Chương 5

Một mũi kim nhọn đâm vào ngực, cơn đau lan khắp người, Giang Nhan đau đến mức nhíu mày, mồ hôi lạnh túa ra trên trán.

Người đàn ông nhẹ nhàng xoay cây kim trong tay, có thứ gì đó chảy vào, ngực Giang Nhan tê dại và đau đớn, đau đến mức ngực phập phồng, không chỉ bị kim đâm đau mà cả tay chân cũng đau thấu xương.

Người đàn ông ấn bụng cô để ngăn cô cử động, tập trung tinh thần làm nốt phần còn lại.

Không có thuốc gây tê, Giang Nhan thở hổn hển vì đau, thông qua kỹ thuật của người đàn ông và hướng kim, cô hiểu người đàn ông đang khắc chữ lên cơ thể mình.

Mũi kim mảnh và sắc, đâm vào xương, đau đến tận xương tủy.

Cánh tay của Giang Nhan nổi da gà, môi run rẩy: “Anh đang khắc cái gì?”

Cô rất muốn giãy giụa, cũng rất muốn chạy trốn, nhưng càng động đậy lại càng đau, nhưng mà cứ nằm yên lặng, để mặc đối phương chạm vào cơ thể của mình thì lại không có cách nào bỏ qua cơn đau.

“Suỵt.” Người đàn ông đặt ngón tay lên môi cô, ra dấu cho cô im lặng.

Quá trình xăm rất đau, Giang Nhan cắn chặt môi không cho mình phát ra âm thanh nào thể hiện sự yếu đuối, thời gian dần trôi qua, cơ thể cô bắt đầu tê liệt, đau đến mức không có cảm giác.

Không biết qua bao lâu, cuối cùng người đàn ông cũng dừng tay, bôi thuốc lên nơi khắc chữ, cơn đau rốt cuộc cũng giảm xuống, Giang Nhan chậm rãi hồi phục.

“T.” Hàm răng của cô run lên nói từng chữ một.

Nó được người đàn ông khắc lên ngực cô.

Người đàn ông khẽ hừ một tiếng: “Rất đẹp.”

Giang Nhan không nhìn thấy, anh khoanh tay, cúi đầu chiêm ngưỡng tác phẩm của mình một cách thích thú.

“Tên mở đầu của anh?” Giang Nhan hỏi.

“Cô cảm thấy thế nào?” Người đàn ông vuốt ve chữ cái, thuốc vừa bôi lên lập tức có hiệu quả, mực cũng đã khô.

Anh mở một lọ tinh dầu mới, lần này không phải của Giang Nhan mà là của anh mang đến, đổ hết toàn bộ lên hình xăm, tinh dầu dọc theo ngực của Giang Nhan chảy khắp nơi, có một ít chảy xuống lôиɠ ʍυ ở vùиɠ ҡíи.

Người đàn ông ấn tay lên hình xăm, áp lên sườn hai bên ngực, chậm rãi xoa bóp.

Kỹ thuật của anh rất tốt, có thể so sánh với nhân viên trong tiệm mát xa, chỉ mất vài phút thôi, cơ bắp của Giang Nhan đã thả lỏng, ngoại trừ chỗ ngực vẫn còn hơi đau thì những nơi khác đều rất thoải mái, thậm chí trong tình huống kinh khủng này, cơ thể của cô xuất hiện một số kɧoáı ©ảʍ kỳ lạ.

Người đàn ông dùng ngón tay búng hai đầṳ ѵú của cô, hai bầu vυ" rung lên, ngay lập tức tay của người đàn ông từ phía dưới bộ ngực hướng lên trên, nâng cặρ √υ" qua lại rồi xoa nắn, hai vυ" ở trong tay trở nên trơn bóng, làn da trở nên săn chắc hơn trước rất nhiều.

Giang Nhan bị anh chạm vào thì rùng mình, cô bất động chờ đợi hành động tiếp theo của anh.

Nếu đối phương có kiên nhẫn chơi đùa với cô, điều đó có nghĩa không muốn gϊếŧ cô, mà điều anh muốn làm không chỉ đơn giản khắc chữ lên người cô như vậy.

Trong không gian yên tĩnh, người đàn ông nắm lấy một bàn tay của cô, mát xa cánh tay cho cô, thả lỏng các ngón tay của cô, mỗi một đốt ngón tay đều được xoa bóp một cách cẩn thận.

Động tác của anh không thể nói là nhẹ, nhưng chắc chắn đã được học qua, cơ thể của Giang Nhan mềm mại, không còn chút sức lực nào.

Sau khi mát xa nửa người trên, người đàn ông đặt hai tay của cô lên bàn, chạm vào eo, tiếp tục đổ tinh dầu lên bụng và lôиɠ ʍυ của cô.

Anh nhẹ nhàng vuốt ve bụng Giang Nhan, ngón tay cố tình lại như vô tình lướt qua xung quanh lôиɠ ʍυ, một lúc lâu sau, đầu ngón tay di chuyển xuống dưới, thoa tinh dầu lên lôиɠ ʍυ, chuyển động vòng quanh.

Trái tim của Giang Nhan đột nhiên treo trên cao.

Khi tay của người đàn ông rời khỏi người cô, phòng khách lâm vào yên tĩnh một lúc lâu, cô mơ hồ ý thức được điều gì đó, tim đập kịch liệt, cô lo lắng nói: “Đừng khắc lên nơi đó.”