Chương 2

Thậm chí nguyên thân còn nghĩ, tra công chỉ đạp mình mà không đá người khác, đương nhiên là bởi vì tình yêu!

Ninh gia mang nhiều tai tiếng, rốt cuộc không thể nhịn được nữa, quyết định đưa tiểu tổ tông này đi liên hôn.

Mà đối tượng liên hôn lại là anh hai của tra công, Tạ Chiếu Châu, một đại vai ác tính tình âm trầm thô bạo trong nguyên tác.

Ngoài ra nguyên thân còn có một nhóc con ba tuổi rưỡi.

Chẳng những phải kết hôn cùng lão nam nhân mà còn phải làm cha kế.

Quả thực là đang cố ý nhục nhã cậu!

Nguyên chủ hoàn toàn hắc hóa, bắt đầu không ngừng tìm đường chết.

Mướn người hạ dược cho tra công để phá vỡ mối quan hệ giữa vai chính thụ và vai chính công, sau đó lại vì trả thù vai ác mà ở trước mặt mọi người ngược đãi con trai hắn trên show truyền hình…

Không có gì bất ngờ xảy ra, nguyên thân thân bại danh liệt. Cuối cùng bị tra công chặt đứt một chân, còn bị vai ác sai người tống vào bao tải rồi dìm xuống biển sâu, thả vào đàn cá mập, bị cắn xé chết không toàn thây.

Kết cục phá lệ thê thảm.

“…”

Nếu không vẫn để cậu chết thêm lần nữa đi.

Bây giờ cậu mới biết vì sao mí mắt mình nóng bỏng, cả người giống như mới bị nghiền qua, cực kì đau.

Tối hôm qua là sinh nhật tra công, nguyên chủ lì lợm la liếʍ đi theo vào quán bar, muốn chúc mừng tra công.

Thân thể này vốn dĩ không được tốt, còn đang phát sốt, tra công thuận miệng bảo nguyên thân nhảy xuống hồ bơi, chỉ cần dám nhảy, hắn liền nhận nguyên thân là bạn trai của mình.

Nguyên chủ tin là thật, nghe lời nhảy xuống.

Kết quả có thể nghĩ.

Tra công đương nhiên không nghiêm túc, cuối cùng nguyên thân chỉ có thể kéo thân thể ướt đẫm về nhà, cả đêm sốt cao không lùi.

Lúc ấy có người không đành lòng muốn ngăn cản, cậu còn bướng bỉnh mà nói: “Chỉ cần được làm bạn trai của Tạ ca, việc gì tôi cũng nguyện ý làm!”

Ninh Thời Tuyết: “…”

“Tại sao lại không nói lời nào?” Lục Lệ không thấy Ninh Thời Tuyết hé răng, hoàn toàn không còn kiên nhẫn, "Cậu rốt cuộc muốn như thế nào…”

Nhưng còn chưa mắng xong, hắn đột nhiên không kịp phòng bị mà đối mặt với đôi mắt vừa nâng lên của Ninh Thời Tuyết, không biết sao những lời muốn nói lại nghẹn xuống cổ.

Màu da Ninh Thời Tuyết rất trắng, khiến cho đôi mắt đào hoa càng thêm xinh đẹp, lông mi vừa dài lại vừa dày, hốc mắt hơi thâm, có thể là bởi vì tối hôm qua đại khái đã khóc, đuôi mắt vẫn còn có chút ướŧ áŧ đỏ hồng.

Những loại cảm xúc phẫn nộ, ủy khuất, u ám, chán ghét thường thấy trên khuôn mặt nguyên thân đều được rút đi.

Hiện tại chỉ còn lại khí chất lạnh lùng nhưng lại xinh đẹp đến nhϊếp tâm động phách của chính Tạ Thời Tuyết.

"Chương trình này, tôi không muốn đi.” Giọng nói Ninh Thời Tuyết có chút nhẹ, nghe phá lệ lười nhác làm người khác tức giận, “Anh thấy chương trình này nổi bật như vậy, tại sao không tự mình tham gia, tìm tôi làm gì?”