Chương 3

Chu Nam Sơ thật ra đã muốn thoát độc thân từ lâu, đáng tiếc ba người đàn ông mà cậu thích thời trung học đều quá hoàn hảo về ngoại hình, các phương diện khác cũng quá mức ưu tú, khiến cậu bây giờ có tiêu chuẩn rất cao, luôn chướng mắt một ít alpha bình thường.

Đáng tiếc cậu không có cơ hội gặp gỡ những Alpha trội đó, những người đó có vòng tròn riêng của mình, sẽ không tiếp xúc với những Beta bình thường như Chu Nam Sơ.

Chu Nam Sơ đến địa điểm đã hẹn với Từ Tông, đó là một quán bar.

Vốn dĩ Chu Nam Sơ cảm thấy lần đầu tiên giới thiệu bạn trai lại đi quán bar là không tốt, nhưng Từ Tông lại nói là do bản thân Chu Nam Sơ quá cứng nhắc, giới trẻ ngày nay ai mà không đi quán bar? khiêu vũ? Hơn nữa không khí ở quán bar rất tốt. , sau khi uống một chút rượu, mọi người sẽ cảm thấy thoải mái hơn một ít.

Với lời xúi giục của Từ Tông, Chu Nam Sơ cũng liền đáp ứng.

Bình thường cậu ăn mặc rất giản dị và giống sinh viên. Hôm nay cậu thậm chí còn vuốt tóc và làm theo phong cách Hàn Quốc.

Cậu mặc một chiếc áo sơ mi hoa và quần tây. Đứng nhìn bản thân trước gương và nhìn chính mình ngày hôm nay. Cậu như một tay chơi giống như nam thứ hai trong một bộ phim truyền hình Hàn Quốc.

Khi Chu Nam Sơ bước vào quán bar, cậu còn cởi một chiếc cúc áo, để lộ vùng ngực rộng hơn, thực ra cậu làm vậy là có lý do, cậu vẫn là xử nam và không có quan hệ gì.

Cậu không muốn làm cho người khác nghĩ rằng bản thân không hiểu gì, rằng cậu trông rất dễ lừa và dễ thu phục, cậu chỉ muốn ăn mặc một cách thời thượng.

Bởi vì cậu phát hiện nam nữ bước vào quán bar đều rất thời trang, và không có ngoại lệ.

Chu Nam Sơ cảm thấy hôm nay mình đặc biệt ăn mặc thật là tốt.

Bước vào quán bar, bên trong tiếng nhạc chói tai, ánh đèn mờ ảo, bàn nào cũng có người, không khí rất ồn ào, Chu Nam Sơ vừa bước vào đã cảm thấy khó chịu, cậu vẫn không thích ứng được với môi trường như này, hơn nữa cậu cảm thấy lỗ tai của mình thật sự chịu không nổi.

Cậu đi lại giữa đám đông ở bàn rượu, nhưng vì tiếng nhạc quá lớn nên cậu không nghe rõ giọng nói của Từ Tông trên điện thoại, dẫn đến việc Chu Nam Sơ không tìm được Từ Tông đang ở bàn nào.

Thực ra cậu đã gọi điện thoại cho Từ Tông mấy lần ở trước cửa quán bar, vốn dĩ muốn hắn ra ngoài đón cậu vào cho tiện, có lẽ nhạc bên trong quá to, Từ Tông căn bản không có nghe thấy. Chu Nam Sơ đứng ở bên ngoài đợi một hồi lâu, chờ không được nữa nên đã tự mình đi vào.