Editor: Lưu Nguyệt, Baby Trùm Thể loại: Sủng đến cực kì bi thảm (hix, cái này ở convert ghi vậy) Số chương: 168 chương chính truyện và 16 chương ngoại truyện
Thất vương bệnh nặng khó qua, hôn lễ của hắn chấn động toàn thành. Chú rể – tân nương song song hôn mê bị nâng vào động phòng. Ngày mai, Thất vương phủ tất hồng trù biến lụa trắng.
Thế nhưng, cửa Thất vương phủ mở ra, Thất vương mặt mày hớn hở, Thất vương phi kiều mị thần sắc xấu hổ, vợ chồng ân ái tình chàng ý thϊếp khiến người ta kinh hãi rớt cằm.
Nàng là truyền nhân thứ ba trăm sáu mươi hai của Miêu Cương độc cổ, độc cổ vô song, tươi cười hiền lành nhưng có thù tất báo.
Vừa tỉnh lại cư nhiên một thân giá y đỏ thẫm cùng một gã bệnh quỷ nằm trên giường mắt to trừng mắt nhỏ.
Gì chứ? Đây là xuyên qua? Bệnh quỷ này là trượng phu của nàng?
Nhìn bộ dạng hắn thê thảm, nàng nhẹ nhàng động thủ, giải cho hắn độc trúng từ trong bụng mẹ. Làm sao nàng biết mình lại cứu một tên quỷ phúc hắc, hơn nữa lại còn là một tên quỷ phúc hắc vô cùng tuấn mỹ.
— —— ———
Bên trong màn, lụa hồng vén qua một bên.
Nam nhân nhìn cánh tay của mình nhanh chóng chuyển thành màu đen, cười đến mê người:”Độc của vương phi thiên hạ vô song.”
“Đương nhiên.”Nữ nhân cầm ngân châm đang phát sáng thỏa mãn đắc ý.
“Nhưng vương phi liên tiếp dùng bổn vương thử độc, có hay không nên cấp chút thù lao?”
“Có rắm thì phóng sạch sẽ một lần.”
“Người bên ngoài đều đồn bổn vương không thể có con, không bằng tạo một đứa nhỏ, để người trong thiên hạ đều biết y thuật của vương phi cũng là độc nhất vô nhị?”
“Chủ ý cũng được, bất quá ta không trả tiền.”
“Ha ha, bổn vương tặng không.”
— —— ———
Trong phòng cửa sổ đóng chặt, một nam tử ánh mắt dại ra ngồi ở trên giường.
“Vương phi, đây là…” Nam nhân từ ngoài vào, thấy tình cảnh này không khỏi nghi hoặc.
“Ngươi không phải nói hoàng đế Đông Từ dã tâm bừng bừng sẽ đối phó chúng ta sao? Ta đưa ngươi phần đại lễ, đây chính là vị hoàng đế dã tâm bừng bừng kia.” Nữ nhân lười biếng ngồi dựa vào ghế từ từ nói.
“Như thế thì vi phu xin vui lòng nhận.” Đi đến bên người nàng, hắn cười đến mê người.
“Khách khí cái gì, ngươi là của ta, hắn khi dễ ngươi chẳng khác nào khi dễ ta. Không đem hắn gϊếŧ chết cũng phải làm cho tàn phế, bằng không trong lòng ta không thoải mái.” Nữ nhân hào hùng vạn trượng.
“Vương phi uy vũ.” Nam nhân mắt đầy ý cười nịnh hót, nữ nhân rất là hưởng thụ