Chương 25

“Quý lão sư đã tới nhà thôn trưởng trước rồi.” Đạo diễn vội vàng nói, “Mọi ngươi có thể xuất phát ngay bây giờ.”

Nghe thấy thế, Ninh Thời Tuyết và Đường Hạc An chia ra đưa hai đứa nhỏ vào nhà để cất hành lý.

Hạ Lâm và Hạ Miểu tới sớm hơn bọn họ nên đã cất đồ từ trước đó.

Dù sao đây là kì đầu tiên, tổ đạo diễn cũng không muốn khó xử các khách mời.

Không chỉ không để bọn họ tranh đoạt phòng ở, mà còn trực tiếp phân phối, để mỗi gia đình đều được sống trong một căn phòng bằng gỗ, điều kiện sống tương đương nhau.

Ninh Thời Tuyết đẩy cửa ra, bên trong có một cái giường đất, một cái bàn tròn, trên bàn là chậu rửa mặt mới mà tổ tiết mục chuẩn bị, còn có khăn mặt, xà phòng thơm,...

Các đồ dùng thường ngày đều được chuẩn bị đầy đủ.

Trên tường dán rất nhiều báo, chăn cũng có vài miếng mụn vá, nhưng thoạt nhìn rất sạch sẽ.

“Đi, đi ăn cơm thôi.” Ninh Thời Tuyết chờ Tạ Lạc Lạc tìm áo yếm để ăn cơm, sau đó mới vươn tay đến trước mặt của nhóc con.

Tạ Lạc Lạc không muốn cùng cậu nắm tay, khuôn mặt trắng trắng mềm mềm phồng lên, hừ một tiếng, “Oa tự mình đi.”

“Oa không biết đường, nhỡ đi lạc thì phải làm sao bây giờ?” Ninh Thời Tuyết học nhóc con cách chống eo, đúng lý hợp tình nói.

Cậu có chút ngứa tay, rốt cuộc cũng không nhịn được, chọc tay lên khuôn mặt mũm mĩm của Tạ Lạc Lạc.

Quả nhiên cảm giác giống y như trong tưởng tượng, còn có thể chọc ra một cái hố nhỏ mềm mại.

Tuy rằng nhân viên của tổ tiết mục và người quay phim đều đi theo bọn họ, nhưng dù sao đây vẫn là một nơi xa lạ, Ninh Thời Tuyết có chút lo lắng Tạ Lạc Lạc sẽ đi lạc.

Tạ Lạc Lạc chu miệng lên nói: “Không được chọc oa.”

Nhóc con có chút phát sầu, không muốn cùng Ninh Thời Tuyết nắm tay.

Nhưng Ninh Thời Tuyết bị nhóc kéo tới chương trình này, nếu không may Ninh Thời Tuyết đi lạc, vậy cha lớn khẳng định sẽ đánh mông của nhóc.

Đánh cái mông nhỏ mềm mại.

“Kia... vậy ba nhỏ phải ngoan ngoãn đi cùng oa." Nhóc con lộ vẻ mặt ghét bỏ mà nắm lấy tay Ninh Thời Tuyết, “Bằng không oa liền mặc kệ ba nhỏ đi lạc!”

Ninh Thời Tuyết: “…”

Đừng đoạt lời kịch của ta.

-------- -------- ---------

Thời điểm mấy người bọn họ đến nhà thôn trưởng, Quý Thanh và cháu ngoại của cậu ta đang ở trong sân, hai người đang cầm một cái rổ nhỏ hỗ trợ nhặt rau.

Cháu ngoại Quý Thanh cũng ba tuổi rưỡi, tên là Quý Tiêu.

Hạ Lâm và Hạ Miểu tới sớm nhất, bọn họ đã từng gặp mặt. Hạ Miểu tay trái giữ chặt Hạo Hạo, tay phải thì giữ chặt Tạ Lạc Lạc, ra dáng chị gái mà đi qua, nãi thanh nãi khí giới thiệu cho hai nhóc mới quen, “Đây là Tiểu Bánh Trôi.”

Quý Tiêu có chút thẹn thùng, cậu nhóc nắm lấy quần áo của Quý Thanh, tránh ở đằng sau lưng cậu ta mà không dám nói lời nào.

#1