Thế kỷ 20, đã xảy ra rất nhiều chuyện trong thế giới ma pháp.
Chiến tranh, tai nạn. Vô số thù hận làm người ghi vào trong xương khắc vào trong hồn, những nỗi bi thương tột độ khó có thể quên được, kéo dài hàng mấy chục năm trên thế gian. Nhưng, chuyển động của thời gian luôn theo một hướng. Hắc ám, tà ác đã từng tồn tại, dưới thời gian cùng chính nghĩa áp chế, rốt cuộc cũng sẽ luôn bị dòng sông dài của lịch sử vùi lấp. Báo chí bán chạy như xưa, thế giới ma pháp vẫn như bao lâu nay vô cùng náo nhiệt. Thời gian thấm thoát trôi qua, trong lúc còn chưa nhận ra, mọi người đã lại lướt qua hết đề tài này đến đề tài khác, quá khứ đen tối bị lãng quên, mỗi người lại hướng tới một thế kỷ mới.
...
"Tôi đói bụng."
"Chúng ta mới ăn bữa tối cách đây hai tiếng."
Harry nghiêng đầu, thay đổi tư thế. Mặt cỏ dưới thân sàn sạt rung động vì động tác của cậu, cậu gối đầu lên ngực đối phương. "Không cho ăn chút bữa khuya sao, thầy giáo?"
Severus hừ một tiếng, không phản ứng lại.
Hai tay của ông giao nhau đặt ở sau đầu, không ngăn cản cái đầu của Harry đang nhích tới nhích lui trên ngực ông. Họ cùng nằm trên cỏ, lướt qua bóng cây, nhìn vào không trung trên đỉnh đầu.
Ban đêm, ánh trăng chiếu trên mặt đất, chiếu ra cái bóng của căn nhà cách đó không xa.
Một cơn gió thổi qua, làm góc áo rộng rãi của Harry bay lất phất.
Severus nhìn lướt qua góc áo choàng bị thổi bay ấy, ông rút một bàn tay ra, bắt lấy khối vải dệt quen thuộc này. "Tuy đã nói rất nhiều lần rồi, nhưng Harry, ta vẫn thật lòng khuyên cậu lần nữa về chuyện mua quần áo mới. Ta không rõ tại sao cậu nhất thiết lưu giữ bộ đồ này đến bây giờ."
Harry ra vẻ tức giận, nhìn lại ông, kéo góc áo đang bị người kia nắm lấy. "Đây là cái áo choàng tôi thích nhất."
"Trong tủ của ta có trên trăm cái như vậy."
"Nhưng cái này là chính ông tặng cho tôi."
Như nhớ đến điều gì, Severus nâng khóe miệng lên. "Nói chính xác ra là, ta quên thu hồi về."
"Mặc kệ như thế nào, bây giờ nó là của tôi rồi." Harry hừ một tiếng với người kia. "Ông đừng mơ lấy nó đi."
Severus thở dài.
Bọn họ im lặng nằm đó trong màn đêm Luân Đôn yên tĩnh không tiếng động. Nhìn sao trời lộng lẫy, Harry nhắm hai mắt lại.
Gió mùa thu thổi tới, phất qua hai người đang dựa sát vào nhau. Cảm thấy hơi lạnh, Harry chui vào trong l*иg ngực Severus, túm lấy áo choàng phía sau, rồi trùm nó lên trên người mình. Cảm nhận được động tác của cậu, bàn tay đặt bên hông kéo cậu lại gần hơn.
Vải dệt màu đen ấm áp, dày nặng. Harry cuộn tròn dưới áo choàng để tránh né rét lạnh, bên tai nghe tiếng tim đập của một người khác, cảm giác hạnh phúc xưa nay chưa từng có gợn sóng dưới đáy lòng.
Cậu không kìm được mỉm cười, hai mắt nhắm lại.
...
"Severus."
"Chúng ta đi ngắm biển đi."
Hết chương 23
-Hết truyện-