“Giản Tây, em đang ở đâu?” Giọng nói lo lắng của người đại diện truyền đến: “Em không ở đây, Hứa Kiều Châu cứ liên tục tra tấn anh, sắp làm cho biệt thự loạn hết lên rồi này.”
Trong ánh sáng và bóng tối của hoàng hôn màu cam, một thanh niên mặc áo trùm đầu màu đen đứng dưới gốc cây sung đung đưa, dáng người cao như cây bách trong tuyết, giọng nói trầm thấp có chút bất đắc dĩ: “Em ấy lại làm sao vậy?”
Đầu bên kia điện thoại, người đại diện nói một hồi lâu , sau đó đổi người, giọng thiếu niên trong trẻo làm nũng nói: "Anh Giản Tây, chú Từ không cho em ra ngoài em chán quá anh ơi, anh đi đâu rồi?"
Giản Tây kéo chiếc mũ rộng thùng thình xuống, tránh ánh mắt quan sát của người qua đường, dỗ dành: "Anh có chút việc riêng, sẽ về ngay.”
“Anh Giản Tây anh không biết lái xe, đi lại không tiện, có thể bảo em đưa anh về, lần này cam đoan không đi xe máy, sẽ không bị fan chụp được.”
Giản Tây hơi đau đầu, nói: "Hứa Kiều Châu, em mới vừa trưởng thành ba ngày, lấy bằng lái lúc nào, sao anh lại không biết?"
Hứa Kiều Châu khẽ ừ một tiếng, nói: "Không có bằng lái cũng không ảnh hưởng gì đâu, lần trước diễn nhân vật chính cần biết lái xe, em đã học được cách lái rồi.”
Giọng Giản Tây hàm chứa cảnh cáo: "Hứa Kiều Châu.”
“Biết rồi biết rồi.” Hứa Kiều Châu không thèm để ý đáp.
Thế giới phân chia ra ba loại giới tính Alpha, Beta và Omega, A thuộc thiên chi kiêu tử, năng lực phản ứng thể trạng trí lực đều thuộc về đỉnh, dần dần diễn biến ra giai cấp rõ ràng, pháp luật cũng nhượng bộ Alpha, toàn là những người khống chế thế giới.
Giản Tây bởi vì bất ngờ tiến vào giới giải trí, được phát hiện là thành viên của nhóm A-Stars. Là phiên bản beta duy nhất, có kiến thức khá là sâu sắc đối với mấy thành viên Alpha khác trong nhóm.
Ở trong này, Hứa Kiều Châu nhỏ tuổi nhất tướng mạo ngoan ngoãn trẻ con đáng yêu, mái tóc vàng bồng bềnh mềm mại, một đôi mắt mèo xanh biếc, cũng là người bất thường nhất trong số bọn họ.
Đặc biệt là lúc mới lập nhóm, Hứa Kiều Châu đang trong giai đoạn nổi loạn, làm việc không chút lưu tâm, động một chút là chơi trò biến mất tổ chức tổ đội đua xe máy, vài năm trôi qua, ở trước mặt Giản Tây mới chịu tém tém lại một chút.
Lại có một giọng nói trầm thấp khác vang lên: "Hứa Kiều Châu, đưa điện thoại cho anh.”
Giản Tây nghe điện thoại bên kia đang đổi người, đi ra dưới tàng cây ngô đồng, đến ven đường giơ tay đón xe, không có một chiếc nào dừng lại.
Tiết trời đầu thu oi bức không gió, Giản Tây vì tránh tai mắt người khác vốn ăn mặc kín đáo, trên mặt thấm ra một tầng mồ hôi mỏng.
Giọng điệu của đối phương rất nhạt: "Cậu đang ở đâu?”
Giản Tây nghe ra là giọng nói của thái tử gia Bùi Cảnh của công ty giải trí dựa lưng vào nhóm của bọn họ, không yên lòng nghĩ thái tử gia sợ là bị Hứa Kiều Châu phiền phức, mới hạ thấp thân phận cũng tới hỏi động thái của anh, một tay kéo cổ áo bảo vệ tát hai má nóng bỏng, nói: "Tôi ở gần quận 6, đang chuẩn bị bắt taxi về đây.”
“Bây giờ là giờ cao điểm tan tầm không tiện đón xe, gửi địa chỉ đi, bảo lão Từ cho xe tới đón cậu.”
Quản lý Từ ở bên cạnh ánh mắt sáng ngời: "Giản Tây định về hả? Tôi gọi người đến đón cậu ấy ngay đây." Lại nhận điện thoại, vừa nói chuyện với Giản Tây, vừa ra cửa tìm tài xế.