Chương 4: Vọng tưởng nhân cách

Ike Hioso nhớ rõ tờ lịch xem trước khi ra khỏi phòng bệnh, hôm nay là thứ ba: “Ngày mai là thứ tư.”

Fukuyama Shiaki sửa đúng nói: “Khụ…… Ngày mai là thứ sáu.”

Ike Hioso trầm mặc, mạnh mẽ nhịn xuống xốc bàn xúc động.

Hôm nay thứ ba, ngày mai thứ sáu? Tốt lắm, hắn biết ngay đây là toi mạng đề!

Xem ra, sợ là hắn cả đời cũng không ra được nơi này mất?

Hắn cảm thấy thế giới này thời gian không bình thường, nhưng những người khác đều cảm thấy thực bình thường, như vậy hắn ở thế giới này chính là dị loại, chính là người bệnh!

Đây có lẽ cũng là cảm giác của rất nhiều bệnh nhân tâm thần.

Cố tình, một chậu thực vật mọng nước trên bàn còn quấy rối, giọng nói bất mãn nói: “Thật khó chịu, thật khó chịu, muốn uống nước, thật khó chịu……”

“Thứ sáu à, ta đã biết.” - Ike Hioso mắt nhìn thẳng, vẻ mặt không quan tâm.

Lần trước chính là bởi vì bồn thực vật mọng nước này quấy rối, tầm mắt của hắn lệch một chút, bị Fukuyama Shiaki phát hiện, hỏi hắn nhìn thấy gì, hay là nghe được cái gì.

Bác sĩ tâm lý gì đó, thật là phiền toái.

Hắn xuyên qua không hiểu sao có thể nghe thấy tiếng động vật thực vật nói chuyện, lúc đầu hắn còn tưởng là bản thân thực sự bị bệnh thấy được ảo giác.

Nói chuyện khoảng 30 phút là kết thúc.

……

Trợ lý bác sĩ là một nữ nhân trẻ tuổi, mỉm cười nhỏ giọng cảm thán: “Ike tiên sinh là bệnh nhân khôi phục rất tốt, từ lúc nhập viện đều rất phối hợp điều trị, hai nhân cách viết lời nhắn ở trên vở để nói chuyện, hình như không xuất hiện ảo giác nữa, mọi thứ có vẻ càng ngày càng tốt.”

Fukuyama Shiaki giữa mày có chút ngưng trọng: “Nói không tốt, hắn thực thông minh……”

“A?” - Nữ trợ lý khó hiểu.

“Ngươi có nhìn kỹ báo cáo chuẩn bệnh của hắn hay không?” - Fukuyama Shiaki từ trong ngăn kéo lấy ra một tập folder, mở ra chỉ vào kết quả chuẩn bệnh nói: “Nhân cách phân liệt, hai nhân cách đều có tình cảm thiếu hụt chướng ngại, một nhân cách trầm cảm nặng, có cưỡng bách chứng, có tự sát khuynh hướng, một nhân cách khác ảo giác, vọng tưởng, thời gian cảm giác chướng ngại……”

Nữ trợ lý gật đầu nói: “Bệnh tình điển hình của nhân cách phân liệt.”

“Nhân cách phân liệt là chứng bệnh vô cùng phiền toái, yêu cầu trị liệu thời gian dài. Hiện tại thoạt nhìn hai nhân cách của hắn đều nhận thức tới sự tồn tại của đối phương, hơn nữa tích cực chủ động nói chuyện, nhưng phải chú ý hành vi hàng ngày của hắn, mắc nhân cách phân liệt, biểu tình cực kỳ lãnh đạm, đối chung quanh người tình cảm cũng là như thế.” - Fukuyama Shiaki nói: “Từ điểm này tới xem, hắn cũng không có dấu hiệu khỏi hẳn, gần nhất nắm giữ thân thể đều là vọng tưởng nhân cách đi? Hắn thực thông minh, biểu hiện là đã nhận thức đến bệnh tình của chính mình, nhưng trên thực tế hắn cũng không thừa nhận chính mình bị bệnh, hơn nữa còn ở ngụy trang, lừa gạt, nhân cách này của hắn……thực thông minh, thực giảo hoạt, mà ở thời điểm nhân cách này xuất hiện , hắn còn có nhanh nhẹn thân thủ, nhưng cuộc đời ký lục của hắn không có cùng loại huấn luyện.”