Lại là Quý Tắc Thanh, từ khi xuyên đến đây, dường như mỗi sự kiện đều đang quay lại quỹ đạo của Quý Tắc Thanh, nhân vật "Tạ Khinh Phùng" này hình như chỉ tồn tại để đối lập với Quý Tắc Thanh, số phận nhất định phải ngươi chết ta sống.
Nhưng mà tại sao cuối cùng nguyên chủ lại không cướp được Thải Liên, lại cùng Quý Tắc Thanh tranh đoạt hậu cung?
Tạ Khinh Phùng không biết, nhưng hắn biết bây giờ có một việc gấp.
Theo cốt truyện, Quý Tắc Thanh không những muốn cướp đoạt Ma Cung của hắn, cướp đoạt thuộc hạ của hắn, gϊếŧ hộ pháp, còn muốn cướp Văn Ngọc Thải Liên, để hắn không thể phục hồi nội đan.
Chủ nhân Ma Cung có nội đan bị nứt tất nhiên không đọ lại Quý Tắc Thanh đã mở chế độ auto, bị một kiếm xuyên tim.
Hắn nhất định phải gϊếŧ Quý Tắc Thanh trước.
Nghĩ đến đây, hắn nhớ lại việc trước đây đã nhờ Thôi Vô Mệnh điều tra: "Ta để ngươi tìm kiếm người đó, có tin tức gì không?"
Thôi Vô Mệnh gần như phái hết tất cả thuộc hạ, nhưng cho đến giờ vẫn không có tin tức gì.
Tạ Khinh Phùng cũng biết không trách Thôi Vô Mệnh được, cái tên Quý Tắc Thanh này là lúc nam chính thành niên rời làng đến Thất Huyền Tông học đạo, còn như cái tên Tiểu Cửu này, con chó được gọi là Tiểu Cửu cũng không ít, huống chi là người.
Tính toán thời gian, năm nay Quý Tắc Thanh hẳn đã đến Thất Huyền Tông học đạo,nếu tìm không ra, vậy hắn tự mình đến Thất Huyền Tông sẽ gặp gỡ được vị Long Ngạo Thiên trong truyền thuyết này, tiện thể lấy mấy viên Văn Ngọc Thải Liên.
"Năm nay Thất Huyền Tông bắt đầu thu nhận đồ đệ khi nào?"
Thôi Vô Mệnh dùng tay tính toán: "Sắp rồi, chắc là trong tháng này."
"Nghe gì chưa? Cách đây một tháng, vị Tàng Kính Cung đó xuất quan, bắt giữ hơn bốn mươi đệ tử Thất Huyền Tông, bắt họ phải thuộc lòng từng trang từng chữ trong những cuốn thoại bản, nếu không thuộc là không cho xuống núi!"
"Ta biết ta biết! Ta có một vị đệ tử sư huynh đang là đệ tử ngoại môn Thất Huyền Tông, lần này rõ ràng gặp phải tai họa, bị tên ma đầu kia bắt đi, phải thuộc lòng hơn nửa cuốn tiểu thuyết, bây giờ cả ngày tinh thần luẩn quẩn, chỉ cần nhìn thấy sách là mặt tái xanh, suýt nữa tẩu hỏa nhập ma!"
"Thế thì cũng quá thảm rồi? Hắn xuất quan lại ép những tu sĩ chính đạo học thuộc lòng thoải bản, tà ma ngoại đạo, mất hết nhân tính, mất hết nhân tính!"
Bên ngoài Thất Huyền Tông, người người tụ tập, các tu sĩ trẻ tập trung thành nhóm hai ba người, hướng về phía sơn môn.
Sau năm năm, Thất Huyền Tông lại mở đón nhận đệ tử, thu nạp những tu sĩ khắp thiên hạ, cộng mài đạo hiện, hiện nay là tông phái chính đạo lớn nhất, vì vậy dù chỉ là ngày tiếp đón thông thường cũng vô cùng náo nhiệt.
Tạ Khinh Phùng mặc y phục trắng, ôm kiếm tựa vào cây, ngân tiên ở eo lấp lánh, bề ngoài tuấn mỹ thu hút người qua đường liếc mắt, nghe đám tiểu tu tuôn ra những lời châm chọc mình mất hết nhân tính cũng chẳng có gì phản ứng, chỉ thỉnh thoảng quét mắt qua đám người.
"Quý huynh! Quý huynh, huynh đi chậm một chút, chờ ta với!"
Quý huynh? Tạ Khinh Phùng hơi ngừng lại, nhìn sang, chỉ thấy trên con đường núi, có hai bóng người một trước một sau, người phía sau là một thanh niên mặc thanh y đẹp đẽ quý giá, vừa chạy vừa nhảy, như một thằng ngố.
Người phía trước cũng khoảng tuổi đó, mặc đồ đen, cầm một thanh kiếm cổ, eo thon chân dài, dáng vẻ không tồi, vẫn im lặng đi, chỉ là bước đi chậm lại.
"Phù, cuối cùng huynh cũng dừng lại! Chết tiệt, leo núi cao như vậy mà huynh cũng không hổn hển, mồ hôi cũng không chảy. Cả đời này ta chưa leo núi cao như thế, không có huynh ta đã bỏ cuộc quay về Nhạn Vương phủ rồi!" thanh niên mặc y phục đắt tiền vừa thở hổn hển đuổi kịp, trên mặt toát ra vẻ ngốc nghếch, khiến Tạ Khinh Phùng nhướng mày.
Nếu không nhầm, tên ngốc này hẳn là Thế tử Tiết Dật Thanh của Bình Châu Nhạn vương phủ, con trai út của Nhạn Vương, tuy rằng không có năng lực, nhưng lại mê say việc tầm đạo, vừa gặp đã thân quen với nam chính Quý Tắc Thanh, trở thành liếʍ cẩu đầu tiên.
Tại sao lại gọi là đầu tiên? Bởi vì những liếʍ cẩu của Long Ngạo Thiên hệt như cá diếc qua sông, nhiều như số 0 phía sau số dư tài khoản ngân hàng của Tổng giám đốc bá đạo.
Những vai phụ này đều là những tên có thể liếc mắt một cái là nhìn thấu, Tạ Khinh Phùng dời tầm mắt sang thanh niên mặc đồ đen phía trước, nam chính một của [Vô Thượng Tà Tôn], Long Ngạo Thiên trong Long Ngạo Thiên, tử địch số một của Cung chủ Tàng Kính Cung - Quý Tắc Thanh