Chương 5: Beta và ước mơ (Hoàn)

Nguyên soái nói, "Ta đợi cậu." Để lại chiếc mũ nguyên soái của mình.

Nguyên soái độc ác, một năm cũng không quay lại một lần kiểm tra ngôi trường tồi tệ, đáng thương của hắn.

Tại thời điểm này, Beta đã có thể hoàn thành việc huấn luyện dưới lực hấp dẫn gấp mười lần, tuy rằng anh vẫn là học viên đội sổ môn Thể dục, nhưng ít nhất cũng đạt được tiêu chuẩn đậu của một Alpha.

Beta cảm thấy hơi vui lúc vóc dáng thấp bình luận nói, "Chậc chậc, chỉ là một lũ Alpha ngu ngốc."

Beta xúc động nhìn người thấp bé, cảm thấy gần gũi hơn với cậu một chút. Kể từ khi phát hiện ra vóc dáng thấp là một Omega, anh cảm thấy có hơi sợ cậu. Anh chưa bao giờ thấy một Omega gan dạ như vậy, không có gì lạ khi anh chàng cao lớn bị dạy bảo trở nên khá ngoan ngoãn.

Trong khi anh đang đắm chìm trong những suy nghĩ của mình, vóc dáng thấp nở một nụ cười ngọt ngào với anh. "Tôi cũng chưa bao giờ thấy một Beta tuyệt vời như anh. Khả năng thể chất của anh đạt đến cấp độ lợi hại của một Alpha rồi. Nhìn mấy người kia đi, bọn họ ở lớp chiến thuật đều kém, sớm hay muộn rồi sẽ không tốt nghiệp nổi cho mà xem. "

Rất ít người thẳng thắn khen ngợi Beta như vậy. Beta đỏ mặt, ngượng ngùng nở nụ cười.

Vóc dáng cao rất có cảnh giác kéo người thấp bé vào lòng. Beta hoàn toàn không biết chính mình kỳ thật lớn lên rất đẹp trai, thực tế trong lớp học có không ít Alpha thích anh. Mặc dù Omega không có khả năng sẽ chọn Beta làm bạn đời của họ, nhưng nói đến vấn đề như tình cảm yêu thích thì...

Chỉ có điều, tin đồn mũ quân đội của nguyên soái được tìm thấy trong phòng Beta bắt đầu truyền ra toàn trường, không biết là ai đã vào phòng Beta mà có được thông tin này.

Kể từ đó, dù là là một ứng cử viên người yêu ngon lành và đáng mơ ước, chẳng có ai dám đυ.ng chạm vào anh.

Một ngày nọ, đang thực hiện buổi huấn luyện trong ngày, tin tức về sự chiến thắng của tiền tuyến, nguyên soái khải hoàn trở về truyền đến, toàn đế quốc vui mừng khôn xiết.

Nguyên soái không phát biểu tuyên ngôn thắng lợi, mà bộ dáng thấp thỏm quay trở lại đế chế, quay về Tiểu hành tinh AX258.

Lần thứ hai lên ngôi "Thần tượng quốc dân", sự xuất hiện của nguyên soái khiến cả học viện sôi trào phấn khích.

Nhưng vị thống soái điềm đạm vẫn nghiêm túc trong cả lời nói lẫn phong thái, triệu tập mọi người xong, hắn liền thông báo cho bọn họ tiến hành đánh giá.

Tất cả học sinh đều sũng sờ, duy chỉ có đôi mắt của Beta sáng lấp lánh nhìn nguyên soái, tựa như anh đang nhìn người trong lòng.

Miệng của nguyên soái có hơi khô khát. Đứa trẻ dễ thương này đã trưởng thành rồi.

Kỳ thật hắn vẫn luôn chú ý tình hình của Beta. Vóc dáng thấp là anh em họ xa của hắn, còn vóc dáng cao là hôn phu của cậu, cho nên cả hai tự nhiên đến đây cũng là nhờ hắn đặc biệt phê duyệt. Vì được hưởng thụ đặc quyền, bọn họ đáp ơn bằng cách cung cấp tin tức của người nào đó.

Beta không biết chuyện này, nhưng Beta vẫn luôn đem nguyên soái đặt ở trong tim anh.

Khi Beta nhìn nguyên soái, anh nhận thấy điểm kỳ lạ. Phó quan đâu rồi?

Nguyên soái giải thích đơn giản một chút.

Phó quan bị thương, vì vậy nguyên soái cần một phụ tá tạm thời. Hắn định chọn trong số các sinh viên quân sự mà tuyển một người.

Tức khắc, đám người sôi trào.

Trở thành phụ tá của nguyên soái đó a!

Trời đất! Aaaa! (Y như mí bạn khi vã Idol và trai gái đẹp:))))

Đây quả thực là đại hồng bao từ trên trời rơi xuống. Những lợi ích và ưu ái khổng lồ a. Ai có thể có được cuộc sống tốt đẹp như vậy, ở độ tuổi hiện tại mà trở thành một người lính vĩ đại, được bổ nhiệm làm phụ tá của nguyên soái!

Về vấn đề này, nguyên soái tỏ vẻ, tùy vào biểu hiện của họ.

Chính vì thế, tám vị thần bất tử liền vượt biển, mỗi người đều bộc lộ sự thần thông của mình. Các học viên đều đánh giá toàn diện về tất cả các môn học đã được giảng dạy, và kết quả thật không ai ngờ đến, Beta là người đứng đầu bài khảo sát tổng hợp.

Ánh mắt sôi nổi tập trung lại đây. Có kinh ngạc, hâm mộ, có ghen tị và hoài nghi.

Nguyên soái lại rất đạm nhiên. Hắn lấy hồ sơ đào tạo của Beta rồi chiếu cho mọi người xem.

Đám đông học viên lặng ngắt như tờ.

Một nụ cười thoáng qua trên mặt của nguyên soái. "Ta đã sớm biết sẽ là kết quả này."

Sau đó, trước công chúng, nguyên soái tuyên bố quyết định của hắn, "Ta sẽ xây dựng một đội quân toàn bộ là Beta. Các Beta cũng thập phần xuất sắc theo đúng nghĩa của họ ".

Toàn trường ồ lên.

Tin tức truyền ra ngoài lan rộng, toàn bộ đế chế hòa vào cuộc náo động.

Nguyên soái bình tĩnh công khai thành tích của Beta. Sau đó, đạm nhiên tuyên bố danh tính của chính mình là một Beta.

Toàn đế quốc khϊếp sợ!

Nhưng chuyện này không liên quan gì đến nguyên soái và Beta nữa.

Nguyên soái mang Beta sốc đến ngây người không kém vào văn phòng của hắn, cười cười giúp anh sửa lại cổ áo của mình.

"Ta đã sớm nói qua, em thực sự ưu tú."

"Em đã cố gắng nỗ lực kiên trì, rất tốt."

"Ta rất tự hào về em."

Nguyên soái nhéo cằm Beta, hôn môi anh một cái.

Beta: "... QAQ!"

Nguyên soái: "Ta có thể thích em không?"

Toàn thân Beta đỏ như con tôm, "Nhưng ngài là... Beta a." Anh vẫn còn mơ hồ không tin.

Nguyên soái: "Giới tính không quan trọng."

- -------

Có người nói rằng phó quan đại nhân thất nghiệp từ đó, chuyển sang một chức vụ khác, vĩnh viễn rời đi để lại cuộc sống rắc cẩu lương của vị nguyên soái và phụ tá mới của mình.

Có lời đồn khi quân đội Beta từng bước thành lập, nhiều Omega cũng bắt đầu tham gia các loại công tác ngày càng rộng rãi.

Nghe đồn rằng vị nguyên soái và phụ tá Beta của hắn cuối cùng đã kết hôn và có một đứa con rất xinh xắn.

Không nhiều người nhớ tên Beta, nhưng bọn họ đều biết rằng nguyên soái là Beta và phụ tá của hắn cũng là một Beta cực kỳ xuất sắc.

- -------

Tiểu Beta nhìn lên baba đang kể chuyện cho cậu, vẻ mặt khó hiểu hỏi, "Nhưng - Nhưng baba đã từng làm việc chăm chỉ nhưng không có kết quả chưa?"

"Cũng có a," Beta trả lời. "Cũng không phải mọi nỗ lực đều sẽ tạo ra kết quả, Beta chỉ là có phần may mắn hơn thôi... nhưng anh ấy từ nhỏ cũng thực bất hạnh, gặp nhiều thất bại. Có lẽ lần đó anh ấy đã vận dụng hết vận may của mình đi."

"Là lúc nào thế ạ?" Đôi mắt của tiểu Beta sáng lấp lánh.

"Lần nguyên soái nói rằng sẽ đợi anh ấy," Beta trả lời

"Không phải," một giọng nói khác xen vào. "Đó không phải là vì nguyên soái, mà bởi vì chính bản thân Beta không bao giờ bỏ cuộc. Mỗi vòng anh ấy chạy, mỗi lần anh ấy ngã xuống trong phòng tập trọng lực..."

Tiểu Beta cắn ngón tay của mình, lúc hiểu lúc không về những gì họ đang nói. "Vậy sau đó thì, điều gì sẽ xảy ra nếu làm việc chăm chỉ nhưng không có kết quả ạ?"

Beta và nguyên soái nở nụ cười với nhau. "Thành công, hoặc chết cũng không hối tiếc."

- --HOÀN CHÍNH VĂN---

Wan: Vậy là hoàn bộ đầu tiên tui edit rồi (((o(*゚▽゚*)o))) Cám ơn mọi người đã đọc!

Nói thật chương cuối này tui thấy tội hai người là phó quan thất nghiệp vì cowluong của boss và tui:))) (chời ơi đang edit mà máy tắt cái rụp ヘ(゚∇゚ヘ) tui khóc quá trời luôn á.)

Hẹn gặp mọi người ở những bộ khác tui edit nhaaa (°◡°♡).:。