Chương 15

Ninh Thời Tuyết mặc một cái áo thun ngắn màu trắng, phía dưới là chiếc quần jean tạo kiểu màu đen.

Hai bên sườn gần phần eo được khoét một cái lỗ nhỏ, làm lộ ra làn da trắng cực kỳ, còn có đường cong mềm dẻo xinh đẹp.

Sắc mặt cậu vẫn cứ tái nhợt đến trong suốt, đôi mắt lạnh nhạt thường ngày giờ ửng đỏ khác thường, bởi vì mới tỉnh dậy nên dưới đáy mắt phủ đầy hơi nước.

Xinh đẹp đến mức có cảm giác áp bách.

Từ ngày đầu tiên xuất đạo, nguyên chủ đã trang điểm thật đậm thật dày, vì thế đây là lần đầu tiên diện mạo thật bị người khác nhìn thấy.

“Tổ tiết mục có nhiệm vụ rồi sao?” Ninh Thời Tuyết khó hiểu hỏi.

Đạo diễn có chút khó xử, song vẫn nhỏ giọng trả lời: “Hiện tại vẫn chưa có, nhưng Ninh lão sư không thể chỉ ở trong phòng ngủ được. Cậu nên ra ngoài chơi với con trai một chút, lát nữa chúng tôi sẽ có một buổi phỏng vấn nhỏ cho cậu, buổi chiều chúng ta sẽ thu thập hành lý để xuất phát.”

Giống như những quý trước, việc quay chụp gia đình khách mời sẽ diễn ra trong nửa ngày. Đến chạng vạng thì tổ tiết mục mới phái xe tới đây đón người, đưa khách quý đến địa điểm thu hình chính thức.

Quay trở về hiện tại, Ninh Thời Tuyết không cảm thấy Tạ Lạc Lạc sẽ đồng ý chơi cùng cậu.

Nhưng cậu đã ngủ đủ rồi, nếu tổ tiết mục muốn phỏng vấn, vậy cậu đành đi tìm Tạ Lạc Lạc.

------

Tạ Lạc Lạc đang ở trong phòng trẻ em, nhóc con chu mông nhỏ quỳ trên mặt đất, hai tay cầm hai tiểu quái thú đánh nhau, cái miệng hồng hào chu chu lên, không ngừng phát ra thanh âm để phụ họa.

Ninh Thời Tuyết cong lưng gọi nhóc, “Tạ Lạc Lạc, lại đây làm nhiệm vụ nào. Không phải nhóc muốn đi chơi sao? Chỉ cần trả lời mấy vấn đề của chú đạo diễn, trả lời xong là có thể đi rồi.”

Trước đó, Tạ Lạc Lạc đã tự nguyện gia nhập chương trình, thậm chí còn tích cực hơn cả nguyên chủ.

Thời điểm chưa bắt đầu quay, nhóc con đã liên tục đuổi theo lão quản gia để hỏi xem khi nào có thể tới chương trình này.

“Oa không đi.” Nhưng hiện tại nhóc lại muốn đổi ý, chu môi tiếp tục đùa nghịch hai tiểu quái thú.

“Nhóc không làm thì không thể ra ngoài chơi.” Ninh Thời Tuyết tùy ý ngồi xuống cái thảm trải sàn, cùng nhóc con bàn đạo lý, “Nhóc có muốn ngồi xe lửa không?”

Khuôn mặt đầy thịt của Tạ Lạc Lạc xuất hiện một tia rối rắm.

Nhóc cho rằng tham gia chương trình rồi, thì sau đó muốn chơi như nào cũng được, cho dù buổi tối không thể về nhà, thì trong chương trình vẫn còn tiểu quái thú và các bạn khác chơi với nhóc.

Còn nhiệm vụ...

Nhóc là một đứa trẻ mà thôi, vì sao phải thực hiện nhiệm vụ chứ?