Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Béo Phi Xoay Người, Tà Vương Đại Nhân Muốn Ôm Một Cái

Chương 3: Đơn Ly Hôn Không Được Tính

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nghe thấy lời nói của Ninh Vãn Ca, mấy tên thị vệ nhìn nhau có chút hoài nghi, cô giơ thẳng tay lên, nghiêm mặt nói: "Các ngươi không tin ta cũng không sao, chỉ sợ chủ nhân các ngươi mà đột nhiên quy thiên , ta đây cũng không chịu trách nhiệm!”

Cô nói một cách rất ngây thơ vô tội.

Vài tên thị vệ nhìn nhau, rõ ràng là đang lo lắng vì lời nói của cô.

Ninh Vãn Ca thấy bọn thị vệ này cứ chần chừ loay hoay, cô không muốn mất thời gian nói thêm, bước tới ngồi xổm xuống, nắm lấy cổ tay người đàn ông bắt mạch.

Sau một hồi bắt mạch, cô nhẹ nói: "Do trúng hàn độc, cái này cũng có thể làm cho anh ta ho đến chết? Trước tiên đưa chủ nhân nhà các ngươi lên phòng, à nhân tiện có kim bạc châm cứu không, ta sẽ châm cứu cho hắn.”

Trong tổ đặc công, cô rất thích nghiên cứu các loại độc dược, vì dù sao cô cũng là một đặc công, mỗi lần làm nhiệm vụ đều không tránh khỏi bị thương và trúng độc, đối với cô mà nói, nghiên cứu độc dược là một cách để tự bảo vệ bản thân.

Mặc kệ nói thế nào đi nữa, bây giờ đây cũng là chỗ để cô phát huy điều đó.

Những tên thị vệ nghe theo lời của cô, đưa Vương gia vào tân phòng bên trong.

Vì sự việc Vương gia ho ra máu và ngất xỉu nên rất nhiều người trong Vương phủ đến xem như thế nào.

Ninh Vãn Ca khá bình tĩnh, dưới ánh mắt của vô số người, cô châm cứu cho Phong Mạch Hàn, từng huyệt đạo, cô đều xác định cực kỳ chính xác, không có bất kì sai sót nào, động tác vô cùng quen thuộc như đã làm vô số lần rồi.

Quân thị vệ đều bị choáng váng trước hành động của cô.

Đây thực sự là ngũ tiểu thư không biết xấu hổ và bất tài của Phủ Thừa tướng sao?

Mặc dù hình tượng bên ngoài quả thực rất béo nhưng khi nào mà Ngũ tiểu thư này lại có y thuật như vậy?

Ninh Vãn Ca hiện tại cũng không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ đến việc bảo toàn tính mạng mà thoát ra nên mới làm việc này , bằng không nhất định sẽ không can thiệp chuyện của người khác.

Sau khi châm cứu xong, cô dùng ống tay áo lau tay mình.

"Vương phi." Một thị vệ đứng bên cạnh bỗng nhiên gọi cô.

Ninh Vãn Ca ban đầu không biết thị vệ đang gọi là ai, cứ nhìn chằm chằm mỹ nam nằm trên giường tặc lưỡi thầm, thật đúng là đáng tiếc , như vậy mà lại môt kẻ mắc bệnh.

"Vương phi?" Thị vệ thấy cô không phản ứng gì nên gọi lại một tiếng.

“Ơ? Ngươi có chuyện gì?" Nửa nhịp sau Ninh Vãn Ca mới phản ứng lại.

“Nếu bây giờ Vương gia đang bệnh nặng, Vương phi nên ở bên cạnh Vương gia và chăm sóc cho đến khi người tỉnh dậy!” Thị vệ nói, ngữ khí không khiêm tốn không kiêu ngạo.

Ninh Vãn Ca đương nhiên là thấy khó chịu, lập tức phản bác: " Đùa sao, ta đã viết đơn ly hôn của mình trên bàn, ta bây giờ không phải là Vương phi nữa!’

“Đơn ly hôn không tính.” Một giọng nói yếu ớt vang lên từ phía bên giường vang lên.

Bọn thị vệ nhìn thấy chủ nhân của mình đã tỉnh lại, trên mặt đều lộ ra vẻ vui mừng, vội vàng tiến đến xem xét.

“Tại sao không tính, trong thế giới của ta… ờ, theo hiểu biết của ta, đơn ly hôn của nữ nhân cũng được tính!” Ninh Vãn Ca biết rằng ở thời cổ đại, đơn ly hôn của nữ nhân không được tính, chỉ có nam nhân viết mới có hiệu lực.

Nhưng hiện tại cô không quản được nhiều như vậy, nghĩ rằng nam nhân này chẳng biết điều chút nào!!

Hiện tại ....

“Đơn ly hôn nữ nhân viết sẽ không được tính, khụ khụ khụ!” Phong Mạch Hàn được thuộc hạ đỡ lên dựa vào đầu giường, tuy sắc mặt tái nhợt, nhưng đôi mắt hắn đen láy sắc bén như đại bàng, nhìn thẳng Ninh Vãn Ca, ánh mắt càng ngày càng thâm sâu.

“Vậy thì ngươi muốn như thế nào?” Ninh Vãn Ca có chút bực bội , trong giọng điệu tỏ ra có phần bất mãn.

Đôi môi mỏng trắng bệch của Phong Mạch Hàn từ từ nhếch lên, đưa mắt nhìn bọn thị vệ.

Bọn thị vệ lập tức tự hiểu mà lui ra ngoài.

Ngay khi người rời đi, trong phòng vô cùng yên tĩnh, Ninh Vãn Ca khoanh tay, híp mắt nhìn chằm chằm nam nhân tuấn tú trước mặt.

“ Nói đi, giờ không còn ai nữa, đừng quanh co lòng vòng làm gì, rõ ràng là, ngươi không muốn thành thân với ta, ta cũng không muốn gả cho ngươi, chúng ta chia tay trong vui vẻ, ngươi viết đơn ly hôn với ta, chúng ta sẽ coi như nó như thể chưa từng xảy ra. "

“Ninh Vãn Ca” Hắn nói với giọng điệu lạnh lùng, “Chúng ta có thể thương lượng các điều kiện”

Những lời này khiến Ninh Vãn Ca hơi khựng lại.

Thương lượng các điều kiện?

"Cho dù ngươi trở lại Phủ thừa tướng, thì với thân phận và địa vị hiện tại, ta e rằng ngươi sẽ không có cuộc sống tốt trong Phủ đâu. Cho dù ngươi không được gả cho bổn vương này, thì Thừa tướng cũng sẽ gả ngươi cho người khác thôi. Rốt cuộc, ngươi cũng chỉ là một quân cờ của Thừa tướng thôi.”

Ninh Vãn Ca nhướng mày, không vì lời nói của hắn mà tức giận, ôm tay nghe hắn nói cho hết lời.

Cô cho dù là bị ly hôn, cô cũng sẽ không trở về phủ Thừa tướng, cô không ngốc.

Nhưng…

Cô đột nhiên cảm thấy nếu hợp tác với nam nhân này cũng không có gì là không tốt, dù sao ở trong Vương phủ ăn ngon mặc đẹp, còn được cái danh Vương phi, chuyện này có thể khác một chút so với những gì cô nghĩ trước đây, nhưng nếu cô ở lại, có thể có một sự chuyển biến.

Cô cũng biết được từ Tiểu Lục rằng thế giới này cũng có ba loại nhạc cụ cổ xưa đó, nếu tìm được, cô sẽ có cơ hội trở về!

Cô nhận định rằng lý do cô có thể xuyên không là khi cô bị gϊếŧ những món cổ vật đó đã gây ra.

“Nếu ở trong Vương phủ, trị bệnh cho bổn vương này, cùng bổn vương diễn kịch, mỗi người đều sẽ có được thứ mình cần, tương lai nếu muốn rời đi, bổn vương sẽ để cho ngươi đi.” Hắn có thể thấy rõ ràng rằng người phụ nữ này khác hẳn lời người ngoài nói.

Người ta nói Ninh Vãn Ca là một người phụ nữ vô dụng, hiển nhiên không phải như vậy.

Nữ nhân này, là cao nhân nhưng lại giấu tài.
« Chương TrướcChương Tiếp »