Chương 33: Ý xuân se lạnh (2)

Y thật dịu dàng mà…

Tôi vừa mới nghĩ vậy xong y đã rời khỏi hầu kết của tôi mà ngồi thẳng lên. Một tay y đè lên vai tôi, một tay thì chống ngay bên cạnh. Tôi thở phì phò, trước mắt mông lung không nhìn rõ người.

Y ghé vào bên tai, giọng nói nhiễm mấy phần vui vẻ hưng

phấn: “Đệ vừa rên đấy…”

Y đúng thật là…

Tôi cong gối lên nhẹ thụi y một tí thì

y như bị dọa, nhưng cũng không phải không vui gì. Y xoa thắt lưng tôi nói: “Lần trước đệ đá ta mà giờ ta vẫn còn sợ đây này.”

Tôi nhớ lại hình ảnh y cuộn mình lại hôm đó lại thấy đau lòng.

Y thấy bầu không khí hơi xuống thì vội vàng phân bua: “Bị đá là đúng là đúng mà…”

Y buông vai tôi ra, vội vã cởi giày cả hai xuống. Rồi y nắm lấy cái tay trái lành lặn của tôi men theo xuống phía hạ thân của y.

Y quỳ hai chân bên cạnh tôi, cả người thì nằm sấp lên. Y nhỏ giọng thủ thỉ: “Nhưng mà ta vẫn còn đau lắm, đệ an ủi một chút được không?”

Y lúc nào cũng thế, chỉ biết nói mấy lời xấu xa đầu thì toàn nghĩ chuyện linh tinh…

Lúc nào tôi cũng bị rơi vào thế hạ phong, lần này không thể như thế được.

Tôi nói: “Được.”

Y trừng mắt nhìn cứ như thể không ngờ tôi sảng khoái đáp ứng như vậy, dù sau bình thường tôi còn phải suy nghĩ một hồi lâu cẩn thận tỉ mỉ lắm, tại tôi vừa xấu hổ lại ngại ngùng sợ y không hài lòng.

“Nhưng phải sờ vào trong đấy…” Y do dự nói với tôi.

Tôi nhanh nhẹn gật đầu, y thấy tôi như vậy đâm ra lại ngại ngùng nhưng vẫn lập tức ngồi thẳng dậy. Y cởϊ áσ ngoài ra, tháo đai lưng xuống vứt hết dưới đất.

Tôi nhìn theo mà cũng thấy xót xa cho chúng nó.

Y tháo đai lưng ra thì cũng banh hai chân ra, quỳ thẳng trước mặt tôi. Nếu không phải tôi ngồi trước mặt còn y thì quần áo đang không chỉnh tề thì tôi còn tưởng y đang chuẩn bị chịu phạt đến nơi rồi ấy.

Y vô cùng kích động, ánh mắt sáng ngời nhìn vào tôi. Y kéo tay tôi vén vạt áo trong của y lên, rồi lại luồn vào qυầи ɭóŧ. Tôi có giữ trấn định trong đầu, nhưng đến lúc đυ.ng phải cái thứ nóng rực kia cũng không khỏi ngượng ngùng.

Tôi nói: “Ta muốn tự mình làm cơ.”

Y sửng sốt mà kỳ quái nhìn tôi, sau đó cũng buông tay mình ra để tôi tự sờ.

Tôi nhịn cười, tay bắt đầu hoạt động.

Y quỳ một hồi lâu mới nhận ra có gì không đúng, nói: “Đệ sờ mỗi xương hông ta đấy à?”

Tôi giương mắt nhìn y, cười nói: “Thì ta chỉ đá vào xương hông của huynh mà…Ưm…”

Y cúi người cắn lên môi tôi. Y hôn tôi một hồi mới buông ra, mũi chạm mũi thân mật với tôi.

Y cười: “Cũng biết trêu ta rồi.”

Tôi cười không ngừng, đến tận khi chỗ đùi cảm nhận được hơi nóng mạnh mẽ thì mới ý thức được ánh mắt y đã thay đổi. Tìиɧ ɖu͙© nóng rực đong đầy.

Hai tôi nhìn nhau một hồi y lại hôn tôi.

Tay y ý đồ đặt nơi bờ ngực tôi, đợi một hồi thấy tôi không có phản ứng gì thì vội vã tháo đai lưng tôi ra rồi cởi đến cả áo ngoài. Cái gì cũng chưa cởi hẳn hoi ra xỗ xà xỗ xệch tán loạn y đã duỗi tay vào, lòng bàn tay cọ vào nhũ châu trước ngực tôi.

Dòng suy nghĩ của tôi cũng rung động theo từng động tác nơi ngón tay của y. Nụ hôn của y rơi xuống ngực tôi, tôi cũng không cự tuyệt làm gì chỉ đỏ mặt nhìn y chôn đầu xuống dưới. Y nghiêng đầu đổi sang gặm cắn liếʍ lên nhũ châu bên kia, đầu lưỡi đảo qua đảo lại.

Hơi thở nóng rực phả vào nơi l*иg ngực, tim tôi đập bùm bụp vang dội không ngừng. Một dòng nước nóng ngứa ngáy chạy thẳng xuống háng tôi, bàn tay của y cũng bắt đầu lần mò xuống đấy…

Thật ra mấy lần an ủi nhau ngày trước cũng giống thế này, sẽ bỏ hết quần áo rồi cắn tới cắn lui. Nhưng lần này y đè tôi trên giường, tôi lại cảm thấy mình thấy khác lạ chỗ nào đó…Tôi cảm thấy hôm nay y không bình thường, y có chút kích động cũng có chút thô bạo, giống như muốn vò nát hết thảy tôi ra.

Thân mật thế này khiến tôi khó lòng chống cự, còn muốn động tình hơn cả trước kia. Mặt tôi nóng đến hoảng, hai cái đùi cũng run rẩy theo từng nhịp vuốt ve của y. Tôi tình khó kìm nén, khẽ rên một tiếng.

Tôi chưa từng nghe thấy loại âm thanh này của mình trước đây, như thể dính thêm mấy phần tình sắc. Mặt tôi đỏ thấu, cắn chặt răng lại không muốn phát ra âm thanh gì nữa.

Y bỗng dưng dừng lại việc liếʍ hôn, thuận tay sờ đến chỗ gốc rễ của tôi, xoa xoa hai túi tinh rồi ghé tai tôi nói: “Đệ kêu lại đi, nghe êm tai lắm.”

Nói xong y lại chôn đầu nhiệt tình cọ xát nhũ châu trước ngực tôi. Đầu lưỡi đè xuống liếʍ lên càng ngày càng dùng sức, hai cánh tay cũng mạnh mẽ hẳn lên, giống như muốn ép tôi phải kêu lên cho bằng được vậy.

Tôi run run rẩy rẩy ánh mắt tan rã thở hổn hà hổn hển, chỉ là vẫn nhất quyết không chịu kêu ra.

Đột nhiên y bắt lấy cái lưng quần của tôi kéo xuống đầu gối, con chim tôi được xổ l*иg ra. Phía dưới mát lạnh khiến tôi thanh tỉnh hơn không ít, còn chưa đợi tôi hô lên y đã chôn đầu xuống phía dưới.

Sau khi tôi nhận ra y đã làm gì thì vội vàng cự tuyệt: “Không, không được, huynh đừng thế…A…”

Tôi cố vịn người dậy đẩy y ra thì y lại đè eo tôi xuống, miệng thì liếʍ lên qυყ đầυ, vừa liếʍ vừa mυ"ŧ.

Vừa nóng vừa sướиɠ thực sự.

Y phun ra nuốt vào mấy lần, cuối cùng do dự một hồi rồi nhẹ nhàng cắn lên qυყ đầυ rồi lại liếʍ nó. Tôi vừa đau vừa ngứa, cảm giác run rẩy tê dại truyền từ nơi xương cụt lan ra khắp toàn thân. Tôi cảm giác máu mình đều đang chảy về một chỗ duy nhất đó vậy.

Tôi run chân mạnh hơn, cuối cùng phải cong cả chân lại. Nhưng tôi sợ kẹp phải đầu y, còn y thì lại chuyển tay lên, chậm rãi vân vê hai nhũ châu trước ngực tôi.

Tôi ngước cổ lên, hơi thở hổn hển thoát ra, thanh âm bị đè xuống thấp nhất có thể.

Tôi nâng chân phải nhẹ cọ lên bả vai y ra hiệu y nhả ra, y ngừng lại rồi kéo thẳng gót chân tôi gác lên vai y. Còn thần trí tôi sớm đã bay lên trời, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt lúc nãy đánh thẳng vào cả thân thể tôi.

Mặt tôi nóng hổi nhuốm tình, y phục thì lộn xộn chắc hẳn giờ đã nhăn nhúm hết cả rồi. Nhũ châu chợt truyền tới cảm giác tê ngứa xót xót, xác nhận đã sưng đỏ.

Tôi hạ mắt nhìn phía dưới, chim nhỏ tôi đang vẩy cao lại còn run run chảy ra dịch thể. Coi như tôi không biết dáng vẻ mình ra sao nhưng nhìn ánh mắt nồng được tìиɧ ɖu͙© của y cũng đoán ra phần nào. Nhất định là

tươm

lắm rồi.

[糜乱] [mi loạn] trong đó mi có nghĩa là nát/nhừ, mình chả hiểu dịch ra sao cho nó nghe bớt thô thiển nữa.

Đột nhiên y bắt lấy mắt cá chân tôi rồi banh hai cẳng chân ra, cánh tay y thì đỡ lấy hai bên đầu gối. Y nhấc đầu gối tôi lên, sau đó lại quỳ lên một bước.

Y quỳ thẳng, hạ thân cách lớp vải dính sát vào nơi u huyệt của tôi.

Y đẩy ra đẩy vào mấy cái, cúi người bí bách nói với tôi: “Giờ chỉ muốn chơi đệ ngay thôi…”

Giọng y kiềm chế nhẫn nạn, mà tôi bị y đưa đẩy đến mất hồn mất vía. Khe mông run lên một cái, không khỏi kẹp chặt hơn.

Tôi mơ màng.

Y nói gì cơ?

Chơi…Chơi tôi?

Chơi tôi!!!

Ngay bây giờ ư!!!