Chương 1: Màu đen bùn lầy

Nam nhân đẹp trai ngồi dưới gốc cây, cô gái nhỏ đứng bên kia cửa sắt, hai người bốn mắt nhìn nhau.

Giây tiếp theo, cảnh tượng đẹp đẽ này lập tức bị phá hỏng.

“Thần linh sẽ buông xuống vào đêm trăng tròn, trừng phạt tất cả các ngươi, những kẻ ngu xuẩn!” - Một nam nhân mặc trang phục bệnh nhân chạy qua.

Đằng sau mấy vị hộ sĩ, bác sĩ chạy theo: “Mau! Chặn hắn lại!”

Ike Hioso cúi đầu nhìn quả bóng cao su lăn đến cạnh chân, cúi xuống nhặt lên, đứng dậy đi về phía cửa sắt.

Hộ sĩ đứng ở bên cạnh vội vàng đứng lên đi theo, vừa cảnh giác vừa đề phòng.

Đi đến cạnh cửa sắt, Ike Hioso ngồi xổm xuống, cầm quả bóng cao su đưa qua khe cửa sắt nói: “Cầm lấy.”

Bên ngoài, cô gái nhỏ chắc bị doạ sợ, hoặc là không quen vẻ mặt không có biểu cảm của Ike Hioso, ngơ ngác nhận lấy quả bóng.

Ike Hioso đứng lên, chuẩn bị rời đi.

“Chờ, chờ một chút!” - Cô gái nhỏ vội vàng nói: “Cảm ơn anh, đại ca ca! Em tên là Ayumi, Yoshida Ayumi, tên của anh là gì?”

Ike Hioso đứng lại, quay đầu nhìn cô gái nhỏ.

Tầm 6,7 tuổi, tóc ngắn, tên là…… Yoshida Ayumi?

Tên này cùng với dòng thời gian hỗn loạn, Ike Hioso cảm thấy có chút dở khóc dở cười.

Hắn xuyên qua Thám tử lừng danh Conan?

Lúc vừa mới xuyên qua, linh hồn tại thân thể này vẫn còn tồn tại. Sau 3-4 giờ, hai người lại thay đổi khống chế thân thể, người còn lại sẽ ngủ say.

Xuyên qua ngày thứ hai, hắn lập tức bị đưa đến bệnh viện tâm thần.

Hắn bị chuẩn đoán là nhân cách phân liệt.

Còn nữa, hắn cảm thấy thời gian có vấn đề, hôm qua là thứ bảy, như thế nào hôm nay vẫn là thứ bảy?

Nhưng bác sĩ và mọi người xung quanh lại cảm thấy đây là vấn đề của hắn, bệnh đi kèm với nhân cách phân liệt - khó cảm giác đúng thời gian!

Mấy hôm nay hắn cũng bắt đầu nghi ngờ bản thân thực sự có vấn đề, hiện tại mới biết đây là thế giới Conan, dòng thời gian vô cùng hỗn loạn, hắn thực sự muốn chửi thề một câu!

BANG!!!!!!

Ike Hioso giật mình nhìn qua phía bên kia đường, một vật thể màu đen không xác định rơi từ trên cao xuống…nát bét!

Ike Hioso tiến lên một bước muốn đến gần hơn nhìn cho rõ, nhưng bỗng dưng cả người hắn khựng lại, vì sao mọi người xung quanh không ai nhìn về phía kia? Bọn họ không nhìn thấy sao?

Ike Hioso chỉ dám dùng đuôi mắt liếc về phía đống bùn lầy màu đen kia, tỏ ra bình thường không có việc gì. Thế giới này không phải Thám Tử Lừng Danh Conan chỉ tin tưởng khoa học sao? Chẳng lẽ còn dung hợp thêm các thế giới khác?

Ike Hioso nhìn thấy đống bùn lầy kia bắt đầu lúc nhúc lúc nhúc, các mảnh vụn xung quanh bắt đầu tự động di chuyển nhập vào đống bùn lầy ở giữa.

Ike Hioso: ……

Hắn có nên chạy trốn hay không? Cảm giác sắp xuất hiện thứ gì rất kinh khủng!