Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Bệnh Mỹ Nhân Trở Nên Nổi Tiếng Sau Khi Tham Gia Chương Trình Thực Tế Về Trẻ Em

Chương 16

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thẩm Mộ nghe xong lời Tɧẩʍ ɖυật Phong nói, cười một tiếng: "Anh cả, anh đừng căng thẳng thế, tôi đâu có ý định phá hủy tình anh em giữa anh và Thẩm Hi, dù sao thì trong mắt anh, Thẩm Hi ngây thơ và lương thiện, anh bảo vệ cậu ta như gà mẹ bảo vệ gà con vậy, ai mà chen chân vào được chứ?" Lời nói của anh rõ ràng rất đơn giản, nhưng không hiểu sao lại mang theo cảm giác châm biếm.

Tɧẩʍ ɖυật Phong đương nhiên nghe ra ý tứ châm biếm trong lời nói của Thẩm Mộ, vừa định nổi giận.

Lúc này, Thẩm Mộ liền nhắc nhở một cách thản nhiên: "Anh nên suy nghĩ kỹ đấy, hôm nay là tiệc sinh nhật của bố, nếu lát nữa chúng ta cãi nhau thì cảnh tượng sẽ không đẹp đâu. Tôi thì không ngại, nhưng anh cả có lẽ sẽ khó mà giải thích được, đúng không?" Dù sao thì bữa tiệc sinh nhật này là do Tɧẩʍ ɖυật Phong tổ chức từ đầu đến cuối, và anh ta là một thanh niên tài giỏi có tiếng trong giới, đương nhiên không muốn có chuyện gì sai sót.

Bị Thẩm Mộ nhắc như vậy, Tɧẩʍ ɖυật Phong nghẹn lời, muốn bùng nổ nhưng lại không dám. Anh ta không ngờ, có một ngày mình lại bị uy hϊếp bởi Thẩm Mộ ốm yếu này.

Thẩm Mộ nói một hơi nhiều như vậy, mệt mỏi, che miệng ho hai tiếng, rồi từ tốn bước vào nhà cũ.

Tɧẩʍ ɖυật Phong: "..." Thật là kỳ quái, một thời gian không gặp, sao Thẩm Mộ lại như biến thành người khác vậy?

Bên trong nhà cũ lúc này rất náo nhiệt, các vị khách gần như đã đến đông đủ, mọi người nâng ly chạm cốc, trò chuyện với nhau.

Thẩm Mộ không cần giao thiệp, tìm một góc khuất ngồi xuống thoải mái, rồi chọn vài món trà bánh trên bàn trà để ăn.

Bữa tiệc kéo dài hơn ba tiếng, đến khoảng hơn chín giờ tối mới tiễn hết khách khứa ra về, sau đó cả gia đình ngồi lại với nhau.

Nếu như mọi khi, chắc chắn sẽ là cảnh tượng vui vẻ hòa thuận, nhưng hôm nay vì có thêm Thẩm Mộ nên không khí có phần hơi ngượng ngùng.

Mẹ Thẩm mặc một bộ sườn xám màu xanh đậm, búi tóc lên, còn cài thêm một chiếc trâm, vốn dĩ là một quý bà sang trọng, nhưng lúc này vì vẻ mặt phức tạp mà trông mất đi vài phần cao quý. Sau một lúc im lặng, bà mở lời trước: "Tiểu Mộ, mẹ còn chưa kịp hỏi, dạo này con sống thế nào?"

Thẩm Mộ điềm nhiên ngồi trên chiếc ghế sofa đơn, cầm ly nước trái cây uống từ từ: "Vẫn tốt mà mẹ."

Tɧẩʍ ɖυật Phong vì trước đó đã bị Thẩm Mộ làm cho bẽ mặt, nên lúc này nhìn thế nào cũng không thấy vừa mắt, lập tức nói: "Cậu nói chuyện với mẹ phải tôn trọng một chút được không?"

Thẩm Mộ nhẹ nhàng liếc mắt nhìn Tɧẩʍ ɖυật Phong: "Anh cả, anh có biết hành động của anh bây giờ giống cái gì không? Giống chó điên cắn bậy đấy."
« Chương TrướcChương Tiếp »