám móng, không khí oi bức ẩm ướt quấn lấy dưới chăn, khiến cả người Giản Tây toát mồ hôi.

Kỳ lạ nhất là trên ngực, đầṳ ѵú đỏ hồng vốn mẫn cảm truyền đến xúc cảm bị gặm cắn liếʍ láp, đánh úp lại từng đợt kɧoáı ©ảʍ tê dại như thủy triều.